Friday, August 27, 2010
SƠN TRUNG * NGƯỜI CỘNG SẢN TIẾN BỘ?
"Lúc này vắng vẻ quá, coi chừng cọp ra chận đường!"
Trên xe lúc bấy giờ có vài giáo sư, vài vị chức sắc, và ngài Viện Trưởng Luật sư Nguyễn Văn Lộc nguyên Thủ tướng thời Nguyễn Cao Kỳ. Ngài chức sắc ( tôi đã quên tên và phẩm vị của Ngài) trấn an tôi với giọng điệu tin tưởng: "Cụ Hồ rất trọng Ngài Hộ Pháp. Thấy cờ và xe của Đạo là họ tránh xa." (Chắc là hai bên có mật ước!)
Ngài Viện trưởng nói:" Cộng sản bây giờ tiến bộ lắm, không phải như hồi 1945!"
Nghe các Ngài nói vậy, ai cũng im lặng nghe. Và tôi cũng không dám có ý kiến tiếp nhưng lòng ngao ngán vì Ngài Viện Trưởng là một tiểu thuyết gia, một luật sư và một thủ tướng chính phủ quốc gia mà trình độ chính trị như vậy! Lời của hai ông đều sai về phương diện lý luận và thực tế. Nếu có tiến bộ thì không phải tất cả đảng viên cộng sản, và đảng cộng sản đều tiến bộ. Hơn nữa, hai ông là người Nam Kỳ, chưa nếm mùi cộng sản cho nên có it nhiều mỹ cảm với cộng sản.
Sau 1975, mỗi người mỗi ngả, tôi không còn gặp lại hai ông, nhưng tôi biết hai ông Viện trưởng và chức sắc đều có dịp bóc lịch vài năm trong trại tù cộng sản để suy gẫm về đề tài cộng sản tiến bộ hay không và tiến bộ cỡ nào!
I. CỘNG SẢN CÓ TIẾN BỘ KHÔNG?
Con người phức tạp. Của ba loài, người ba đứng, ta không thể nói một cách tổng quát như Marx rằng tư bản bóc lột! Cộng sản có nhiều loại. Không phải tất cả đều tiến bộ. Cộng sản Tây Âu khác cộng sản Đông Âu. Cộng sản châu Âu khác cộng sản châu Á. Cộng sản có loại đầu gấu, loại tép riu; loại ngu dại mà chạy theo, hạng bắt buộc mà phải phục tòng. Cộng sản có loại là trí thức như Pon Pot, Tôn Thất Tùng, Trần Văn Giàu, và đám cộng sản đệ tứ! Cộng sản tất nhiên có rất nhiều loại lưu manh hoặc vô học như Trần Quốc Hoàn, Võ Chí Công, Đỗ Mười, Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Mai Chí Thọ, Nguyễn Chí Thanh, Phan Văn Khải, Nguyễn Tấn Dũng. . .Ta chỉ biết một cách tương đối rằng đa số cộng sản là tàn ác, lưu manh. Còn tuyệt đối không ai bảo đảm tất cả cộng sản đều tiến bộ ít nhiều. Ở Sài gòn sau 1975, mấy ông tổ trưởng dân phố tân tòng mà cũng ghê gớm lắm huống hồ bọn cộng sản chính cống đã từng đấu tố cha mẹ và giết người hàng loạt!
Tuy nhiên, chúng ta có thể chia cộng sản làm hai loại. Stalin, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh, Pon Pot là đại gian, đại ác, trước sau vẫn như nhau, không thay đổi, thành thử không có gì gọi là tiến bộ. Còn cộng sản như Gorbachov, Triệu Tử Dương, Nguyễn Hữu Đang, Phùng Quán, Hoàng Cầm, Trần Đức Thảo, Hữu Loan, Trần Dần, Trần Xuân Bách, Nguyễn Hộ, Nguyễn Văn Trấn, Nguyễn Kiến Giang, Trần Độ . . . . . đã bỏ đảng mà theo nhân dân thì quả là cộng sản tiến bộ.
II.CỘNG SẢN TIẾN BỘ NHƯ THẾ NÀO?
Những người cộng sản được gọi là tiến bộ là vì họ đã nhìn ra những sai lầm của chủ nghĩa Marx, những tàn ác, xấu xa và bất công của chính quyền và đảng cộng sản trong khi đa số nhân dân và đảng viên vẫn u mê tin tưởng vào những lãnh tụ ngu dốt và tàn bạo của Liên Xô, Trung Quốc, Việt Nam, Hung, Ba Lan. . .So với những đảng viên cộng sản thì họ là người tiến bộ, nhưng so với người quốc gia muôn thuở thì chẳng có gì là tiến bộ, vì tất cả những điều họ hô hào như tự do, dân chủ, mở cửa giao thương, kinh doanh làm giàu . ..thì đã có từ lâu. Từ lâu, con người đã tự do sống, tự do kinh doanh. Tại Việt Nam thì có An Tiêm, tại Trung Quốc thì có Lã Bất Vy, Thạch Sùng. Từ lâu, đức Phật đã hô hào bãi bỏ phân biệt giai cấp, và Mạnh Tử đã chủ trương "quân vi khinh, dân vi quý"! Chậm nhất là cách mạng Pháp 1789 loài người đã tích cực tranh đấu cho dân chủ, một nền dân chủ thật sự chứ không giả dối như Marx, Lenin, Stalin.
Dẫu sao thì họ cũng đã có công, đã có ý chí quật cường chống lại chủ nghĩa cộng sản dù phải hy sinh tánh mạng và đời sống của mình và vợ con! Họ đã lên tiếng phản đối hoặc hành động chống lại những đường lối phi dân chủ của cộng sản chuyên chế. Họ đã bị giáng chức, bị đuổi ra khỏi đảng hoặc bị tù, hoặc bị canh giữ nghiêm ngặt. Nhóm Nhân Văn Giai Phẩm phần lớn là chiến sĩ chống Pháp, là đảng viên đã lên tiếng đòi tự do văn nghệ, phản đối chính sách bóp cổ văn nghệ sĩ của bọn chính ủy, bọn cai thầu văn nghệ và công an văn hóa!
Những người cộng sản tiến bộ này cũng có thể chia ra nhiều loại. Có thể có người có tư tưởng giống ta là những người quốc gia nhưng một số có tư tuởng khác người quốc gia chân chính. Họ chỉ giống ta một vài phần thôi!
Ví dụ ông Đặng Tiểu Bình. Ông chống Mao và bị Mao tước quyền và bắt giam vì tội " đi theo con đường tư bản chủ nghĩa"! Mao kết tội ông rất đúng, không oan! Trong cuộc cách mạng vô văn hóa của Mao, con trai ông bị ném xuống lầu ba què chân phải đi xe lăn. Sau ông được phục quyền ra tay trừ bè lũ bốn tên, hủy bỏ chính sách ngu dốt và cực đoan của Mao, mở cửa cho ngoại quốc đầu tư và khuyến khích dân chúng làm giàu.Ông và bè lũ cộng sản gọi chính sách Đặng Tiểu Bình là đổi mới nhưng thực chất là " trở lại con đường tư bản chủ nghĩa" đúng như Mao đã kết tội ông. Ông chỉ bắt chước cái cũ của quân chủ và tư bản thế là ông khôn hơn Marx và Mao vì theo quân chủ và tư bản thì mới có tiền, chứ theo Marx, Lenin, Stalin và Mao thì tan nát và nghèo đói!
Nhưng ông chỉ tiến bộ đến đó thôi. Ông vẫn chủ trưởng độc tài đảng trị, mở lối cho nạn tham nhũng và bè phái, bóp nghẹt tự do dân chủ của nhân dân. Ông phạm tội ác khi xua quân xâm chiếm Việt Nam. Con ông bị Hồng Vệ binh ném xuống đất làm cho què chân nhưng ông đã ra lệnh dùng xe tăng giết hàng ngàn sinh viên ở Thiên An môn ! Như vậy là ông chỉ tiến bộ về kinh tế mà vẫn bảo thủ về chính trị. Và ông còn tàn ác hơn "bè lũ bốn tên" đã làm hại ông và con ông!
Một ví dụ khác là ông Lưu Á Châu. Ông chủ trương Trung Quốc muốn tồn tại thì phải theo kinh tế và chính trị Mỹ. Đó là điểm sáng suốt và tiến bộ của ông. Nhưng ông cũng có mặt phản động đối với chân lý loài người. Ông hùa theo Đặng Tiểu Bình ca tụng việc Trung Quốc đánh phá Việt Nam năm 1979, và việc tàn sát Thiên An môn 1989!
Ở Việt Nam không thiếu những con người tiến bộ kiểu này! Nguyễn Văn Linh theo Nga và Đặng Tiểu Bình mà đổi mới năm 1986, nhưng it lâu sau, ông lại trở về đường lối chuyên chế sau khi Đông Âu và Liên Xô sụp đổ. Như vậy là Nguyễn Văn Linh không hoàn toàn tiến bộ!
Một vài người cho rằng Võ Văn Kiệt tiến bộ nhưng theo thiển kiến, ông chỉ giả đò nhân nghĩa. Ông thẳng tay bỏ tù nhân dân miền Nam thế mà sau khi hưu trí, ông hô hào hòa hợp hòa giải! Tại sao ông không thực hiện hòa hợp hòa giải trong thời ông làm Ủy ban Quân Quản Saigon? Ông kêu gọi chống tham nhũng, nhưng gia đình ông mặc sức làm giàu nhờ uy thế đảng, và ông bênh vực tham nhũng vì theo ông người cộng sản phải được hưởng thụ sau bao năm gian khổ!
Một số người miền Bắc bỏ nước chạy sang Hương Cảng. Vì sao bỏ nước ra đi? Vì kinh tế hay vì chính trị? Kinh tế cộng sản làm dân đói khổ tức là có sai lầm về chính trị. Họ ghét cộng sản không? Họ yêu cộng sản, sao không ở lại xây dựng XHCN? Tại sao qua Hongkong mà còn làm lễ mừng 30-4 đại thắng và đánh người miền Nam?
Thực tế cho thấy nhân dân miền Bắc một số đã tiêm nhiễm tuyên truyền của cộng sản cho nên có ác cảm với miền Nam và người quốc gia. Dương Thu Hương chống cộng sản, vạch trần những xấu xa của chế độ cộng sản thế mà viết rằng lính Quốc Gia ăn thịt người, phụ nữ miền Nam bị bóc lột nên phải lấy chồng già. Bà quên rằng Nông Thị Xuân lấy chồng già và bị giết chết cả hai chị em vì danh giá của bậc thánh ! Bà còn cho rằng xã hội miền Nam ăn bám, không lao động. Cái nghề sơn sửa móng tay là một một nghề xấu xa trong một xã hội đồi trụy. Bây giờ tôi thấy bà đã tân trang, có phải là bà Dương Thu Hương trước kia không? Và bà nay nghĩ gì về nghề sơn móng tay, uốn tóc và sửa sắc đẹp?
Vũ Thư Hiên tiến bộ đã mở mắt về thiên đường cộng sản và chủ nghĩa Marx nhưng vẫn cho rằng chủ thuyết Marx là nhân bản, ông xưng tụng bọn cộng sản đã giam cha con ông, khủng bố và bao vây gia đình ông là những nhà cách mạng, và tỏ thái độ ghét Việt Nam Quốc Dân đảng, Đại Việt đảng và Nguyễn Chí Thiện.
Trần Đức Thảo một đời bị te tua vì cộng sản thế mà trong tác phẩm cuối cùng của ông, ông vẫn cho rằng quan điểm giai cấp của Marx là hoàn toàn đúng và căn bản (1)
Và trong cuộc sống, ta vẫn thấy người XHCN vẫn tự hào:
+ Việt Nam là nhất thiên hạ vì Mỹ mạnh nhất mà bị thua Việt Nam thì trên thế giới, Việt Nam là vô địch!Tiêu biểu lối nói này là Lê Duẩn, Đỗ Mười.
+Chỉ có người XHCN là yêu nước còn bọn chạy theo Mỹ, Pháp là phản quốc! Sự việc này rõ ràng nhất là có một thời người xuất cảnh trước khi ra đi luôn được nghe bọn công an i tờ giảng về lòng yêu nước và bắt nghe bài " Quê hương là chùm khế ngọt"!
+Họ luôn tự hào về thành tích chống Pháp, đuổi Mỹ và xây dựng XHCN. Tiêu biểu cho hạng này là Trần Độ, Nguyễn Văn Trấn. . .
Nói chung, người XHCN một số chỉ có tiến bộ một phần.
Đừng tưởng rằng bạn dễ dàng nói chuyện với một người cộng sản được gọi là tiến bộ. Cái bệnh trầm trọng nhất của đa số người cộng sản từ trí thức cho đến bình dân thường là kiêu căng, tự phụ và khinh người! Cái tự tôn của họ là họ tự coi là kẻ chiến thắng vì Việt Nam đã đánh thắng bốn kẻ thù lớn nhất thế giới là Nhật, Pháp, Mỹ và Trung Cộng. Họ là đỉnh cao trí tuệ vì hơn hai mưoi năm tốt nghiệp trong đại học chống Mỹ thì không một trường đại học nào có thể sánh bằng!
Họ tiếp bạn, nói chuyện với bạn là họ đã hạ mình lắm rồi! Khi nói chuyện với bạn, trong lòng họ có thể khinh bạn là người mất gốc, là kẻ trụy lạc, không yêu nước, không lao động, không hiểu gì về đất nước và con người Việt Nam. Họ cũng khinh rẻ bọn Việt kiều ngu, bị gái lừa! Và nay họ khinh Việt kiều không xài sang bằng Việt Cộng, Việt kiều bủn xỉn!. . .
Họ cũng khi bọn Việt kiều bụng phệ, đầu sói. . .Không chịu gian khổ, trưởng giả học làm sang, vừa về đến quê hương đã kêu dơ bẩn, chật chội và nóng! Họ ghét cái bọn trẻ Việt kiều không nói được tiếng Việt, cứ nhí nha, nhí nhô Anh, Pháp, Đức! Họ ghét cái cung cách bất lịch sự của Việt kiều về Việt Nam không dám ăn, không dám uống!Chính Phạm Duy đã bị chê là không biết gì về dân ca và không có đóng góp cho công cuộc đánh Pháp, đuổi Mỹ!
Họ khinh ta đã đành. Họ còn khinh tất các dân tộc trên thế giới! Họ chỉ trích dân Nga phản bội XHCN, họ khinh Canada yếu xìu, không có binh hùng tướng mạnh, họ ghét Mỹ là đế quốc, họ ghét Anh Pháp là thực dân. . .
III. TẠI SAO CỘNG SẢN BẢO THỦ HOẶC TIẾN BỘ HẠN CHẾ?
Bên cạnh những người cộng sản tiến bộ thực sự như Gorbachov, Milovan Djilas , có một số bảo thủ hoặc tiến bộ nửa vời. Tại sao vậy?
1. Hạng bảo thủ:
Hạng lãnh đạo và lý thuyết gia số một như Marx, Lenin, Stalin và Mao thì tự cao, tự đắc cho mình là sáng suốt, là tiến bộ nhất thiên hạ nên không bao giờ nghĩ rằng họ sai lầm. Nếu ai phê bình họ, chống đối thì họ cho đó là bọn ngu xuẩn, gian ác, phản động, cần phải tiêu diệt.
