cô dâu Việt nam lấy chồng Hàn Quốc.

Tôi là một trong 40.000 cô dâu Việt trên xứ Hàn. Dù trong hay ngoài nước, ở đâu chúng tôi cũng bị báo chí và dư luận lên án. “Ô nhục”, “món hàng mất giá”, “khinh rẻ”… là những từ thường dùng nhất để nói về chúng tôi. Chúng tôi đã khiến bao người Việt trong hay ngoài nước cảm thấy xấu hổ! Tôi và nhiều cô dâu khác không được học hành tới nơi tới chốn, nhưng cũng còn khá hơn nhiều chàng trai làng khác. Tôi sợ hãi ngày mình sẽ ở cùng nhà với những thanh niên ít học, rượu chè, cờ bạc và thô lỗ. Tôi cũng không muốn gia đình tôi mãi mãi chỉ là một túp lều mà cả đời lao động vất vả cũng không thể làm nó khang trang hơn.

Ai sẽ cứu vớt tôi ngoài chính tôi? Một đám cưới Việt – Hàn. Ảnh: New York Times Trước cuộc phiêu lưu, tôi biết trước con đường sẽ vô cùng vất vả. Trước khi được “chấm”, chúng tôi bị nhìn ngắm, thậm chí bị sờ mó như những món hàng. Tôi những tưởng đây là cơ thể tôi, tôi nhịn nhục để thay đổi cuộc đời nhưng hóa ra không phải vậy. Cơ thể tôi dường như là sở hữu của mọi công dân Việt Nam!

Thế nên tất cả mọi người đùng đùng nổi giận, lấy làm nhục nhã vì cơ thể tôi bị người khác nhòm ngó, chọn lựa. Trong khi trước đó, tôi bị vùi dập bởi những người đồng hương thì mọi người cho đó là chuyện bình thường. Những người con gái quê miền Tây như chúng tôi bị coi là “nỗi ô nhục quốc thể” từ việc chúng tôi bị người nước ngoài kén vợ. Chúng tôi còn cảm thấy mọi người ít nổi giận vì chúng tôi ngu ngốc trở thành hàng hóa mà thật ra cơn phẫn nộ chính của mọi người xuất phát từ việc chúng tôi cam tâm lấy chồng ngoại và rời bỏ quê hương xứ sở.

Nhưng ai sẽ cứu vớt cuộc đời tôi? Lấy chồng Hàn Quốc rồi, tôi ngộ ra nhiều điều. Dù cách thức đi đến hôn nhân không tốt nhưng tự trong tâm thức người chồng hay vợ đều đã tìm kiếm và mong ước được yêu thương. Nó gắn liền và dần dần hòa hợp chúng tôi. Tôi biết tình hình các cô dâu Việt ở Hàn Quốc hay Đài Loan tuyệt đại bộ phận là tốt đẹp hoặc bình thường! Tôi nghĩ là có một tỉ lệ khoảng 10 % cô dâu gặp khó khăn và chừng 200 trường hợp “nguy hiểm” trên tổng số 160.000 phụ nữ Việt Nam lấy chồng Hàn Quốc và Đài Loan.

Nhưng đừng nghĩ người Hàn hay Đài Loan phân biệt chúng tôi. Chính tôi được nhiều bạn Hàn giúp đỡ và chia sẻ. Ở nơi công cộng, người Hàn không phân biệt được tôi là người nước ngoài. Con cái tôi được no ấm, học hành và có một tương lai tươi sáng. Đặc biệt, chúng được sống trong một môi trường văn hóa – xã hội mà “ở quê tôi có nằm mơ cũng không thấy.” Tại sao lại gọi chúng tôi là “nỗi nhục quốc thể”? Chính người Việt mới là luồng dư luận làm chúng tôi khổ sở, ưu tư.

Tôi đã gặp may khi có được cuộc sống bình thường. Nếu như chẳng may gặp tình huống xấu hơn thì tôi cũng cố xoay sở được. Tôi không thiết gì số phận của mình. Tôi quyết tâm tìm kiếm một cuộc đời khác, dù phải trải qua cực khổ bao nhiêu tôi cũng chịu được. Xóm tôi có hơn 100 cô dâu có chồng Hàn Quốc, Đài Loan. Nó lan tỏa dần dần và ngày càng rộng ra. Lan đến đâu, nhà ngói, vườn tược xanh tươi đến đó. Tôi đã hết sức làm một nàng dâu tốt, chẳng lẽ gia đình chồng lại không rộng mở với tôi? Tôi nghĩ điều này cũng bình thường. Đôi khi, cả họ hàng nhà chồng tôi kéo về Việt Nam đi du lịch và thăm quê tôi. Ai cũng ấn tượng với phong cảnh thiên nhiên, thức ăn và nhất là dân quê mộc mạc chúng tôi.