Hạng này một phần vì ảo tưởng, một phần là dối trá, xảo quyệt, luôn luôn đề cao, tuyên truyền để lừa dối nhân dân và lừa dối chính họ.Dẫu sao, Lenin cũng đã có phần sáng suốt khi ông lùi bước trong năm 1921 bỏ chính sách kinh tế thời chiến bằng chính sách kinh tế mới. Sau này, Stalin bãi bỏ chính sach kinh tế mới bằng kinh tế chỉ huy tàn bạo và mù quáng.
Hạng này cũng vì tham vọng, muốn qua mặt Mỹ. Con nhái muốn bằng con bò cho nên Stalin cũng như Mao Trạch Đông tiến nhanh tiến mạnh đã đưa ra những chính sách đầy tham vọng, khiến dân chúng nghèo khổ và đói rét, chết hàng chục triệu người.
Còn hạng đàn em, một phần vì tin tưởng lãnh tụ, một phần vì mù quáng, sợ hãi cho nên lệnh trên ban xuống là cúi đầu thi hành, không cần suy nghĩ.
Hơn nữa, trong bao nhiêu năm bị đầu độc về thiên đường cộng sản, và được đào tạo theo khuôn mẫu Nga, Tàu, nay có chút làm khác lạ thì họ lo lắng là sai đường lối đảng. Như hồi mới làm khoán, một số người nói “khoán hộ là mất lập trường. Thà đói chứ không thể làm khoán hộ” (2). Ngày nay, giữa lúc Trung Quốc chiếm biển lấn đất, một số người cho rằng liên minh với Mỹ thì mất đảng. Họ chỉ nghỉ đến đảng mà không nghĩ đến dân tộc, họ không biết rằng đảng cộng sản đã phản bội vô sản, đi trái với đường lối của Marx. Chủ nghĩa Marx bây giờ chỉ là cái vỏ mà ruột là một tổ chức Mafia bán nước buôn dân và giết người cướp của.
2. Hạng tiến bộ
Một hạng cộng sản rất thông minh, hiểu biết. Khrushchev , Gorbachov, Đặng Tiểu Bình không phải là gián điệp Mỹ như một số vu khống. Họ đã ở trong hàng ngũ lãnh đạo cho nên hiểu rõ mọi khuyết điểm của chủ nghĩa cộng sản nên cần phải thay đổi. Chiếc xe đã đến vực thẳm rồi thì phải lui lại, nếu cứ tiến nhanh tiến mạnh thì tất xuống hố sâu vực thẳm.
Một hạng như Trần Đức Thảo, Vũ Thư Hiên tiến bộ nửa vời vì nhãn quan hạn chế, tư duy chưa rốt ráo.
Một số thông minh nhưng phải cúi đầu tuân lệnh lãnh tụ ngu xuẩn.Họ không dám chống đối cũng không dám nói thật cho nên phải nói dối. Việt Nam sản xuất lúa năm bảy tấn một mẫu.Đó là nguồn gốc của "làm láo báo cáo hay". Bởi vì thế mà các cán bộ đàn em Mao phải thi hành bao biện pháp để làm Mao vui lòng như thu các nồi niêu song chảo nấu lại thành đống mà bảo là sản xuất hàng vạn tấn thép tốt nhất thế giới! Họ bịp Mao, bịp nhân dân Trung Quốc và quốc tế. Tuyên truyền, nói láo, bịp bợm đã trở thành quốc tế sách của cộng sản.
Trước 1975, Việt Nam ca tụng Mao với chính sách kinh tế nhảy vọt và thành quả của các HTX đại trà của Trung Quốc. Nhưng sau này, khi Đặng Tiểu Bình dẹp các HTX nông nghiệp, Việt Nam mới có kẻ vuốt đuôi họ Đặng và kể khổ:
Lúc bấy giờ ( 1979 ), nông dân hầu như bị bắt buộc phải tham gia các hợp tác xã nông nghiệp hoặc các tập đoàn sản xuất của nhà nước. Nếu không tham gia thì trong hồ sơ sẽ có một câu dạng như " gia đình không chấp hành đúng đường lối của Đảng và nhà nước ", và với một nhận xét như thế, thì các quyền lợi của các thành viên trong gia đình không còn là bao nhiêu nữa. Do đó, nông dân hầu hết đều tham gia vào HTX hay TĐNG, nhưng không năng suất, hiệu quả, đến giờ làm thì đi, hết giờ làm thì về ( hỏi các nhân chứng sống qua thời kỳ này thì rõ (2).
Người ta cũng nói đến sự đói nghèo của nông dân trong chế độ nô lệ của cộng sản. Vì HTX quá thất bại mà người ta phải lập ra chính sách " khoán". Khoán nghĩa là giao ruộng cho các gia đình canh tác rồi nộp hoa lợi cho đảng.Ta hãy nghe tác giả bài này, ông không ghi danh tánh nhưng ta biết ông cũng là một quan viên lớn của đảng nói đến thất bại của HTX nông nghiệp và lý do bày ra "khoán":
Vậy thì tại sao lại “ra” được khoán 10? Theo tôi có ba yếu tố rất quan trọng.
Thứ nhất, trong cuộc khủng hoảng kinh tế những năm 80, nông dân là lớp người chịu nhiều cực khổ nhất. Nông dân là 80% dân số, lại sống trên toàn lãnh thổ của đất nước nên khi nông dân cực khổ, cái cực khổ bị phơi bầy không thể lấy gì mà che đậy được. Anh công nhân cũng cực khổ, nhưng ít nhất mỗi năm còn có một bộ quần áo bảo hộ; gạo thiếu thì có mì, ngô, có hạt bo bo rồi khoai sắn cấp bù. Còn anh cán bộ, các quan chức thì ngành lương thực thực phẩm nhất thiết không dám bỏ đói thì ta biết rồi. Đó là một cuộc khủng hoảng dai dẳng và nguy hiểm, dân đói quá, không có ngoại tệ để mua gạo. Tôi nhớ năm 1987 có bài báo nói 21 người bị chết đói ở Bệnh viện Thanh Hóa, Quốc hội đã chất vấn tôi về trách nhiệm để dân chết đói, có ý kiến đòi bãi chức (2).
Một số tiến bộ đã đưa ra một vài chính sách như Đặng Tiểu Bình, Nguyễn Văn Linh. đã mở cửa cho tư bản đầu tư. Việc này, nhiều báo chí và nhà bình luận đã nói. Tôi xin đưa thêm một thí dụ về chính sách "khoán nông nghiệp" mà còn gọi là khoán 10, khoán 100.
Trước tình thế nông dân khốn khổ, một số cộng sản thông minh không biết tự họ nghĩ ra hay học Liên Xô, Trung Quốc. Trên bình diện lý luận, khoán tức là làm trái với chính sách quốc hữu hóa, làm ăn tập đoàn và bãi bỏ tư hữu của Marx. Khoán là trở lại con đường tư bản chủ nghĩa. Nhưng trung thành theo Marx, Mao và Hồ thì rõ ràng là đói. Người cộng sản có lương tâm không nỡ để dân chết hàng ngàn, hàng vạn trước mắt mình. Chính là Kim Ngọc (3) tỉnh ủy Vĩnh Phú là người cực kỳ thông minh và tiến bộ và cũng có lòng nhân đạo trong thập niên 60 có sáng kiến "khoán" . Ông biết là làm vậy là phạm tội chống đảng, nhưng thương dân mà ông phải "làm chui" trong 20 năm! Cái lạ là trong đảng ủy Vĩnh Phú thiếu gì tay bảo thủ, giáo điều, gian nịnh, sao họ không báo cáo cấp thời những hành động " chống đảng, phản Marx " của Kim Ngọc mà phải chờ đợi hai mươi năm mới tiết lộ? Họ thông cảm với ông, họ hiểu ông và thương ông, kính trọng ông đến thế sao? Tội nghiệp cho ông vì đi trước thời đại nên ông bị cách chức và sống trong tủi nhục.
Sau đó thì Nguyễn Văn Linh mới theo đó mà bày ra khoán nhưng họ cũng đấu đá dữ dội nhân danh Marx và XHCN. Ta thử xem một đoạn như sau:
Sau khi kinh nghiệm khoán của Đoàn Xá được thí điểm ở toàn huyện Đồ Sơn và Hải Phòng đem lại kết quả tích cực, Hội nghị Trung ương 9 khóa IV (tháng 12/1980) đã quyết định mở rộng việc thực hiện và hoàn thiện khoán sản phẩm trong nông nghiệp. Tuy nhiên, theo Hoàng Tùng, lúc bấy giờ trong Bộ Chính trị chỉ có Tổng bí thư Lê Duẩn và các ông Võ Chí Công, Lê Thanh Nghị và Hoàng Tùng là ủng hộ chính sách khoán. Còn lại, bao gồm cả Trưởng ban Nông nghiệp Trung ương Đảng, phản đối. Trong Hội đồng Chính phủ thì chỉ Bộ trưởng Nông nghiệp Nguyễn Ngọc Trìu ủng hộ, Chủ tịch Hội đồng Phạm Văn Đồng lưỡng lự, một số Phó Chủ tịch Hội đồng phản đối.(2)
So với HTX thì khoán thành công. Tác giả bài trên cho biết vài điểm như sau:
Chỉ sau 10 tháng triển khai khoán 10, cả nước đã xuất khẩu hơn 1 triệu tấn gạo (tôi không nhớ chính xác, nhưng đã dư thừa gạo và XK một lượng lớn.) Sang năm 1989 chúng ta bỏ luôn chế độ sổ gạo. TCty Lương thực phản đối, nhiều Thứ trưởng phản đối; có ông khuyên tôi: “Hãy cẩn thận, nhỡ mất mùa đói kém thì sao?”. Tôi nói chả sao, thiếu gạo thì mang tiền sang Thái Lan, một tuần sau là gạo đã cập bến. Lại có đơn kiện tôi rằng “ông này phá tan hết cả”. Thế rồi, ngay cả khi bỏ sổ gạo mà CBCNV vẫn rất phấn khởi, thóc gạo vẫn tiếp tục dư thừa rồi, có người ở ngành lương thực vẫn còn nhờ một cán bộ cấp cao (tôi không muốn nói tên vì sau đó ông đã bị bãi nhiệm do một việc khác) nói cần duy trì sổ gạo. Tôi đã nói: “Bây giờ bố tôi sống lại bảo tôi làm, tôi cũng chịu. Tôi hãi nó lắm rồi!”(2)
Tố Hữu là một tay bảo thủ, giáo điều không biết ban đầu có ủng hộ khoán hay không nhưng sau này vỗ ngực kể công. Năm 1981, ngôi sao của Tố Hữu sáng chói lắm, thế mà thơ ông dung nhan ảm đạm thê lương:
Đêm cuối năm
Đêm cuối năm riêng một ngọn đèn,
Dở hay khôn dại, những chê khen!
''Làm ăn'' hai chữ quen mà lạ,
''Thế cuộc'' nhân tình rõ trắng đen.
''Mở lối'' bao xưa người mọc cánh,
Được mùa ''khoán'' mới đất len men.
Tự cường mới biết ai gan góc,
Luồn lọt hay chi phận yều hèn.
Cách mạng mừng thêm vai gánh vác,
Hư danh chừng bớt kẻ đua chen.
Dòng đời cứ chảy tan bèo bọt,
Thế trận lòng dân dậy tiếng kèn (4)
Dù HTX hay khoán, đảng cộng sản vẫn là điền chủ bóc lột, nông dân là nông nô. Khoán hay hơn vì dân tự canh tác, không phải theo mệnh lệnh các giám đốc, chủ tịch HTX ngu dốt, gian ác và nịnh hót. Nhưng khoán có khó khăn vì được mùa hoặc trúng đất tốt thì nông dân có lợi, còn đất xấu và mất mùa thì nông dân mắc nợ. Sau khi khoán ra đời, nhiều nơi nông dân mắc nợ bị đảng ác ôn xiết nhà cửa, trâu bò. . .
Tác giả bài Khoán 100 và khoán 10 cho biết sai lầm của khoán:
Trong thời gian đầu, khoán 100 đã làm đổi mới bộ mặt nông thôn và tạo ra được lượng nông sản lớn hơn ở thời kỳ trước. Tuy nhiên cũng chỉ được một thời gian, sau đó nó bộc lộ một số vấn đề chưa giải quyết được ( hệ thống quan liêu trong các HTX, tính mệnh lệnh hành chính về khoán, đè lên vai ng nhận khoán v.v. ).
Tôi cũng xin đưa ra một thí dụ khác về 5% đất màu. Không biết là ai cũng đã có sáng kiến để cho nông dân mỗi hộ vài thước đất trồng riêng.Kết quả với 5% đất riêng này đã có khoảng 30% đến 50% lợi tức.
Một học sinh lớp ba cũng có thể giải bài toán thuộc quy tắc tam xuất này:
5% đất đai cho 50% hoa lợi,
Vậy 100% đất đai cho bao nhiêu hoa lợi?
Tại sao không giao đất 100% cho nông dân? Tại sao không đạp Mác Lê và Mao xuống hố phân? Tại sao còn theo Cộng sản nghèo khổ và tàn ác?
Bởi vì cộng sản bảo thủ, giữ quyền lợi riêng tư.
Chính Nguyễn Văn Linh đã nói:
Chỉ có 5% đất đai đã đem lại hơn một nửa thu nhập cho nông hộ, cứu đời sống của nông dân; sao không biến 5% thành 100%? (2)
Nguyễn Văn Linh nói đúng! Tại sao không để cho nông dân tư hữu 100%? Cái mà cộng sản khoe khoang là đổi mới thì ông cha ta đã thực hiện mấy chục ngàn năm, mấy trăm ngàn năm, và anh nông dân i tờ cũng biết. Chỉ có Marx, Lenin, Stalin, Mao, Hồ mới suy nghĩ tai hại như thế! Cái mà họ xưng tụng " cách mạng" là sai lầm, là đặt đầu xuống đất, giơ chân lên trời. Nay mệt mỏi và suy tàn, họ phải trở lại cũ mà tự vỗ ngực là " đổi mới"!
Một ông cộng sản bự bị bệnh. Lẽ tất nhiên ông có tiêu chuẩn cao, có thầy thuốc Liên Xô, Trung Quốc tài giỏi phục vụ cho ông. Nhưng bệnh ông bất trị. Nghe lời bạn bè và thân nhân người Nam, ông tìm đến một bác sĩ "ngụy". Kết quả ông lành bệnh nhanh chóng.
Ông hỏi bác sĩ:
"Ông có thể đào tạo những bác sĩ giỏi như ông không?
Vị bác sĩ nói:
"Được. Nhưng với điều kiện ông phải để tôi chọn sinh viên"!
Ôi! Từng ấy lời và chữ nhưng đã diễn tả hết bao cay đắng và sầu khổ của XHCN. Chính cái chủ trương vô sản chuyên chính, hồng hơn chuyên, chính cái bệnh lý lịch và bệnh tham nhũng đã tàn hại giáo dục, y tế và xã hội này!
Người cộng sản ngu ngốc thì giáo điều. Người cộng sản có trí khôn cũng giả đò giáo điều để sống còn và hưởng quyền lơi.
Người cộng sản có chút trí khôn biết theo cộng sản là sai lầm, Họ biết chủ nghĩa cộng sản mà họ phục vụ trong bao nhiêu năm là một đại họa, nhưng biết làm sao? Nếu lên tiếng chống đối chủ nghĩa Marx và chính sách của đảng ộng sản thì họ sẽ bị chính các đồng chí ông bằm vằm họ ra trăm ngàn mảnh, hoặc tống ông vào ngục tối! Làm sao đuợc trước một cơ chế tàn bạo như thế đang đứng trên đầu, trên cổ nhân dân. Họ sợ cộng sản tàn bạo mặc dầu họ là đảng viên cao cấp. Trường Chinh, Chu Văn Tấn,Võ Nguyên Giáp, Đặng Kim Giang, Lê Liêm, Đỗ Đức Kiên, Lê Trọng Nghĩa, Lê Minh Nghĩa, Phạm Quế Dương, Hoàng Minh Chính . . .đã là nạn nhân của chế độ cộng sản mà họ tôn thờ ! Ông Giáp im lặng và cúi đầu nên mới thọ trăm tuổi dù phải sống 60 năm tủi nhục! Ai cũng thông minh nhưng không ai dám lên tiếng. Ai mà không biết HTX là đại họa?Ai mà không hiểu cộng sản là phản quốc hại dân? Ai mà không biết thờ Mao thì bị Mao nuốt sống!Ông Dương Danh Dy (trước đây), và lũ đại biểu quốc hội bù nhìn ( hiện nay) biết cộng sản bán nước và Trung Quốc xâm lược nước ta nhưng họ im lặng vì phải giữ cái đầu trên cổ và giữ nồi cơm!Tác giả bài khoán 100 và khoán 10 đã nói lên tâm lý sợ hãi của đảng viên hèn nhát và vô trách nhiệm:
Dẫu sao thì tôi cũng có cảm giác rằng, vấn đề thì ai cũng biết là phải, là đúng, là có lợi cho nền kinh tế trước hết là kinh tế nông thôn, nhưng nỗi ám ảnh sợ sai, sợ trách nhiệm khiến tất cả im lặng (2).
Chủ nghĩa cộng sản, đảng cộng sản trở thành thế lực cực kỳ phản động sát hại nhân dân, tàn phá quê hương, và đi ngược sự tiến hóa của nhân loại.
Hơn nữa, một số không muốn thay đổi vì thay đổi có thể làm cho bản thân họ mất quyền lợi. Không ai giàu hơn cộng sản vì họ nắm lợi tức toàn quốc. Không ai có uy quyền bằng cộng sản vì họ có tự do bán nước, phản dân, cướp bóc tài sản quốc gia và tài sản nhân dân. Họ dùng bàn tay sắt xiết họng nhân dân, không ai dám chống đối họ.
Còn lâu người cộng sản mới gột rửa hết nọc độc cộng sản để trở thành người quốc gia chân chính và tiến bộ thật sự! Ý thức hệ cộng sản, chủ trương tiêu diệt văn hóa cũ của cộng sản đã phát huy thú tính của con người trong tư tưởng và hành động. Rất it thanh thiếu niên Hà Nội còn mang it nhiều nét thanh lịch cuả Hà Nội ngày xưa! Con người Hà Nội 36 phố phường đã mất tich rồi. Họ đã chôn xác trên rừng sâu, họ đã bỏ vào Nam và sang Pháp, sang Mỹ. Một số it còn ở lại. Nhưng rất khổ đau và mang nhiều vết thương. Còn lâu lắm, giữa người quốc gia và cộng sản mới san bằng được hố sâu về tư tưởng. Cổ nhân nói đúng. Giáo dục sai lầm thì tai họa đến vài thế hệ. Sau khi cộng sản bị tiêu diệt, phải mấy thế hệ mới tuyệt chứng cộng sản trong tư tưởng và đời sống hàng ngày của nhân dân ta?
____
CHÚ THÍCH
(1)+Trần ĐứcThảo.Vấn Đề Con Người và Chủ Nghĩa Lý Luận Không Có Con Người (Le Problème de l'Homme et l'Antihumanisme Théorique] (1988). In lần thứ hai có viết thêm. Saigon: NXB Hồ Chí Minh, 1989.
+NGUYỄN THIÊN THỤ * TRẦN ĐỨC THẢO.
(2).Không rõ tên tác giả. Khoán 100 và khoán 10 trong nông nghiệp. Gửi ngày thứ Bảy 17/04/10 22:20. http://www.huaf.edu.vn/diendan/viewtopic.php?f=119&t=7194
(3). Kim Ngọc (1917-1979) là nguyên Bí thư Tỉnh uỷ tỉnh Vĩnh Phú, ông được mệnh danh là "cha đẻ của khoán hộ" mà người ta quen gọi là "khoán mười", "cha đẻ của đổi mới trong nông nghiệp" ở Việt Nam.
Ông tên thật là Kim Văn Nguộc, sinh ngày 10 tháng 10 năm 1917 tại thôn Đại Nội, xã Bình Định, huyện Yên Lạc, Vĩnh Phúc. Ông tham gia Đảng Cộng sản Việt Nam từ năm 1939. Năm 1954 ông là Phó Chính uỷ Quân khu Việt Bắc. Đến năm 1958 là Bí thư Tỉnh uỷ tỉnh Vĩnh Phúc. Năm 1968 hai tỉnh Vĩnh Phúc và Phú Thọ sát nhập thành tỉnh Vĩnh Phú, ông tiếp tục giữ chức vụ Bí thư tỉnh uỷ Vĩnh Phú cho đến năm 1978.
Ông là người khởi xướng việc khoán hộ trong nông nghiệp Việt Nam vào thập kỷ 60 của thế kỷ 20, và do không được người cùng thời đánh giá đúng về khoán hộ nên đã bị phê phán, phải làm kiểm điểm. Tuy nhiên, ông vẫn được tiếp tục bầu làm bí thư tỉnh uỷ và giữ chức này cho đến khi ông về hưu vào năm 1978.Ông mất ngày 26 tháng 5 năm 1979.
Năm 1995, ghi nhận những đóng góp công lao, trí tuệ của ông cho sự nghiệp đổi mới của cách mạng Việt Nam, Nhà nước Việt Nam đã tặng Huân chương Độc lập hạng nhất cho ông Kim Ngọc.
Năm 1996, hai ngôi trường nơi ông sinh ra ở xã Bình Định, huyện Yên Lạc được đặt tên ông. Năm 2005, một trong những con đường đẹp nhất của thành phố Vĩnh Yên cũng được mang tên ông.
Năm 2009, ông được chính phủ truy tặng Huân chương Hồ Chí Minh.
(4). Báo Nhân Dân, ngày 31-12-1961.
Tuesday, August 24, 2010
SƠN TRUNG * VIỆT NAM ĐI VỀ ĐÂU?
Trước tình thế hiện nay, nhiều nhà bình luận đã phấn khởi vì người Mỹ đã tỏ ý chí bảo vệ quyền lợi của Mỹ tại Biển Đông. Trừ những người theo Trung Cộng, những ai đứng trên lập truờng và quyền lợi quốc gia, dân tộc, đều nghĩ rằng quyền lợi của Mỹ liên hệ đến quyền lợi các dân tộc ở ven bờ Thái Bình dương và các nước lân cận Trung Quốc. Trong lúc Trung Quốc đòi mở rộng lãnh thổ và biển cả, đe dọa độc lập và thống nhất của Á Châu thì Mỹ mới có khả năng chống lại Trung Quốc xâm lược. Mỹ bảo vệ quyền lợi bằng ngôn từ và hành động chứ không phải chỉ bằng lời nói suông, đó là một sự tiến bộ trong khoảng nửa năm trở lại.
Các nhà bình luận đã lạc quan là phải. Chúng ta thấy phía Việt Nam đã dần dần có những hành động tích cực. Theo thiển kiến, một số đảng viên cộng sản mang dòng máu Trần Ích Tắc, Trần Kiện và Lê Chiêu Thống muốn theo Trung Quốc để giữ quyền lợi cá nhân và phe nhóm họ . Còn đa số nhân dân và đảng viên đã nhận thấy Trung Quốc là mối hiểm họa cho Việt Nam. Khoảng 1900, khi tôi còn ở lại Việt Nam, gặp gỡ một số nhân sĩ Bắc Hà, tôi thấy họ lo sợ nạn Trung Quốc xâm lược, và tỏ ý mong mỏi Mỹ giúp Việt Nam chống Trung Quốc.
Nhân dân Việt Nam và đảng viên đã và đang thay đổi tư duy vì họ nhận thấy :
+Chủ nghĩa cộng sản là một chủ nghĩa nếu không hoang tưởng thì cũng là phỉnh phờ lường gạt. Cộng sản không tranh đấu cho công bằng xã hội và vô sản. Cộng sản chỉ tôn sùng cá nhân, độc tài và tham nhũng. Cộng sản nay đã hiện rõ là một tổ chức Mafia cướp của, giết người, phản dân, hại nước.
+Cộng sản thực chất là chủ nghĩa thực dân, đế quốc. Liên Xô, Trung Quốc mượn danh quốc tế vô sản để thống trị thế giới. Mỹ đóng quân tại Nhật, Phi Luật Tân, Nam Triều Tiên nhưng không thấy có tham vọng cướp biển, chiếm đất dữ tợn như Trung Quốc. Đồng chí anh em với Trung Quốc thì Bắc Hàn đói, liên minh với Mỹ hay làm "tay sai" Mỹ, Nam Triều Tiên và Đài Loan trở thành những "con rồng Á Châu"! Ông Hồ quảng cáo Trung Quốc là " đồng chí anh em" nhưng nay toàn thể nhân dân Việt Nam đã thấy rõ bộ mặt hiếu chiến man rợ của Trung Quốc, và chủ trương bán nước, cam tâm làm nô lệ Trung Quốc của Hồ Chí Minh. Ông Hồ quả là người Trung Quốc đầy đủ nghĩa đen và nghĩa bóng.
Chúng ta hãy nghe câu chuyện giữa vợ chồng tướng Giáp qua tài liệu của Trần Nhu. Ông Giáp nói:
. . . chính cụ Hồ khi họp Bộ Chính Trị vào ngày mùng 7 tháng 9 năm 58 bàn về vấn đề Trường Sa, Hoàng Sa, cụ nói: "Các đồng chí Trung Quốc đã giúp ta từ đầu đến cuối cuộc kháng chiến chống Pháp thắng lợi là nhờ ở họ. Nay họ muốn một vài hòn đảo nhỏ, sao có thể từ chối ? Vả lại, mảnh đất hoang dã ấy chẳng có gì ngoài cứt chim..."
- Đồ ngu, tôi muốn ỉa vào mặt nó, nợ thì trả, còn đất đai sông núi tổ tiên ta đổ xương máu ra để bảo vệ, gìn giữ. Không một cá nhân nào, một tập đoàn đảng phái nào có quyền sang nhượng cho nước ngoài.(1)
Trần Nhu, cũng trong tác phẩm trên thuật lời Lê Đức Thọ đã tố ông Hồ bán nước và Trung Quốc xâm lược.
"Cực chẳng đã, chúng ta phải lấy những bức hình của Mao Trạch Đông, treo lên bàn thờ từng nhà mỗi gia VN. Việc này lầm lỗi đầu tiên tại ông HCM! Chứ không phải thằng Thọ này! Chính ông ta rước voi về dầy mả tổ. Việc này từ Đảng đến dân ai cũng biết. Ông Hồ lấy tư tưởng Mao Trạch Đông, làm kim chỉ nam. Ông còn trách gì tôi? Ông có nhớ báo cáo chính trị, do ông Hồ đọc ở chiến khu Việt Bắc năm 1951 không?". . . .
Võ Nguyên Giáp hỏi Lê Đức Thọ:
- Thế ai đã mời cố vấn Tầu sang nước ta chỉ đạo cách mạng Cải Cách ruộng đất?
-Cũng chính ông ta. Chuyện ấy rõ như ban ngày. Không tốn một que diêm cũng rõ. Mặc dù biết việc dâng Hoàng Sa do HCM.
Giáp vẫn hỏi: - Thế việc dâng đảo Trường Sa cho Bắc Kinh, ông Hồ có thuận không?
Thọ cười, rõ ràng y đã trở lại như cũ rồi, độc ác bí mật như quỷ. Hắn nói: - Trước khi Phạm Văn Đồng qua Bắc Kinh dâng những hòn đảo này, có một cuộc họp hẹp. Ông Hồ nói: Trung Quốc giúp chúng ta cuộc kháng chiến chống Pháp chín (9) năm ròng về đủ mọi phương diện. Họ viện trợ cho chúng ta từ cây kim, sợi chỉ, trang bị quân đội ta từ đầu tới chân: mũ Trung Quốc, quần áo Trung Quốc, giầy Trung Quốc,
... Bây giờ kháng chiến thắng lợi, họ muốn một vài hòn đảo nhỏ, lẽ nào ta từ chối. Khi ông Hồ phát biểu như vậy, không có ai phản ứng gì. Tôi nhớ trong đó có Trường Chinh, Phạm Văn Đồng. Và có mặt cả ông trong cuộc họp đó. Ông tắt máy... nghĩa là tán thành rồi còn gì? Đến năm 1963, tôi lại hỏi ông ta về chuyện dâng cho Bắc Kinh những hòn đảo đó.
Ông Hồ bảo: Về phương diện ngoại giao, cũng như trong các địa hạt khác trong đời sống, người ta chỉ có được những gì mình cần bằng cách cho kẻ khác những gì họ muốn. Cái sự nhượng bộ của Phạm Văn Đồng trước kia chứng tỏ sự thiện chí của Đảng tạ Trung Quốc đã viện trợ cho ta hàng tỷ dollars trong cuộc kháng chiến chống Pháp, anh biết đấy. Tôi bảo thẳng vào mặt ông ta có thằng Chính ngồi đó. Trung Quốc họ muốn cả nước VN này, chứ không phải chỉ vài hòn đảo, nên nợ có thể trả, chứ đất không nhượng đất. Việc làm của ông và Đồng là khờ khạo và nguy hiểm.(1)
Nay càng ngày, tinh thần chống Trung Quốc xâm lược đã phát triển. Trong khi sinh viên, trí thức và dân chúng biểu tình chống đế quốc Trung Cộng lấn biển, chiếm đất mặc dù bị công an đánhh đập, những tướng lãnh lão thành như đại tướng Võ Nguyễn Giáp, trung tướng Đồng Sĩ Nguyên , thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã lên tiếng về vụ Bauxite Tây Nguyên, vụ bán rừng. . . mà nội dung đích thực là chống Trung Quốc xâm lược.
Nay thì tinh thần chống giặc phương bắc đã rõ rệt. Các trí thức đã lên tiếng chống Trung Quốc, kêu gọi liên minh với Mỹ. Đây là một điều rất quan trọng vì trước đây những ai dám ca ngợi tư bản, dù là tư bản Anh, Pháp đều bị kết tội là CIA, tay sai thực dân, đế quốc . Đó là một tội có thể bị xử tử, hoặc tù dài hạn. Luật sư Cù Vũ Huy Hà kêu gọi Việt Nam liên minh quân sự với Mỹ vì đó là
" mệnh lệnh thời đại" (2). Tiến sĩ Bùi Quang Vơm gửi thư cho Đảng Cộng sản yêu cầu từ bỏ việc làm chư hầu Trung Quốc, bỏ đảng Cộng sản và kinh tế xã hội chủ nghĩa định hướng (3). Bác sĩ Nguyễn Đan Quế cũng hô hào Việt Nam liên kết với Mỹ và xây dựng nền dân chủ (4).