Chúng tôi lấy chồng nước ngoài trong khuôn khổ luật pháp Việt Nam và quốc tế. Chúng tôi đã giữ gìn danh dự của một cô dâu, một người Việt Nam với cộng đồng người Hàn Quốc. Chúng tôi đã lan truyền tên gọi Việt Nam, thức ăn, phong tục tập quán của người Việt vào tận vô số những gia đình xa lạ kia. Chúng tôi đã, đang và sẽ góp phần xây dựng Việt Nam tốt đẹp hơn, đa dạng hơn. Với con số 160.000 và còn hơn thế nữa, chúng tôi sẽ xây dựng một thế hệ vừa khác biệt vừa rất Việt Nam. Vậy thì tại sao mọi người lại gọi chúng tôi là “nỗi nhục quốc thể”?


Trần Thị Nguyên

Video Clip Phụ Nữ Việt Nam Bán Thân cho đàn ông Nam Hàn – dưới XHCN-(Không dùng từ này)




Chào quý vị trưởng thượng. Quý Thầy Cô, cùng quý ACE, nhân đọc được bài viết trên đây của chị Trần thị Nguyên, Lúa 9 có vài câu tâm tình cùng chị. Xin được phổ biến rộng rải. Cảm ơn.

Trả lời câu hỏi ” Tại sao gọi chúng tôi là nỗi nhục quốc thể ?” của chị Trần Thị Nguyên / cô dâu Việt lấy chồng Đài Loan.

Đọc qua bài viết của tác giả Trần thị Nguyên, tôi xin gửi lời chúc mừng chị. Vì chị không nằm trong những trường hợp cô dâu Đài Loan bất hạnh khác, mà theo tôi nghĩ chị biết thừa hoàn cảnh nào. Theo ý kiến riêng thì tôi nhận thấy chuyện cô dâu Việt Nam lấy chồng Đài Loan/ Hàn Quốc là những mẩu chuyện đau lòng của dân tộc Việt nam, đáng quan tâm.

Đau cho những ai nằm trong hoàn cảnh nghèo muốn thoát ra cảnh nghèo đói ấy để có cơ hội giúp đỡ thân nhân gia đình, thứ nhất là tự-cứu-mình, sau đó là tỏ-lòng-hiếu-thảo với mẹ cha. Một gương hy sinh ngàn đời đáng khâm phục của người phụ nữ Việt.

Hoàn cảnh dưới thời CHXHCN khiến các cô gái ấy không còn sự chọn lựa nào khác để làm ra tiền nên đã cởi trần truồng trơ mình chịu cho họ rờ nắn như một món hàng, mua rồi nếu không vừa ý chú rễ có quyền đổi lấy món hàng khác. Thử hỏi, người Việt khắp nơi có vơ đũa cả nắm không, khi buông câu nói: ” Đây là một nỗi nhục quốc thể”.

Không nhục quốc thể sao được, khi không những chỉ có các cô gái Miền Tây không mà thôi, mà nhan nhãn các cô gái xa xôi Miền Bắc, cũng tìm mọi cách để hóa trang là một massage salon làm gái ngay thủ đô Hà Nội, hoặc giả sang hải ngoại sinh sống, bằng cách này hay cách khác, miễn là thoát khỏi cái nghèo, thoát khỏi XHCN VN !! Họ chạy chọt để có tiền đóng thật nhiều cho dịch vụ để cuối cùng sa vào mạng lưới lừa đảo, tưởng sang bên này sẽ kiếm thật nhiều tiền dè đâu bị bắt làm điếm hoặc trồng cần sa cho các tổ chức có sẵn. Người chủ chẳng ai khác hơn là người đồng hương Việt nam như mình. Người Việt với nhau mà còn không thương yêu, đùm bọc giúp đỡ nhau, ngược lại rút tỉa hút tận xương tủy trên thể xác đàn bà Việt
Tình người dưới thời đại XHCN tại VN hiện nay như thế không gọi là nỗi nhục quốc thể thì gọi là gì ? Ta có hãnh diện là phụ nữ Việt Nam không ? Đâu là con cháu Bà Trưng, Bà Triệu ?