Kinh tế và chính trị tư bản qua mấy thế kỷ vẫn tỏ ra ưu việt hơn là chủ nghĩa cộng sản, cho dù nay tại Trung Quốc, Việt Nam ngày nay người ta đã chôn Marx và Mao những vẫn giữ màu cờ máu và chính sách chuyên chế phi dân chủ. Điều này thì chính Triệu Tử Dương và tướng Lưu Á Châu đã lên tiếng đòi hỏi Trung Quốc phải theo kinh tế và chính trị Mỹ nếu muốn tồn tại (5).
Sau bao năm buôn bán với Mỹ có lời, cùng với những lời phỉnh nịnh "giết người" của bọn học giả nông cạn hay thâm hiểm, Trung Cộng sinh ra kiêu căng, muốn hất chân Mỹ, cướp đoạt toàn thế giới.Tuy nhiên cũng có những học giả sáng suốt hơn, họ cảnh cáo tính tự kiêu của nhân dân, quân đội và chính phủ Trung Quốc . Người Trung Quốc vẫn chưa hiểu bài bài học lịch sử của Nhật, Đức, Ý trong thế chiến thứ hai. Tự kiêu trong hoàn cảnh này là tự sát.
"Trung Quốc đang hiểu sai thế giới, và quan trọng hơn là hiểu sai chính mình. Việc hiểu sai này có lý do từ thái độ hết sức kiêu ngạo của Trung Quốc ngày nay. Thói kiêu ngạo này có gốc rễ trong nhận thức của chúng ta về mình, rằng chúng ta là 'có một không hai' sau 30 năm khai phóng, phát triển mạnh mẽ. Một cách vô thức, người Trung Quốc chúng ta đã biến sự tự tin vào tăng trưởng kinh tế thành sự tự lừa dối mù quáng."
Ông Diệp cũng chỉ ra rằng "Sự trỗi dậy của Trung Quốc chẳng phải là điều gì độc đáo trong lịch sử thế giới. Nhưng dù ít có bằng chứng về sự có một không hai, người Trung Quốc chúng ta đã tạo ra nó, và đó là 'sự kiêu ngạo có một không hai', rằng không nước nào trên thế giới sánh bằng."(6)
Ôi! Trung Cộng cũng như Việt Cộng đã mang chung một bệnh kiêu căng, hợm hỉnh , nào là "bách chiến bách thắng", " đỉnh cao trí tuệ", " lãnh tụ anh minh", "đảng cộng sản quang vinh"!Nghe mà khiếp! Cái bệnh kiêu căng vốn có từ Marx khi ông chỉ trích tất cả tư tưởng trước ông, và vỗ ngực cho rằng tư tưởng của ông là tiến bộ nhất, khoa học nhất. Nay thì chính Đặng Tiểu Bình dẹp lý thuyết kinh tế của Marx và nhân dân Nga, Đông Âu đã kéo sập tượng Lenin và Stalin và giải tán đảng cộng sản.Về phía chính quyền cộng sản Việt Nam trong vòng nửa năm lại đây đã có những dấu hiệu tích cực. Một đôi khi quan chức Việt Nam lên tiếng bảo vệ chủ quyền mà trước đây một năm thì hoàn toàn cúi mặt làm thinh.Việt Nam đã bỏ tiền mua vũ khí, phi cơ, tàu thủy, tàu lặn Nga và các viên chức cao cấp chạy đôn chạy đáo qua Mỹ, Pháp, Nga, Ấn và các nước Đông Nam Á để cầu viện, để liên minh.
Bên ngoài, chúng ta cũng có những thuận lợi khác. Những cuộc duyệt binh của Mỹ tại Thái Bình dương là một răn đe Trung Cộng. Người ta lạc quan vì Việt Nam và các nước khác trước đây tỏ vẻ im lặng hoặc sợ hãi Trung Quốc nay cũng đã bắt đầu nói " không" với Trung Quốc sau khi ngoại trưởng và bộ trưởng Quốc phòng Mỹ lên tiếng phản đối những lời tuyên bố xấc xược của Trung Quốc, coi biển đông cũng như Đài Loan, Tây Tạng là nhà của họ.
Trong tháng 8, Việt Nam đã để cho tàu hải quân Mỹ đi qua Trường Sa, Hoàng Sa và ghé bến Đà nẵng.Trong vụ này, Trung Quốc cho là Việt Mỹ tập trận thì Việt Nam và Hoa Kỳ phủ nhận (7).
Dù chỉ là huấn luyện sơ sài thì cũng là một tiến bộ. Rồng đến nhà tôm thì hân hạnh cho tôm. Hơn nữa trong lúc nguy nan, có người dang tay cứu vớt thì cũng là một đại hạnh cho dù ai biết ngày sau ra sao! Nhưng trong cuộc cờ, không trận nào giống trận nào. Bản thân cuộc cờ kim cổ là biến hóa vô thường.
Trong hội nghị Asean, Việt Nam đã kêu gọi giải quyết biển Đông bằng đa phương và bằng hòa bình như vậy là trái với chủ trương của Trung Cộng. Trong khi Cù Huy Hà Vũ kêu gọi hợp tác với Mỹ thì bên cạnh ông ta thấy tấm hình của Lê Đức Anh. Và nay, Nguyễn Chí Vịnh, một người được coi là theo Trung Quốc được cử ra nói chuyện với thứ trưởng quốc phòng Mỹ. Nhiều nhà bình luận cho đó là phe chống Trung Cộng đã thành công, và nay những tay thân Trung Quốc như Lê Đức Anh, Nguyễn Chí Vịnh đã thay đổi lập trường, và phe chống Trung Cộng muốn dùng hình ảnh Lê Đức Anh và Nguyễn Chí Vịnh để gửi một thông điệp cho Trung Quốc rằng phe Trung Cộng đã tan rã, Trung Cộng đừng mong chờ ở những người này!
Nếu quả thật những người cộng sản thân Trung Quốc đã thay đổi lập trường thì đó là một điều tốt.
Tuy nhiên hoàn cảnh Việt Nam và tâm hồn của một số người Việt Nam e đa gian, đa trá. Có thể họ đã nhận thấy sai lầm của họ. Có thể họ đành tạm khuất phục nhưng tâm hồn họ vẫn là tâm hồn của Việt gian bán nước Trần Ích Tắc.
Ngay cả chính quyền Việt Nam hiện nay vẫn là một nghi vấn ghê gớm. Họ thành thật liên minh với Mỹ hay họ chơi trò đu dây, lường gạt nhân dân trong nước và thế giới? Tôi nghĩ rằng bản chất lưu manh, họ bắt cá hai tay, chơi cả Tàu và Mỹ, họ OK cả hai không cần vinh nhục, không cần thành tín, sau này ai thắng thì chạy theo! Và bản chất giảo hoạt, luôn thay đổi, họ hứa hẹn, ký kết và rồi ngang nhiên phản bội là chuyện thường của Cộng sản, dù là Trung Cộng hay Việt Cộng! Tuy nói là đu giây và lật lọng nhưng có sự phân biệt rõ rệt:
+Cộng sản bắt tay với Mỹ để tránh tiếng nô lệ Trung Quốc, thực chất là vòi tiền Mỹ!
+Cộng sản coi Mỹ là bạn, một thứ bạn xa xôi nhưng thực tế coi Trung quốc là sư tổ, là cha mẹ. Việt Nam sợ hãi Trung Quốc và nghe lời Trung Quốc bất chấp nghĩa khí và đạo lý, miễn là sống còn, cam phận dun dế.
+Đối với Trung Quốc chúng mềm nhũn, nhưng rất bạo tàn với nhân dân trong nước, và trở mặt lật lọng với các nước khác.
+Chính sách Việt Nam mập mờ cũng vì hai phe thân Trung Cộng và chống Trung Cộng đang tương tranh mà phe thân Trung Cộng thắng thế.
+ Chính sách Việt Nam thay đổi vì bản chất cộng sản gian manh.
Đó là những nét chánh yếu trong đối nội và đối ngoại hiện nay.
Trước đây họ trước khi đi Mỹ hay sau khi đi Nga về, họ đều phải sang quỳ lạy năn nỉ ỉ ôi với Trung Quốc! Nay cũng vậy. Sau khi họp với thứ trưởng Quốc Phòng Mỹ, ngày 22 tháng 8-2010, Nguyễn Chí Vịnh lại sang Trung Quốc tuyên bố chính sách ba không đó là Việt Nam không tham gia các liên minh quân sự, không là đồng minh quân sự của bất kỳ quốc gia nào và không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự tại Việt Nam (8). Và Việt Cộng họ vẫn tính chuyện bán biển, cho thuê dài hạn biển Việt Nam (9) cho Trung Quốc! Họ vẫn tỏ dấu thần phục Trung Quốc trong màn " Ngàn năm Thăng Long" và trong các cuộc đấu thầu!
Phải chăng cộng sản Việt Nam hiện nay phản dân, bán nước, họ bán tất cả miễn là họ có nhiều tiền bỏ túi để sau này mang sang Tàu hay Ba Lan, Thụy Sĩ ?
Phải chăng phe chống Trung Quốc bị đè xuống đất đen cho nên một số đảng viên đã bị mất chức? Người ta đã làm khó dễ trước cái chết của tướng Trần Độ thì nay người ta vẫn cư xử như thế đó với cái chết sắp đến của đại tướng Võ Nguyên Giáp? Nếu cuộc diện bình thường thì cần gì hai tướng Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh phải kêu gọi làm quốc tang cho tướng Giáp . Mặc dù Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng đến thăm đại tướng nhưng người ta vẫn tính lấy lại nhà tướng Giáp khi ông vẫn còn sống (10)? Phải chăng phe Trung Quốc thắng thế cho nên Nguyễn Chí Vịnh ra mặt nói chuyện với Mỹ để phá việc Việt Mỹ liên minh? Nắm quốc phòng là nắm toàn bộ lực lượng quốc gia dù Nguyễn Chí Vịnh chỉ là thứ trưởng. Ông ta nắm tổng cục 2, lộ mặt tay sai Trung Quốc đáng lẽ bị trừng trị nhưng đưọc Nông Đức Mạnh, Lê Đức Anh bao che nay uy quyền có phần lấn lướt bộ trưởng Phùng Quang Thanh. Trước Đại hội XI, Nông Đức Mạnh sẽ điều quân triệt hạ phe chống Trung Quốc, hoặc sẽ cầu cứu Trung Quốc để Trung Quốc lấy cớ đưa binh qua Việt Nam? Cháy nhà ra mặt chuột. Một thời gian nữa thì ta sẽ rõ đám này gian ngay trung nịnh như thế nào.
Thái độ của đảng viên cộng sản sẽ còn biến chuyển theo tình hình. Nếu phe thân Trung Quốc mạnh thì họ chơi trò đu dây, bán dần dần cả nước cho Trung Quốc và tiêu diệt dần dần hay tiêu diệt lập tức phe chống Trung Quốc bằng đảo chính hay do quân Trung Quốc xâm lăng Việt Nam để triệt tiêu phe chống Trung Quốc và dựng nên một chính phủ bù nhìn mà đứng đầu có thể là Nông Đức Mạnh, Nguyễn Chí Vịnh, Tô Huy Rứa hay một phe hoàn toàn mới đã được nuôi dưỡng, huấn luyện trong lòng Trung Quốc như Hồ Chí Minh, Hoàng Văn Hoan.
Có nhiều ý kiến về mối liên hệ Mỹ, Việt Hoa. Trước tiên là ý kiến hòa bình. Cựu ngoại trưởng Kissinger nói rằng "Mỹ và Trung Quốc sẽ không rơi vào một cục diện đối lập với nhau, cho nên tôi không tin vào giả thiết cho rằng Trung Quốc sẽ như Liên Xô cũ hồi thời kỳ chiến tranh lạnh. Đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau " (11).
Trong bản tin VOA ngày 5-8-2010, Phó Giáo sư Peter Dutton, làm việc với Viện Nghiên cứu Biển Trung Hoa thuộc Trường Chiến tranh Hải quân Hoa Kỳ cho rằng "Căng thẳng ở biển Đông khó leo thang thành xung đột" (12).
Ngày 3-4-2010, tiến sĩ Ralf Emmers thuộc Trường Quan hệ Quốc tế thuộc Đại học Công nghệ Nanyang (Singapore), trả lời đài VOA cũng cho rằng "Biển Đông khó trở thành một điểm xung đột lớn ở Đông Á" (13)
Tuy nhiên, một số học giả thì nghĩ rằng chiến tranh có thể xảy ra. Như đã trình bày trong các số báo trước rằng Trung Quốc chủ chiến vì:
+Cương quyết diệt Mỹ để năm ngôi bá chủ thiên hạ. Nay kinh tế Mỹ suy sụp và Mỹ sa lầy ở Afghanistan, Iraq là cơ hội ngàn vàng.
+Bề ngoài Trung Quốc thịnh vượng nhưng kinh tế và chính trị lung lay. Công nhân bất mãn, dân chúng đói khổ, thất nghiệp, bất công xã hội gia tăng, các trí thức, tôn giáo đang vùng dậy, cần phải chiếm đất, chiếm tài nguyên để nuôi dân và để làm giàu cho bọn tư sản đỏ. Phát động chiến tranh là một cách cai trị dân một cách hữu hiệu của bọn quân phiệt và thực dân. Ngoài ra, Mỹ và Trung Quốc đang khẩu chiến và dùng quân lực hư trương thanh thế, và Trung Quốc đang nổi giận vì Việt Nam xich lại gần Mỹ.
Các tướng và quan lại Trung Cộng tỏ ra càng ngày càng hung hăng trong ngôn ngữ và hành động.Đó là ngôn ngữ thực của nội tâm và ý chí của họ chứ không phải là những lời hù dọa suông,
Dẫn bản tin của tờ Nhật báo Quân Đội Giải Phóng Nhân Dân Trung Quốc, gọi tắt PLA, Tân Hoa Xã ghi lại những diễn tiến của cuộc tập trận của nước này vào ngày hôm qua, 29 tháng 7 và bình luận rằng Trung Quốc sẵn sàng cho bất cứ trận đụng độ nào trong vùng Biển Đông.
Tờ VietnamNet Online trích dẫn bản tin này viết lại rằng Tổng tham mưu trưởng quân đội Trung Quốc là ông Trần Bình Đức nói rằng PLA theo dõi chặt chẽ các diễn biến cuộc tập trận của Mỹ, Hàn quốc và quân đội nước này sẵn sàng cho các cuộc đụng độ quân sự lớn nếu đối phương tỏ ra muốn đe dọa hay tấn công Trung Quốc.
Trong bối cảnh các lời tuyên bố này, tờ Văn Hối Báo của Hongkong dẫn thêm các quan điểm của những chuyên gia quân sự Bắc Kinh cho rằng PLA sẽ dùng biện pháp quân sự trong tương lai đối với vấn đề Biển Đông (14)
Ông Dương Danh Di trả lời phỏng vấn của Đài VOA:
Mạng Hoàn Cầu hôm 06/08 còn có bài viết 'Cuộc đại chiến ở Biển Đông sẽ là cuộc chiến tranh đầu tiên của Trung Quốc ở thế kỷ 21'. Có thể nói các mạng Trung Quốc hầu như ngày nào cũng có các bài về chủ đề này.. . .
Còn về phía Trung Quốc, tôi nghĩ họ cũng đang gặp nhiều vấn đề nội bộ, thiên tai nhân họa... mà theo quan sát của tôi thì cứ khi nào trong nội bộ đất nước họ có vấn đề thì thường họ hướng vấn đề ra bên ngoài để làm dịu bớt nhiệt ở bên trong.
Nếu như Trung Quốc buộc Việt Nam thì đành phải chấp nhận, nhưng nếu có thì cuộc chiến tranh lần này sẽ không giống cuộc chiến biên giới năm 1979 vì nhân dân Việt Nam sẽ không cam chịu như cuộc chiến 1979 nữa (15).Ông đã trả lời đài VOA ngày 10-8-2010 như sau:
Họ cũng nói khá rõ rằng sẽ dùng vũ lực để giải quyết vấn đề biển Đông. Họ ngụ ý khá nhiều và cho rằng việc giải quyết vấn đề biển Đông bằng vũ lực là điều khó tránh khỏi, mặc dù hiện nay họ vẫn nói là phải dùng hai tay, tức là một tay hoà bình, một tay vũ lực, nhưng mà tay nào cũng phải cứng cả. Họ nói ám chỉ nhưng đối với Việt Nam họ nói khá rõ. Một số mạng chính thức như Hoàn Cầu, họ nói rõ là Việt Nam đấy.. . .
Ngoài ra, nhân tiện tôi cũng nói luôn một vấn đề khác người ta ít để ý, là do trên đất liền cạn kiệt về tài nguyên, môi trường bị tàn phá cho nên việc khai thác biển Đông, dầu lửa, khoáng sản, hải sản, đang là cái cứu cánh cho Trung Quốc. Cho nên rõ ràng, giờ biển Đông là lợi ích sống còn của Trung Quốc, mà đã là lợi ích sống còn và cộng thêm cái bá quyền nữa, thì tôi xin nói thật là khó có thể lay chuyển được họ (16) .
Trả lời đài RFI, Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng - Hoa Kỳ nói:
nguy cơ lớn nhất mà Việt Nam phải đối phó, theo tôi, đó là Trung Quốc có thể làm một cú nhanh, một cái động thái nào đó đặt Việt Nam trước một sự đã rồi (17).
Ông Mường Giang, trong bài "Tương quan lực lượng quân sự giữa Hoa kỳ và Trung Cộng trong trận chiến sắp tới" viết vào 2007, đã tin rằng Trung Quốc sẽ xâm chiếm Việt Nam và Việt Nam sẽ thắng Trung Quốc.(18)
Ông Quốc Phùng có tư tưởng ủng hộ cộng sản cũng đã tưởng đến một ngày gần đây Trung Quốc sẽ dạy Việt Nam bài học thứ hai:
Thật nhanh chóng trước khi quốc tế và Hoa Kỳ can thiệp, Bắc Kinh sẽ dứt điểm, tê liệt hóa toàn bộ truyền thông và đầu nảo chỉ huy quân sự của CSVN. Những vùng tự trị sẽ được thành lập. Một chính quyền bù nhìn hoàn toàn thân Trung Quốc sẽ trình diện. Từ đây vĩnh viễn sức đề kháng của dân tộc Việt Nam sẽ bị triệt tiêu.(19)
Giữa hai ý kiến hòa và chiến còn có ý kiến là không dứt khoát, không nói rõ thế cờ sẽ biến hóa như thế nào. Cũng có người nói lơ lửng rằng có thể chiến tranh nóng hoặc là chiến tranh lạnh. Mỹ cố kìm Trung Quốc, còn Trung Quốc cố vươn lên, ngao cò tương tranh không rõ là đoạn kết như thế nào vì họ là những kẻ khiêm tốn, không dám làm thầy bói mù như Marx tuyên bố mạnh mẽ " vô sản sẽ chôn sống tư bản", và xã hội cộng sản văn minh, giàu mạnh gấp mười gấp trăm xã hội tư bản!
Đại diện cho phe này là giáo sư Carl Thayer. Trong bài "Hy vọng mới cho vấn đề biển Đông",Việt Hà phóng viên RFA ngày 29-7-2010 cho biết Giáo sư Thayler nói:
"Nếu nói là hy vọng nhiều thì theo tôi có vẻ hơi quá lạc quan, nhưng logic của tình huống bây giờ dù là qua đối đầu hay ngoại giao đều khiến Trung quốc phải đối diện với Mỹ và có ngày càng nhiều các bên cùng lên tiếng về quyền lợi của họ. Điều này theo tôi làm cho Trung quốc thấy rằng vì quyền lợi của chính mình Trung quốc phải nhấn mạnh ngoại giao hơn là quốc phòng." (20)
Ý chính là giáo sư Carl Thayer nói rằng nhờ Mỹ ra oai, Trung Cộng sẽ xẹp lại mà ngồi vào bàn đàm phán.
Có ý kiến cho rằng không có chiến tranh xảy ra nhưng trước sức mạnh của Mỹ, Trung Quốc sẽ thảm bại. Dan Lynch, một chuyên gia Trung Quốc của Đại học Nam California cho biết:
Sự việc này sẽ có hiệu lực hai giai đoạn, với việc làm cho các nhà lãnh đạo Trung Quốc "cực kỳ tức giận" và "tìm cách để chống lại các động thái của phía Mỹ" nhưng có lẽ không đi đến được bất cứ điều gì có hiệu quả. "Những điều cần để ý trong giai đoạn này sẽ là những bước tiến của Trung Quốc vốn cuối cùng chỉ gây hại nhiều hơn lợi" (21)
Con đường đi đã vạch như vậy, dù bọn Việt Cộng lạy lục, khóc lóc, bọn Trung Cộng vẫn làm thịt chúng như thường nếu Trung Cộng chọn chính sách " trực trị". Con đẻ thì hơn con nuôi hoặc đầy tớ! Họ sẽ ngang nhiên đưa người Tàu sang cai trị Việt Nam.Việt Nam đã khôn ranh khi đưa một người Việt giả dạng Kampuchia thì Tàu đã đưa một anh Tàu đóng vai Hồ Chí Minh thì nay mai cũng vậy. Thực dân Pháp cai trị thì người Việt còn được làm quan, làm bồi bếp, "Tối rượu sâm banh sáng sữa bò"! Còn Cộng sản Bắc Kỳ cai trị miền Nam thì bọn "ngụy quân,ngụy quyền" bị sa thải và bỏ tù đã đành mà bọn Nam Kỳ hồi kết và bọn GPMN cũng bị đá văng, và từ đó trong chế độ tân thực dân, từ thủ trưởng cho đến phu quét rác đều là người XHCN và dân thuộc địa phải ăn khoai sắn và bo bo! Trung Cộng mà cai trị Việt Nam cũng vậy vì đó là định luật tất yếu khi kẻ cướp nghèo đói và hung tàn cai trị !
Một số quan chức Việt Nam nói lên việc ông Hồ và đảng cộng sản bán nước hại dân nhưng họ vẫn ca tụng ông Hồ, ca tụng đảng vì họ không muốn bị tước thẻ đảng cho dù thâm tâm họ thấy cần phải vứt ông Hồ và đảng cộng sản xuống ao bùn. Ông Dương Danh Dy và Nguyễn Duy Niên ca ngợi ông Hồ khéo léo, nếu ông Hồ còn sống thì Trung Quốc nghĩ tình đồng chí anh em mà không xâm lược!
Ôi! Lúc trước Trung Quốc chưa ra mặt đế quốc, thì còn giả nhân, giả nghĩa, nay thì nhu cầu và tham vọng đã lớn, họ đã ngang nhiên và trắng trợn đòi hỏi cả thế giới . Nếu ông Hồ còn sống thì Việt Nam đã thành quận lị Trung Quốc sau 1975! Dù Lê Duẩn ngoan ngoản liếm giày Trung Cộng, đến lúc này Trung Cộng vẫn phải giết y để thực hiện mộng bá chủ toàn cầu vì Cộng Sản nhất là cộng sản Trung Quốc không hề tin ai, nhất là cộng sản chủ trương mới " không khoan nhượng với kẻ thù" và chủ trương cổ điển "nhổ cỏ phải nhổ tận gốc"!
Hai ông trên cho rằng ông Hồ biết rõ tham vọng của Trung Quốc. Điều này đúng vì ông Hồ biết Trung Cộng muốn chiếm Việt Nam nhưng ông cũng muốn cúng luôn tổ quốc Việt Nam cho Trung Cộng để cầu đại thắng. Mao và ông Hồ quả là "Mạt cưa mướp đắng " một phường!
Nhưng hai ông đại cán ngoại giao cũng có phần sai. Không phải riêng ông Hồ mà có nhiều người biết thế nhưng họ cũng như ông Hồ chủ trương bán nước để cầu vinh. Hơn nữa, trong đảng cộng sản, ai dám chống lệnh đảng trưởng? Lúc đó, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp đã cúc cung tận tụy thờ lạy Stalin và Mao Trạch Đông nên mới có địa vị cao trong đảng và chính quyền, lẽ nào lại muốn phạm tội phản đảng, chống lãnh tụ để đi mò tôm hoặc về nhà xua gà cho vợ? "Ăn xôi chùa ngọng miệng " cho nên họ cay đắng âm thầm: "Ăn làm sao! Nói làm sao bây giờ"! Nhưng ông Giáp cũng khá, còn biết lên tiếng phản đối dù muộn màng và tuyệt vọng!
Trung Cộng đã chuẩn bị và thế giới cũng đã chuẩn bị. Kinh tế khủng hoảng, nợ nần, thua lỗ, thất nghiệp..., nhưng thiên hạ đổ xô nhau mua hàng tỷ đô la vũ khí Mỹ, Nga. Mua để giết nhau hay mua về để ngắm? Nếu trời nổi sấm sét mà dông bão tan đi thì là việc tốt. Ở Trung Quốc, phe chủ hòa thắng hay phe chủ chiến thắng? Đó là do Trung Quốc quyết định và đó cũng là số mệnh của thế giới. Bàn tài xỉu sắp mở bát, hãy chờ đợi mà xem kẻ cười, người khóc!
___
CHÚ THÍCH
(1).Trần Nhu. TƯỚNG ĐI ĐÊM
VÀI TÀI LIỆU VỀ ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP & LÊ ĐỨC ...
và http://vn.360plus.yahoo.com/Hot-New/article?mid=22&fid=-1
(2).LS Cù Huy Hà Vũ: Ðồng hành quân sự với Hoa Kỳ là mệnh lệnh của thời đại.
http://www1.voanews.com/vietnamese/news/vietnam-china-us-07-24-2010-99174314.html
(3). Kiến nghị gửi TW đảng và bộ Chính trị.
http://danviet21.wordpress.com/2010/04/24/ki%E1%BA%BFn-ngh%E1%BB%8B-c%E1%BB%A7a-m%E1%BB%99t-cong-dan/#more-398
(4).Ông Nguyễn Đan Quế kêu gọi Việt Nam thiết lập dân chủ cùng Mỹ chống họa xâm lăng TQ .
http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20100816-ong-nguyen-dan-que-keu-goi-viet-nam-thiet-lap-dan-chu-cung-my-chong-hoa-xam-lang-t
(5).Tướng Cộng sản Trung Quốc dám nói rõ sự thật.
http://www1.voanews.com/vietnamese/news/politics/tuong-cong-san-trung-quoc-dam-noi-ro-su-that-08-14-10-100697434.html
(6). http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2010/08/100812_china_self_criticism.shtml
(7). http://www1.voanews.com/vietnamese/news/vietnam-us-china-08-12-2010-100528174.html
(8).http://www.rfa.org/vietnamese/VietnameseNews/vietnamnews/Vietnam-promises-China-its-three-no-defense-policy-08262010162139.html
(9).RFA * VIỆT CỘNG BÁN NƯỚC
(10). http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2010/05/100513_vonguyengiap_health.shtml
(11).- http://english.people.com.cn/ (16/3)
- http://news.sina.com.cn (17/3)
http://htx.dongtak.net/spip.php?article3410
(12).http://www1.voanews.com/vietnamese/news/south_china_sea_tension-100022689.html
http://www1.voanews.com/vietnamese/news/china-us-vietnam-08-10-2010-100338609.html
(13).http://www1.voanews.com/vietnamese/news/vietnam-story/Geopolitics-and-Maritime-Territorial-disputes-in-the-South-China-Sea-04-03-10-89839547.html
(14).http://www.rfa.org/vietnamese/VietnameseNews/InternationalNews/China-may-use-military-measure-in-South-China-Sea-issue-07302010100150.html
(15). http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2010/08/100810_china_viet_us.shtml
(16). http://www1.voanews.com/vietnamese/news/china-us-vietnam-08-10-2010-100338609.html
(17) http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20100817-hoa-ky-
dan-sau-hon-vao-van-de-bien-dong-vao-luc-viet-nam-bi-trung-quoc-thuc-ep
(18).http://www.vietnamdaily.com/index.php?c=article&p=38679
(19). http://bienxua.over-blog.com/article-trung-qu-c-s-t-n-cong-vi-t-nam-chung-ta-lam-gi-51686667.html
(20). http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/new-hope-for-South-China-Sea-issue-Vha-07292010093111.html
(21).http://www.x-cafevn.org/node/721
http://the-diplomat.com/china-power/2010/07/26/what-next-from-china/
Friday, August 20, 2010
VẬN MỆNH III
I. TƯƠNG LAI ĐEN TỐI
Sư Vãi Bán Khoai viết:
Mấy người làm phước làm nhân,
Long Hoa một hội quân thần âu ca.
Còn kẻ ác đức bất nhân,
Có tướng chư Thần phân nát thịt xương.
(phần 2)
Tứ Thánh nói:
Hạ nguơn mỗi việc mỗi mòn.
Mòn sông mòn biển, lại còn mòn non.
Đổi chồng, đổi vợ, đổi con.
Đổi sông, đổi núi, đổi hòn Hà-Tiên.
Đổi Châu-Đốc, đổi Tịnh-Biên.
Thất- sơn lại đổi Hoa liên Nhà-Bàn.
TỨ THÁNH * GIẢNG XƯA
Ông Ba luôn nói đến thời hạ nguyên dân ta rất khổ:
Hạ nguơn đã cận người ôi
Nay ta giáng bút để thôi cõi đời
(Giác mê, 484-85)
Thầy ôi trở lại độ đời
Hạ-ngươn ăn nói nhiều lời đắng cay.