Lắm hoàn cảnh thật thương tâm tại hải ngoại của cô gái miền Bắc, nhưng các cô không hề hé răng sợ tai tiếng về tới tai gia đình, cha mẹ, cũng chẳng thay đổi được tình thế, nên các cô cắn răng chịu đựng, bên Đức có cô vì uất ức nên nhảy lầu tự vẩn chết!

Người viết bài trên đây, ký tên Trần thị Nguyên, viện lý do là cô bất bình với thành kiến không hay ho về các cô dâu lấy chồng Đài Loan/ Hàn quốc ? Có thể trường hợp của cô là một trong những trường hợp may mắn. Không phải cô VN nào lấy chồng Đài Loan/ Hàn Quốc đều bị đau khổ dày vò coi rẻ, một mình phải phục vụ tình dục cho cả mấy tên đàn ông trong gia đình, mà những người đàn ông này các cô gái xinh đẹp Đài Loan không bao giờ ghé mắt tới !! Tại vì có những trường hợp thương tâm mà tin tức được phổ biến trên hệ thống Internet, nên độc giả có cái nhìn không mấy thiện cảm với những dịch-vụ-mai-mối trung gian làm giàu trên xác thịt cô gái VN, đồng hương mình.

Người ta không trách các cô dâu lấy chồng Đài Loan / Hàn Quốc, mà người ta chỉ trách cái guồng máy đã đẩy nhân dân VN đến cảnh nghèo đói, cha mẹ bán con, các cô gái phải bán thân làm điếm để thoát cảnh nghèo nàn.

Nếu không gọi là quốc nạn thì gọi là gì ?

Thậm chí có những cha mẹ đã đem bán con gái của mình còn thơ dại vào ổ mãi dâm bên Cam Bốt, cũng vì chữ ” giải quyết nạn nghèo đói ” mà ra nông nổi !

Chuyện nhiều đàn ông Miền Tây say xỉn rượu chè, cờ bạc, đánh vợ hà hiếp bỏ bê con cái, mọi sự đổ lên vai người phụ nữ, chuyện này tôi tin 100% vì tôi xuất thân cũng từ Miền Tây. Chúng ta, những ai đã sống tại Việt nam trước 75 thì đều thấy rõ sự khác biệt giữa hai nền xã hội: Trước và Sau biến cố 30.04.75, sẽ thấy những tệ nạn xã hội, nó mới nhan nhãn xuất hiện sau 75 kể từ khi đảng cs nắm quyền tại Miền Nam Việt Nam mà thôi.

Thử hỏi tại sao trong thời chiến tranh Nam Bắc toàn dân chúng ta cũng nghèo nhưng không cha mẹ nào đi bán con gái vào động thổ Cam Bốt ? Không có các dịch vụ buôn người trắng trợn cho Sextourismus ? Không có cảnh đàn ông bê tha rượu chè để không còn tinh thần sáng suốt tranh đấu cho một lý tưởng quốc gia dân tộc.

Đó có phải là một chính sách nhà nước ngầm làm tê liệt bộ não có thể nổi lên chống lại đảng, là mối nguy hiểm nên mật vụ công an phải ru ngủ dập tắt nó ngay từ đầu.

Với tôi những tệ nạn chúng ta nêu ra đây chỉ là quá hạn hẹp trong trang giấy này, nếu kể ra nữa tôi e rằng cái dân trí của những người dân quê hiền lành mộc mạc sẽ sáng hẳn lên và: chị Trần Thị Nguyên sẽ đùng đùng quay về VN biểu tình chống đảng (Không dùng từ này), chỉ vi đảng là nguyên do chính đưa đến sự bất công, tham nhũng, thối nát thay vì xã hội đạo đức của Việt Nam với 4000 năm văn hiến.

Có lẽ vì chưa hiểu rõ nguyên nhân sâu xa nên các chị cứ cho rằng đảng (Không dùng từ này) đã ban bao ân huệ cho mình. Nếu như các cô dâu Việt nam lấy chồng Đài Loan/Hàn Quốc đều được may mắn như chị Trần thị Nguyên thì đâu có gì để than van !

Võ thị Trúc Giang / Lúa 9
24.04.2011
http://www.bentrehome.net/forums/lofiversion/index.php?t2933.html