(Ngồi buồn, câu 201-202)
A. THAY ĐỔI ĐỊA LÝ
Đức Phật là một đấng giáo chủ. Ngài cũng là một nhà khoa học có tài nhìn thấu sự vật từ xa đến gần, từ lớn đến nhỏ. Ngài thấy những sinh vật bé tí mà nay ta gọi vi trùng trong nước. Ngài cũng thấy vũ trọ có nhiều thái dương hệ. Ngày nay, nhiều nhà khoa học đã công nhận lời Phật là đúng. Đức Phật cho biết thế giới biến chuyển. Kinh Chuyển Luân Thánh vương Sư Tử Hống , http://www.thuvienhoasen.org/D_1-2_2-69_4-134_5-50_6-1_17-35_14-1_15-1/
Khởi Thế Nhân Bổn kinh
http://www.buddhismtoday.com/viet/kinh/pali/Truongbo27.htm
Kinh PHẨM BẢY PHÁP ,KINH THẤT NHẬT
http://www.quangduc.com/kinhdien/Trungaham/trungah01-08.html
của bộ Trung A Hàm hay Trung Bộ Kinh, (Suriya (Satta-suriya) , và Trường Bộ Kinh của Phật giáo nguyên thủy đã nói đến việc năm mặt trời, bảy mặt trời sinh ra đốt trái đất , việc lúc đầu hạt gạo to, sau nhỏ lại, tuổi thọ của loài người thay đổi tùy thời kỳ, có khi thọ vạn năm, có khi chỉ mười tuổi, lúc này trẻ 5 tuổi đã làm tình, .Và các kinh Pháp Hoa, Kim Cương đã nói đến tam thiên thế giới...
Hiện nay, Các nhà khoa học nay đã nói đến hiệu ứng nhà kính, quả đất ngày càng nóng lên, băng ở Nam cực và Bắc cực sẽ tan rã, nước biển tràn lên, Hải Nam, Hải Phòng , Sài Gòn sẽ ngập nước, Bắc kinh sẽ thành sa mạc, trục địa cầu thay đổi, Saigon sẽ có hai mùa như Canada hiện nay, còn Canada, Mỹ sẽ có bốn mùa hoa nở, khắp nơi xôn xao cày bừa, mặc sức sản xuất lúa gạo, rau quả, không phải nhập cảng sản phẩm nước nào! Cũng có thể vùng này biến thành sa mạc. Hơn nữa, thái dương hệ thay đổi , mặt trời sẽ nóng hơn, và chiến tranh hạt nhân cũng sẽ làm biến dạng địa cầu.
Trong Kim Cổ Kỳ Quan, ông Ba đã nói đến một vài nơi ở Việt Nam , khí hậu thay đổi:
-Nước một bực thanh-thuỷ biên Trời/Không ròng không lớn thuận đời chảy xuôi.
-Lòng niệm Phật hản dạ chí tu/Ngày sau lập lại xuân thu hai mùa.
-Gió hai ngọn xuân nhựt nguyệt thu,
Không lạnh không nực chí tu để trời.
(KC, câu 1431)
Có thể lúc bấy giờ trái đất đổi trục, Việt Nam không còn ở gần xích đạo, không còn nóng nực, khí hậu sẽ mát mẻ như châu Âu.
Ông Nguyễn Văn Thới đã thấy trước sự biến dạng của trái đất khiến cho nhiều nơi ở Việt Nam sẽ ngập nước.
Thời kỳ hạ nguyên này Việt Nam thay đổi xã hội, con người và địa hình. Ông Ba viết:
Trong hai ngàn xứ biến Thất-Sơn
Biến thiên biến địa biến nhơn thay đời
Biến hết thảo mộc lại biến lời
Rã rời thân thể cho đời khinh khi.
(KCKQ, 699-702)
Cảnh tang điền thương hải đó xảy ra ở nhiều quốc gia chứ không riêng gì Việt Nam:
Hậu nhứt thinh tiêu hết cù lao
Nhị niên chí khổ đề lao chen người
Nổi sầu bi thấy việc tức cười
Họa đâu chưa có thấy người đa mang
Kiểng Phật Trời nay chẳng đặng an
Bá gia bá quốc tiêu tan chẳng còn
Lòng than ôi mệt mỏi hao mòn
Dấu y như dấu dạ còn hồ nghi
Nhơn hữu thịnh trào quốc dỉ suy
Nước nào cũng vậy huống chi nước mình.
(KCKQ, 881-990)
Gió day bốn hướng mịt đàng
Thương người nhân nghĩa thọ tàn lao đao
Bây giờ như thể chiêm bao
Tam thinh thấy biển Vàm-nao rộng thình
Hiền lương binh Phật độ mình
Bạo tàn mất hết thả hình trôi sông
Âm binh rao khắp thinh không
Ba đêm việc trước minh mông cứu người
Núi tan đất sụp bớ người
Di sơn đảo hải thương ngưỡi không tin
Tới đời tam giái hội binh
Thời người khủng cụ thất kinh thất cuồng
. . . . . . . .,
Chưa tường đáy biển trâu cày
Ngư phùng đại lộ khó rày người ôi!
Giáp thìn điềm ứng rồi thôi
Đinh mùi phản thủy có ngôi Thủy-hoàng
Giáp dần gởi họa xa đàng
Đinh mẹo hội thí viễn tràng Nam-bang
Ứng tình quản lượng nói khan
Qua tới Dần Mẹo thì an nước nhà.
(Thừa nhàn, 1657-1680)
Như vậy là "không còn cọp ở rừng"đúng như ông Ba đã thấy! Sau này thiên địa biến chuyển e rằng sẽ đổi thay lần nữa. Nay Hà Nội, Huế, Saigon và các tỉnh miền Trung ngập lụt liên miên, phải chăng đó là dấu hiệu báo trước các nơi này sẽ thành ao, hồ, sông biển?
Núi biển ít sau lại nổi thêm
Đồng Nai, đất Bắc không êm núi nào
(KCKQ, 795-796)
Đất Bắc-kỳ sau lại ruộng sâu,
Mười phần thác chín khó âu cho người.
(Cổ kim audio 2B; KCKQ, c. 1072-74)
Đất Bắc địa giăng câu đặt lọp,
Ăn cá đồng không cọp ở rừng
(KT, 271, 6; câu 233)
Đất Sài gòn giăng câu đặt lọp,
Ăn cá đồng không cọp ở rừng.
(Cáo thị, 777-778)
Ông Nguyễn Văn Thới đặc biệt chú ý đến miền Nam, đến cảnh thương hải tang điền ở nhiều nơi tại miền Nam nhất là vùng đồng bằng Cửu Long.. Sau đây là một vài nơi tiêu biểu:
(KT 269, 2, câu 52)
Sau lập lại Bạc Liêu hết muối,
Sau có nổi năm mười hòn núi,
Đem lộn về núi muối Hà Tiên
(KT 282, 27; câu 1092-1094)
Bà Rịa hóa thành đồng bằng:
Đất đồng nay Thị Rịa ( Bà Rịa) ký tình
(KT 272, 8; câu 317)
Hòn Mường Khai nổi trước phải phân
(KT 270,3; cậu 83)
Bạc Liêu gặp hiểm nguy đầu tiên. Vì chiến tranh hay vì tang điền thương hải?
Lập nguy tiền tại xứ Bạc Liêu
Sát Nam địa Tàu tiêu mới đáng.
.. .. . . . . . . . . .
Cũng vì bởi Tàu man quấy rối
(KT 278, 20; câu 800-802)
Hạt Châu Đốc hai ngoài tiêu xuất
( KT 274, 12, câu 455)
Hạt Châu Đốc it cười nhiều khóc.
(KT 279, 22; câu 874)
Ông Ba chỉ nói đến việc thay đổi địa hình tại Việt Nam, còn ông Đạo Nhỏ trước 1975 đã cho biết thế giới sẽ thay đỗi nhiều. Mỹ sẽ mất một phần, Việt Nam cũng mất vùng Lạng sơn, Đài Loan... cũng không còn...(Xin xem phần phụ lục đính kèm)
Về thế-giới các nước sau này, theo chúng tôi được biết, thì Đức Bổn-Sư núi Tượng có để lại một bản Đồ-thơ nghe đâu hiện nay trong môn-đệ của Ngài con giữ, nhưng tiếc vì chúng tôi không được thấy để coi cho biết nước nào còn nước nào mất và mười tám nước còn lại là những nước nào? KIM CỔ KỲ QUAN * PHỤ LỤC
Về việc thay đổi địa lý các quốc gia và Việt Nam, xin xem thêm một đoạn viết về ông Đạo Nhỏ tiên tri về Việt Nam và thế giới do ông Nguyễn Văn Hiệp tường thuật .
Vấn đề nầy ông không trả lời nhưng ông vẽ một cái hình lên trên tờ giấy. Ông vẽ một khán đài rồi vẽ một cái vòng tròn, ông vẽ một mũi tên chỉ vô để “người” tức là nhiều người ngồi trên đó, rồi phía dưới ông vẽ hình người mà cả hàng ngàn, hàng ngàn người ngồi ghế bên dưới. Còn vùng đó là vùng có núi mà là núi thấp; ông không nói địa điểm chỗ nào nhưng nhìn xa xa thấy toàn là núi, còn chỗ hội họp là giữa hai cái núi, ông vẽ sơ sơ vậy thôi. Sau đó, ông vẽ cái dấu tròn phiá trước, kế đó là cái dấu tròn thứ hai; cái dấu đầu tức là có người ngồi trước, rồi ông vẽ một mũi tên chỉ vào dấu thứ hai đó, ông viết chữ “ông” tức là tôi sẽ là người thứ nhì ngồi ở Hội Long Hoa.
Đến nay, khi tôi kể lại tôi còn cảm thấy run cả người bởi vì Hội Long Hoa là một chuyện trọng đại và phi thường giải quyết cả một vận hội thế giới chớ không phải cho riêng nước mình thôi đâu.Rồi khi tôi hỏi đến chuyện thế giới chiến tranh thứ III thì ông cho bài thơ trả lời, đại ý là chuyện đó sẽ phải xảy ra và thế giới cũng bị tận diệt rồi sau đó mới lập Hội Long Hoa (nghiã là khi chiến tranh Thế Giới thứ III chấm dứt mới có Hội Long Hoa). Sau đó tôi kêu chú lính chạy đi lấy cho tôi một bản đồ Thế Giới rất lớn mang đến và cả bản đồ Việt Nam, tôi phải trải từng khúc lên bàn, theo ý muốn của ông. Ông cầm cây viết mỡ lên sẵn sàng giải đáp. Đầu tiên, tôi hỏi :“xin ông cho biết ảnh hưởng về Việt Nam và Trung Quốc sẽ đi tới đâu ?” Ông cầm cây viết mỡ vẽ một lằn từ bên Tàu phía trên Hồng Kông từ ngoài biển kéo vô một lằn tới dãy Himalaya (Hy-mã-lạp-sơn) rồi ông kéo trở lại cắt ngang phía Bắc Việt Nam từ miền Thượng du Bắc Việt tức vùng Cao bằng- Lạng sơn ra tới phía Bắc của Hải phòng. Rồi ông lấy viết xanh ông gạch gạch rồi cho biết “tất cả chỗ đó sẽ trở thành biển”, ông viết một chữ “biển” lên đó.Nguyên phần đất nầy sẽ tan biến, tức là ranh giới giữa Trung Quốc và Việt Nam sẽ thành một cái biển lớn. HồngKông không còn rồi qua đến phiá Bắc của Lào, một phần của Thái lan, một phần của Miến Điện rồi vô tới dãy Himalaya sẽ bị sụp mất hết, Việt nam chỉ mất có bấy nhiêu đó thôi.
Cái vạt Bắc Kinh- Thượng Hải được ông gạch nát hết, Đài Loan cũng lặn mất. Xong rồi, tôi để bản đồ trước mặt Ông, chỉ vào từng vùng, từng vùng thì ông cho thấy quốc gia nào cũng bị khó khăn hết. Nước Mỹ nầy thì ông vẽ Tiểu Bang Washington, Oregon, California đi xuống biển, còn ở phía miền Đông thì bể nhiều lỗ, Nữu Ước không còn nữa tức cũng thành biển, nước Mỹ chỉ bị mất mấy vùng hai bên bờ biển phiá Đông và phiá Tây, rồi ông làm một bài thơ cho biết Địa cầu chuyển trục, nước Mỹ trở thành một vùng nằm ngay giữa đường Xích đạo. Đường Xích đạo đi ngang qua nước Mỹ biến nước Mỹ trở thành một quốc gia bị nóng như Sa mạc.Còn bên Âu châu thì quốc gia nào cũng bị thiệt hại một phần hết. Nước nào ông cũng bôi bỏ chỗ nầy, chỗ kia rồi chỗ kia, chỗ nọ; cuối cùng chỉ còn lại hai chỗ là Úc châu và Tân Tây lan.
Tôi hỏi ông về phần đất Úc châu thì ông cho một bài thơ cho biết đó là Thánh địa không có bị động chạm gì tới và Tân Tây Lan cũng như Úc Châu đều còn nguyên vẹn. Các quốc gia con con ở gần Bắc băng dương và Nam băng duơng thì nơi nào cũng bị đánh phá, chỉ trừ có Úc Châu và Tân Tây Lan mà ông cho là Thánh điạ.Đến đây, tôi nói với ông là cũng đã khuya rồi, chú lính đã giăng mùng sẵn, mời Ông đi nghỉ.(Về chuyện hậu vận của tôi, tôi cũng có hỏi và được giải đáp đầy đủ nhưng vì thuộc về cá nhân nên tôi không thể nói được, ngoại trừ việc về già giống trường hợp ông Khương Thượng như đã nói ở phần trên. Bởi vì tin vào vận mệnh đó mà tôi mới dám qua Cam-pu-chia ở 10 năm và chiến đấu bên đó từ năm 1984 đến năm 1994 .TÀI LIỆU VỀ CÁC NHÀ TIÊN TRI .
Trong Kim Cổ Kỳ Quan, tác giả chỉ trích Trung Cộng kịch liệt, chỉ trích Trung Cộng hơn là chỉ trích Pháp.
Phải chăng Trung cộng muốn làm bá chủ thế giới và sẽ đánh chiếm khắp nơi? Ngày nay tình hình thế giới căng thẳng nhất là tại biển đông, Trung cộng vẽ bản đồ lưỡi bò và tuyên bố 80% biển đông
là nhà của họ. Họ cũng công khai giành quyền bá chủ hoàn cầu. Tháng 5 năm 2011, họ đã tiến sát bờ bể VIệt Nam phá hoại tàu thăm dò dầu khí của Việt Nam. Việt Nam có thể cúi đầu làm nô lệ nhưng Indonesia, Phi Luật Tân có lẽ không phải như thế vì hiện nay họ đã có những hành động chống trả kịch liệt mặc dầu chưa nổ súng..
Cơ nguy thế chiến có thể xảy ra. Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười đã ký các mật ước bán nước. Nay Trung Cộng chiếm hải phận và lãnh thổ ta bằng quân sự. Chúng cũng đem tiền bạc mua rừng núi, khai thác tài nguyên và kinh doanh khắp nơi trên đất Việt do chính sách đế quốc của Trung Cộng và sự bán nước của bọn Việt Cộng. Khi thời cơ đã đến, Trung Cộng sẽ phát pháo đầu tiên, và chiếm Việt Nam và các nước lân cận. Quân đội Việt cộng chống cự hay đầu hàng Trung Cộng? Nếu bọn chúng đầu hàng, cam tâm bán nước và làm tay sai cho Trung Cộng, nhân dân quốc nội và hải ngoại sẽ lập chính phủ kháng chiến cùng quân đồng minh đánh quân Trung Cộng để giải phóng đất nước và xây dựng nước Viêt Nam dân chủ, tự do.
Ngày nay, ai cũng thấy Trung Cộng diễu võ dương oai ở biển đông và tình hình nguy cấp lắm. Chiến tranh có thể xảy ra ở biển Đông do Trung Cộng khởi sự bí mật hoặc công khai. Ai cũng lo lắng về mặt đông nam nhưng các bậc tiền bối Bửu Sơn Kỳ Hương lại nhấn mạnh về mặt tây. Trung Cộng sẽ ra mặt đánh biển đông và phía Tây Trung Quốc . Có thể Trung Cộng chơi trò " công kỳ vô bị", " dương đông kích tây", "minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương", biển đông chỉ là diện, mà Đông Dương, Ấn Độ và Trung Đông mới là điểm. Khởi đầu Trung Cộng đánh phía Tây thì dễ đánh hơn là đánh biển đông, vì họ dân đông, hy sinh vài chục, vài trăm triệu thì có thể chiếm Ấn Độ, Pakistan, liên kết với phe Hồi giáo cực đoan, chiếm dầu mỏ tại đây rồi tiến lên đánh phá châu Âu.
Tứ Thánh đã thấy nước Ấn Độ , Pakistan và Cao Miên sẽ tan hoang vì ở đây là mặt trận của Trung Quốc và Trung Đông chiếm Ấn Độ, Pakistan, Thái Lan, Miên, Lào, Miến Điện và Việt Nam.
Trời khiến xui ách nước từ đây/ Chà-và hai nước mất thây chẳng còn.
Việc thế chiến tàn hại thì chưa tới nhưng ông Ba đã thấy trước Ấn Độ ( dân ta gọi là Chà Và) năm 1947 tách làm hai quốc gia là Ấn Độ và Pakistan; sau Pakistan lại chia hai phần: phần phía đông Ấn Độ gọi là Đông Pakistan (sau này là Bangladesh), phần phía tây gọi là Tây Pakistan (Cộng hòa Hồi giáo Pakistan ngày nay). Hai phần lãnh thổ này cách nhau trên 2000 km băng qua lãnh thổ Ấn Độ.
Trong khoảng 1975, Việt Cộng và Miên Cộng đại thắng, Miên Cộng lùa dân Nam vang ra khỏi thành phố và giết khoảng hai triệu dân :
Nam-vang nhà gạch nhà vôi./ Ngày sau kiếm trại lá ngồi không ra.(Tứ Thánh)
Phải chăng, trong thế chiến ba, Cao Miên cũng lâm khổ nạn lần nữa. Ông Ba viết:
Cao-miên phải lo dùng cơm gói,
Người khá lo đói trước bấy giờ.
Việc minh mông chưa tới bực bờ,
Thấy Tần-quốc vật-vờ hồn phách.
Nhìn đói lạnh chớ than chớ trách,
Một con sâu làm đổ trách canh.
(KT,285- cột ;33; câu 1345-1350)
Cao-miên thiệt nhiều lần cay đắng
Ai làm sao trốn Trời khỏi nắng.
(Kiểng Tiên, 279-22;886-887)
Ở phần trên, chúng tôi đã trình bày những tiên tri về Trung Quốc. Hiện nay Trung Quốc chiếm Hoàng Sa, Trường Sa và biên giới Việt Nam. Chúng dàn quân biển Đông. Chúng có đánh chiếm toàn quốc Việt Nam hay không? Theo văn nghĩa, các chữ" Sát Nam", " Qua nước Nam" , " dứt Nam Lâu " thì có nghĩa là Trung Quốc sẽ đổ bộ, chiếm đánh và tàn sát người Việt từ Bắc chí Nam chứ không phải chỉ lấp ló ở biên cương và ngoài hải đảo.
Việt Nam lúc này bị Trung Quốc xâm chiếm bằng quân sự. Châu Đốc là nơi trận địa giữa quân Trung cộng và quân đồng minh ( năm nước):
Tứ Thánh tiên đoán:
Qua liền năm nước chật đàng.
Qua lộ Văn giáo máu tràn như sông.
TỨ THÁNH * GIẢNG XƯA
Ông Ba đã nhận định :
Qua lộ Văn Giáo vô thường huyết lưu
(KCKQ, câu 358)
Qua hậu xứ Văn-Giáo giáo giăng,
Thây phơi ngọn cỏ vô căn Phật Trời.
(KCKQ, câu 2607-08)
Văn Giáo là một làng xã ở huyện Tịnh Biên, tỉnh Châu Đốc. Trước 1975, nơi này chưa bị thiệt hại nặng và cũng chưa có liên quân đánh giặc tại đây. Châu Đốc, Cà Mâu, Bạc Liêu sẽ là nơi đầu tiên của Việt Nam bị Trung Cộng tấn công.
Từ Pháp xâm lược, trải qua hai thế chiến , rồi nội chiến và chế độ cộng sản, rồi đây Trung Cộng xâm lược và đệ tam thế chiến nhân dân ta phải chiụ bao nỗi khổ đau vì chết chóc, ngục tù và non sông tan tác:
Rắn lộn Rồng nhơn dân sanh giặc
Đề lao trống cửa ngặt nỗi chi
Nhị niên xao xác lời ghi để
Ngục rặt chen người xiết kể bao
Bấy lâu tiêu tứ công lao khổ
Biển Thánh rừng Nhu báo bổ ân
( Lời tựa 25-30)
Thương ba năm không chợ nhóm chiều.
Nhà không người ở niệm nhiều nam mô.
Thây không đắp mả để phơi khô.
Không nước mà uống nam mô đạo nào?
(KCKQI, câu 223-226)
Đây là lúc quân Mỹ và quân đồng minh (thập bát quốc) trở lại châu Á và là lúc Việt nam quật khởi chống Trung Cộng xâm lược:
Gầm trời ó cất cánh bay.
Nửa chừng dấp dới bằng nay dập dều.
Nghèo mà che trại cất lều.
Gặp cơn bừng thới biết điều mới hay.
Gặp thời gặp vận ra tay.
Đấp bồi xã tắc mới hay tiếng thầy.
Đất đồng cỏ mọc dẫy đầy.
Xúm nhau chen chúc đứng rầy mới vui.
Ghe thuyền kẻ tới người lui.
Giữ lời Phật dạy nhủi chui núi rừng.
Xử tiêu một cuộc không chừng.
Long- châu ước giáp, Phật trừng loài gian.
TỨ THÁNH * GIẢNG XƯA
Đây là lúc Việt Nam thay đổi màu cờ:
Tứ Thánh tiên đoán:
Đổi cồn, đổi bãi, đổi cờ Nam-bang.
TỨ THÁNH * GIẢNG XƯA
Trong phần trước ông Ba đã nói Trời Phật sai quan Mỹ qua Việt Nam, sau lại xui khiến họ rút lui. Nay ông Ba cũng nói đến việc quân Mỹ trở laị Việt Nam
Việc Phong-Thần như thể ra thai /Âm thinh thức dậy thấy tai ó rằn
(KCKQ, 1533- 1534)
Trung Cộng và Việt cộng theo kinh tế Marx nhưng thất bại. Mao Trạch Đông theo Lenin, Stalin lập nông trường, công trường, ông còn bày ra kế hoạch nhảy vọt làm cho mấy chục triệu dân Trung Quốc chết đói. Đặng Tiểu Bình thay Mao, quay lại tư bản chủ nghĩa về kinh tế, Việt Công cũng hô hào "đổi mới" để sống còn. Trong hiện tại và tương lai, Việt Nam sẽ bị Trung Cộng xâm chiếm. Muốn đánh Trung Cộng, Việt Nam phải trông cậy vào Tây phương. Một số cộng sản thức tỉnh, biết theo Trung quốc là sai lầm, bèn xoay sang cầu "Mỹ viện". Cũng có thể một chính phủ kháng chiến ra đời, nhân dân và chính phủ này ý thức được chủ nghĩa cộng sản là đế quốc xâm lược và Việt cộng là phản quốc hại dân nên phải sang cầu cứu Tây phương và hợp tác với đồng minh để kháng cộng:
Chốn cũ lòng lo lành trở lại
Cơn nghèo làm dại phải lạy tây.
(KT 263, 138; bài thơ 27)
Qua Tây nhứt bái cúi đầu
Trở về Nam-quốc lập lầu Nam-khương
(Thừa nhàn, 4079-80)
Chí tâm khai rạch đấp đàng,
Bắc cầu Tây Quốc qua tràng Nam bang.
( Thừa nhàn, 3133-34)
Vì Trung Cộng xâm chiếm Việt Nam , trước tình thế này, Việt Nam phải theo phe đồng minh Tây phương để giành lại đất đai và biển cả trong tay Trung Cộng:
Vì ai dạ dứt Nam-lầu
Lòng đây chỉ giốc bắc cầu qua Tây.
(Thừa nhàn, 1293-1294)
Dù Việt Cộng đầu hàng Trung Cộng, nhân dân Việt Nam sẽ cương quyết bảo vệ lãnh thổ. Nhân dân quốc nội và hải ngoại sẽ chiến đấu chống Trung Cộng đem lại thắng lợi cuối cùng. Ông Ba cho rằng Mỹ và đồng minh (thập bát quốc) đánh Trung Cộng kịch liệt và giải phóng Việt Nam. Nước ta có minh quân (Phật vương ) và trở thành một nước hùng mạnh như nhà Hán (Hán trào):
Mãn nhứt thinh các nước đều vô,
Đầu sơn giao chiến Nam-mô tranh tài.
Thập bát quốc vây phủ ở ngoài,
Thiền trung xuất trận phép tài quan thiên,
Đoái Ngũ-Long tiền trận nữ Phiên,
Giao chinh lam trận chư Tiên lai đầu.
Phật thâu phép chư quốc chu hầu,
Qui lai thiền nội ừng hầu Phật-Vương.
Đồng chúc Thánh vạn thọ an khương,
Tuế tăng vạn tuế Phật-Vương thọ trường.
Phán chư quốc cống lễ minh tường,
Tiểu bang lãnh sắc thường thường thọ an.
Đãi yến diên chư quốc an phân,
Phân ngôi phân thứ định phần quan dân,
Chúc Hớn trào miên viễn hoàng ân,
Trường sanh thọ tuế muôn dân thanh-nhàn.
Lập Thượng-Ngươn hưởng thọ khôn càn,
Đặt chung tứ bổn vẹn toàn hiếu-trung.
(KT,295- 54; câu 2164-2184)
Ông Ba đã kết tội Trung Quốc đã áp dụng chủ nghĩa Mác và chủ nghĩa Mao tàn bạo như chính sách đốt sách chôn học trò của Tần Thủy hoàng , và đàn áp, đánh chiếm Việt Nam cho nên Phật xử mất nước:
Chùa hư miễu nát tan hoang
Huỳnh Thanh a ý Tàu man khuấy đời.
(Thừa nhàn, 951-52)
Bọn Trung Quốc đã quấy rối, xâm phạm Việt Nam:
Nên muôn dân kẻ dọc người ngang,
Cũng vì bởi Tàu man quấy rối (KT, 278, 20, câu 805-06)
Tiều Tàu kinh thơ phế thất,
Phật xử người tuyệt quốc tùng bang
Qua nước Nam lấn lướt dọc ngang. . .
(KT 277, 18, 699-71)
Vì dã tâm xâm chiếm Việt Nam mà Trung Cộng gặp thất bại đắng cay:
Bắc Kinh dương lụy cảm chuổi sầu,
Tại vì ai sớm dứt Nam lầu.
(KT 260,131; bài 6)
Ông Ba Thới đã thấy một ngày Trung Quốc sẽ bị mất nước và Việt Nam do đó mà phục quốc, đòi lại những đất đai đã mất, và không còn bị Trung Quốc lấn áp về kinh tế, chính trị:
Bắc kinh mất, nước Nam nhờ
(Tiền giang, 209, 29; câu 1183)
Pháp vì lòng tham chiếm Việt Nam rồi cũng phải bỏ. Tàu tham chiếm Việt Nam rồi cũng phải lui:
Tây tham tây chịu gian nan,
Tàu tham Tàu cũng chớ tham khúc tùng.
(TG 239, 90, câu 3729-30)
Sát Nam địa Tàu nguy mới đáng
(KT 276, 20; câu 802)
Trâu Nhựt-bổn Nam-Việt bắt cày,(Kim Cổ,46)
Năm 1945, Nhật Bản thất trận, năm 1946 (bính tuất), một số binh sĩ Nhật ở lại Việt Nam, một số theo Việt Minh, đưa vũ khí cho Việt Minh:
Trâu Nhựt-bổn Nam-Việt bắt cày,
Gay go chó sửa hằng ngày sủa dai.(KC,câu 549)
Cũng có thể trong thế chiến thứ ba, Nhật Bản sẽ giúp Việt Nam nhiều viêc!
Phải chăng tương lai Việt Nam sẽ tiến lên phía bắc giải giới quân Trung cộng, và giải phóng cho nhân dân Trung quốc thoát ách cộng sản ? Và Việt Nam sẽ được nhiều lợi ích:
Trâu của Chệt Việt Nam bắt cày,
Khỏi sưu khỏi thuế, khỏi rày lao đao.
(KCKQ, tr.46 ,câu 1447-1448)
Nói tóm lại, Trung cộng xâm chiếm Việt Nam và thế giới nên bị diệt vong. Việt Nam từ đó vươn lên.
II. TƯƠNG LAI RỰC RỠ
A. VŨ TRỤ & THẾ GIỚI LOÀI NGƯỜI
Ông Ba thấy rằng tương lai mặt trăng mặt trời luôn luôn sáng:
-Đến chừng nào nhựt nguyệt hiệp căn,
Ngày thời ông mọc đêm trăng sáng hoài.
(Kim Cô,1249-1250)
Giờ khắc và bốn mùa như nhau không có cảnh ngày hạ dài ngày đông ngắn và ngược lại:
-Tới ngày sau Tý-Ngọ bất di,
Thìn thời ông mọc bất tri giờ nào.
Đêm giờ Tý, ngày Ngọ hiệp vào,
Tý Ngọ đứng bóng giờ nào lại tranh.
Ngày sáu giờ, đêm sáu giờ canh.
Nguyệt xuất giờ Tuất, không tranh giờ nào.
(Kim Cổ 1929-1934)
Vì vũ trụ, mặt trăng và mặt trời thay đổi cho nên người ta phải làm lịch mới. Kể từ đó không có tháng nhuần nữa:
Tới ngày sau phong vũ có chừng,
Năm mười hai tháng không nhuần như nay.
(Kim Cổ, câu 1939)
Và lúc bấy giờ, một tháng có 30 ngày, không còn tháng thiếu, tháng đủ như ngày nay:
Nhất ngoạt tam thập nhật chiều mai,
Không đủ, không thiếu khỏi tai khỏi nàn .
(KCKQ,1950)
Ngày sau, loài người không sanh đẻ như bây giờ:
Ngày sau không nếp sanh thai.
Vật nào trời Phật hoàn lai mình nhờ.
(TG,222,56, câu 2333-34)
Chuyện này có thể đúng. Nay một số người đã sinh con bằng ống nghiệm, và một số phụ nữ Việt Nam làm nghề đẻ thuê. Pháp luật chưa chấp thuận việc này nhưng trong tương lai việc này có thể phát triển mạnh.
Đi xa hơn nữa, ông Ba cho rằng sau này phụ nữ không còn kinh nguyệt. Điều đó hiện nay chưa có thông tin nào.
Đường kinh nguyệt phụ nhơn sau bỏ
(KT 269, cột 2; câu 41):
Đường kinh nguyệt sau Phật xử tiêu
(KT 265, 33, câu 1330)
Trong tương lai loài người sẽ không bệnh tật, đủ cơm áo và thái bình:
Ngày sau không có bịnh đau...
... Nước nào lúa gạo đủ hoài. . .
.. , Không người nghèo khổ, hạ ngu.. .
(TG, 212, 35, câu 1245,1430-1445; TG, 222, 55,2281- 2316)
Con người sống rất thọ,
Lập Thượng ngươn tuổi cả một muôn
Trung ngươn giữ dạ phép khuôn trên ngàn
(KCKQ, 2255-2256)
Loài người 80 tuổi mới sinh con đầu lòng
Không có con đeo mẹ mà phiền.
Tám mươi dỉ thượng lập tiền con đeo
(KCKQ, 2695)
Đâu đâu không trẻ cũng không già
Tám mươi mới có vậy mà con so
( KCKQ, 1549-1550)
Vũ trụ lúc bấy giờ hoàn toàn khác, ngày đêm đều sáng.vì có cả mặt trăng, mặt trời mọc cùng một lúc và không lặn. Hạt lúa to như truyện đời xưa, không cần cối chày, xay máy, chỉ lột vỏ nấu ăn:
Hột lúa Trời đỏ ruột điểm khuyên
Trái dừa nhắm sức của tiên cho mình
( KCKQ, 1253-54)
Thương đời nhật nguyệt song khai..
. . . . Lúa thời lột vỏ gạo này nấu ăn...
(TG. 222,56, 2301-2304)
Hạt lúa ngày nay vỏ vàng ruột trắng, còn sau này vỏ trắng ruột đỏ:
Sau hột lúa vỏ trắng thật tình,
Trong ruột thời đỏ thế bình bất vi.
Trước vỏ vàng, ruột trắng phân ly,
Trung nguyên khiến biến người khi tiêu điều.
(KT, 292, 47, câu 1906-09)
Vũ trụ bấy giờ yên ổn, mưa thuận gió hòa, không còn bão tố, động đất, núi lửa:
Sao đất bằng không thấp không cao
Biển sông không nổi cù-lao nữa rồi
Mé sông biển không lở không bồi
Sanh sao y vậy nói rồi sao coi
(KCKQ, 2583- 2586)
B. VIỆT NAM HÒA BÌNH THỊNH VƯỢNG
1. Tình hình chung cả nước
Nhiều tôn giáo nói đền ngày tận thế, nhân loại bị tiêu diệt. Nhưng theo quan điểm Nho, Lão, Phật, vạn vật vô thường, sinh rồi diệt, diệt rồi sinh. Vũ trụ và nhân loại cứ ở trong vòng sinh sinh hóa hóa như thế. Theo quan niệm Bửu Hương Kỳ Sơn và Cao Đài, sau thời hạ nguyên, Phật sẽ mở hội Long Hoa tạo một nền hòa bình cho thế giới.Danh từ này rất quan trọng. Sư vải bán khoai, Huỳnh giáo chủ và Cao Đài cũng nói đến hội Long Hoa. Hội Long Hoa ở Thất Sơn, lập đời Thượng nguyên, thế giới hòa bình. Hội này cả thế giới họp tại Thất Sơn.
Cao Đài Từ Điển định nghĩa:
|
Long: Rồng, mạch nước, chỉ vua. Hoa: bông. Long Hoa là một cái cây có hình giống như con rồng đơm hoa rực rỡ.
Đức Phật Di-Lạc sẽ đắc đạo dưới cội cây Long Hoa nầy, cũng như Đức Phật Thích Ca đắc đạo dưới cội cây Bồ Đề.
Đức Phật Di-Lạc sẽ làm Giáo chủ một Đại hội thi tuyển chung kết để chọn người hiền đức dưới cội cây Long Hoa, nên Đại hội nầy được gọi là Đại Hội Long Hoa.
Vậy Đại Hội Long Hoa là hội thi chung kết sau một giai đoạn tiến hóa dài của nhơn loại, để tuyển lựa những người hiền lương đạo đức, loại bỏ những kẻ hung bạo gian tà, thực hiện sự công bình thiêng liêng, để rồi sau đó sẽ chuyển qua một giai đoạn tiến hoá mới.
■ Những người hiền lương đạo đức là những người thi đậu, sẽ được ban thưởng bằng những phẩm vị Thần, Thánh, Tiên, Phật tùy theo công đức nhiều ít.
■ Những người gian tà hung bạo là những người thi rớt nên họ phải chờ đợi và sẽ nhập vào một vận hội mới để học tập và tiến hóa, chuẩn bị một cuộc thi mới sau nầy.
Theo thiển kiến, Long chỉ thời gian khoảng năm Thìn, Long cũng chỉ địa danh, là Cửu Long, Long Châu.Còn Hoa là hai phe đối địch: Hoa Kỳ và Trung Hoa.Sấm Trạng Trình có câu:
Long vĩ xà đầu khởi chiến tranh,
Can qua xứ xứ khởi đao binh,
Mã đề dương cước anh hùng tận,
Thân d6ạu niên lai kiến thái bình.
Theo tình hình biển đông và thế giới hiện nay, cuối năm Nhâm Thìn có lẽ sẽ có chiến tranh thế giới, Trung cộng bị tiêu diệt .Sau đó mới lập hội Long Hoa tại vùng Cửu Long..
Ông Ba đã cho ta thấy hình ảnh hội Long Hoa vào khoảng năm giáp tí . Giáp tí nào?
Giáp Tý hội Phật hội Trời
Qua năm Kỷ-Tỵ lập đời thanh nghiêm
Mãn cổ lập lại đời kim
Mãn kim lập cổ thanh nghiêm đời đời
Thập bát quốc hội Phật Trời
Bất dạ bất nhựt một đời minh linh
Xuất binh ở ngoại quảng thinh
Đằng vân giá võ tinh minh quản đường
Giáp Tý hiệu một thái bường
Ký hiệu lập hậu thượng đường mấy năm.
(Thừa nhàn, câu 2601-11)
Lúc này người Việt Nam nam nữ đều tài giỏi, đẹp đẽ, khôn ngoan:
Cho nam nữ biết chữ đều khôn
Thường thường văn học nhứt môn giữ mình
Thiểu văn chương tài phép minh tình
Thông minh trí tuệ dạng hình phương phi
Hội anh hùng sau tại trường thi
Ngôn từ đức hạnh dĩ tri Phật Trời
Mở miệng nói chữ để theo lời
Nói đâu làm đó hiệp lời chẳng sai.
(KCKQ, 2395-2402)
Mấy người làm phước làm nhân,
Long Hoa một hội quân thần âu ca.
Còn kẻ ác đức bất nhân,
Có tướng chư Thần phân nát thịt xương.
(phần 2)
Có lẽ chúng ta đang đi vào cuối hạ nguyên và khởi đầu Thượng nguyên. Nhà tiên tri Ấn Độ là Sudeih Babu (?-1918) trước đây đã nói cuối thế kỷ XX phe vô thần sụp đổ . Ông Ba cho biết:
nhân loại đã khổ trong hai ngàn năm:
Trong hai ngàn năm tử biến Thất sơn
Biến thiên, biến địa biến nhơn thay đời.
(Kim cổ, C.699)
Theo Tứ Thánh, có lẽ phải sau đại chiến thứ ba mới thật là đời Thượng nguyên:
Trời xây Âu-Á bốn phang.
Nước tràn bờ cõi khó an thời kỳ.
Chuyển luân bỏ bực biên thùy
TỨ THÁNH * GIẢNG XƯA
Việt Nam lúc này khí hậu mát mẻ như châu Âu:
Gió hai ngọn xuân nhựt nguyệt thu
Không lạnh không nực chí tu để lời
( KCKQ, 1433-1434)
Đây cũng là lúc đời thứ năm của Bửu Sơn Kỳ Hương ra đời:
Thứ nhứt tồn dĩ cơ thâm
Thứ ba giáo thế thứ năm ra đời
Thứ sáu hòa hiệp nước trời
Khuyên người giữ dạ nghe lời thảo ngay
(Thừa nhàn, 2471-74)
Sau này, không còn hai loại chó và trâu. Phải chăng hai loại này tuyệt chủng
Tồn nhị thú phạm luật quốc gia,
Con trâu, con chó cõi ta không về.
(KCKQ,1637-38)
+Sau này Việt Nam sẽ trở thành một cường quốc:
Đất này nào phải đất Tây mà phiền!
(KCKQ, 2484)
(KT, tr.274cột 13, c.484)
Không những nước ta độc lập mà còn có mười tám nước " chư hầu". Có lẽ lúc bấy giờ địa lý thế giới biến cải, trật tự thế giới được lập lại, có mười bảy tiểu quốc với nước ta trở thành một liên bang. Phải chăng vì tình hình chính trị, kinh tế và quân sự đòi hỏi, nước ta liên kết với Miên, Lào, Thái Lan, Miến Điện, Phi Luật Tân, Singapore và các nước nữa thành Liên bang Việt Nam hay liên bang Đông Dương, hoặc liên bang Đông Nam Á mà Việt Nam là nước đứng đầu?
Giảng Xưa của Đức Sư Vải Bán Khoai, phần IV.
http://www.hoahao.org/LanguageID_2_CatID_283_ArticleID_3516_.aspx
Ông Ba có nói sau này còn 18 nước. 18 nước ở Á Châu? Hay 18 nước trên khắp hoàn cầu? Hiện nay thế giới có khoảng 200 quốc gia lớn bé. Không lẽ chỉ còn 18 nước? Còn các nước khác thì bị trời Phật xử tiêu? Xử tiêu nghĩa là sao? Là mất hoàn toàn như nước Phù Nam hay nước Do Thái trước đây? Hoặc thất quốc như Việt Nam bị Pháp đô hộ? Châu Mỹ bị Âu Tây xâm lăng? Tây Tạng bị Trung Quốc xâm chiếm?
Tri cho đủ bá quốc kiệt hào
Hai đường tội phước chỗ nào xử tiêu
Tồn thập bát quốc chỉ noi theo (Nghiêu )
Ngoại thời ( trừ) các nước quần yêu xử tà.
(KCKQ, 2106-07)
Đoạn trên có thể ông Ba nói nhiều nước bị tiêu tan nhưng ở chỗ khác, tác giả nói bốn nước bị xử tiêu tùng mà thôi, trong đó có Trung Quốc:
Tiêu tứ điện bốn nước lộng tình
Quy lai nhất thống nước mình chăn dân.
(KCKQ,801)
Tiều Tàu kinh thơ phế thất,
Phật xử người tuyệt quốc tùng bang
Qua nước Nam lấn lướt dọc ngang. . . (KT 277, 18, 699-71)
Việt Nam lại đứng đầu 18 nước. Điều này thật khó hiểu. Các vị tiền bối Bửu Hương Kỳ Sơn và Cao Đài đều nói đến việc Việt Nam trở thành một cường quốc. Các tài liệu này đều nói đến hai điểm: mười tám nước liên minh với Việt Nam và Việt Nam là trung tâm văn hóa, kinh tế, chính trị (một cái lầu):
Mười tám nước việc nói chiều mai
Ích chi một chỗ nói dai mà phiền
. . . . . . . . ,. . .
Vọng thập bát quốc hiệp một lòng
Chúc Nam Phật độ hội đồng quang minh
(KCKQ, 1225-1232)
Mười tám nước như con một nhà
Đều thời niệm Phật Di-Đà công phu.
(KCKQ, 1431-32)
Phật lập chánh chư quốc chư hầu
Bán buôn lui tới phải đầu nước Nam
(KCKQ,1489- 1490)
Chợ nào không góp xóm làng an ninh
Trí sự tiền lập hậu chánh minh
Nhà không đóng cửa quản thêm đêm ngày
Mệt thì nằm nghỉ khỏe cuốc cày
Kẻ chài người lưới đêm ngày như nhau
Kẻ đi trước người thời đi sau
Kẻ về người tới đâu đâu mịt đường
Chợ đêm ngày nhóm cũng thường thường
Chùa công lui tới chặt đường người ta
Có xe hơi xe kiếng vào ra
Đường rầy xe lửa chạy xa chạy gần
Dưới sông thời tàu chạy rần rần
Trên bờ xe máy ngựa trần chạy đua
Mười bảy nước đâu đó cũng thua
Lầu đài phố xá thành vua tốt kỳ
(KCKQ, 2493-2508)
Có lẽ ông Ba thấy rằng lúc đó nước ta hùng mạnh như thời Hán Cao Tổ thống nhất thiên hạ lập nhà Hán. Hán bang là sự so sánh trong văn chương và lịch sử. Ông Ba cũng có ý kiến tương tự và nhắc lại nhiều lần:
Nam-triều sau có quân sư
Coi mười tám nước chư châu phục tùng
Ngày sau nhiều kẻ anh hùng
Nghề văn nghiệp võ trí trung không cùng.
(Vân Tiên, 683-686)
Nước Nam như thể cái chùa
Ngày sau các nước bốn mùa bán buôn
(Vân Tiên 749-750)
Đại Nam ngồi ngự đền rồng
Phật cho các nước đạo đồng tiêu bang
Bây giờ nhà dọc dãy ngang
Phố lầu chợ quán muôn ngàn người ta
Lập làng lập xóm vạn gia
Quan quân thiên hạ vào ra nhộn nhàng
(Vân Tiên , 703-708)
Đâu đâu lạc nghiệp thuận an
Lập mười tám nước hiển vang quới quyền.
(Thừa nhàn, 1695-96)
Thập bát quốc hội Phật Trời
Bất dạ bất nhựt một đời minh linh
Xuất binh ở ngoại quản thinh
Đằng vân giá vỏ tinh minh quản đường
Giáp Tý hiệu một thái bường
Ký hiệu lập hậu thượng đường mấy năm.
(Thừa nhàn, 2605-2610)
Sở dĩ Việt Nam đứng đầu 18 nước vì Việt Nam giàu mạnh và văn minh, tài giỏi:
Mười bảy nước đâu đó cũng thua
Lầu đài phố xá thành vua tốt kỳ.
(KCKQ, 2507-08)
Phật đem Nam Việt ở đời Cao mên.
(Thừa nhàn, 2925-2926)
Bắc Việt ở vị trí địa đầu trong tứ trấn:
Hậu Bắc-địa tứ trấn cõi ngoài,/ Nam-bang đại quốc lâu dài trường sanh.
Dẫu sao đi nữa, cái ý nghĩa nước ta lập thành một liên bang là ý nghĩa rất rõ rệt như đã nói về thập bát quốc, thập bát chư hầu, Việt Nam là cái lầu, Việt Nam là cái chùa nghĩa là trung tâm thế giới. Ông Ba cũng nhấn mạnh ý nghĩa này nhiều lần khi ông có ý so sánh VIệt Nam với Mỹ và Canada là những liên bang gồm nhiều sắc dân, nhiều ngôn ngữ:
Có nghĩa thì nói với nhân
Biết ai mà đặng vun thân cho mình
Tuy là khác dạng khác hình
Lời ăn tiếng nói cũng tình nghĩa nhân
Biết sao cho phải mà phân
Người dưng khác họ là thân của mình
(Vân Tiên, 551- 556)
BIên cương rất rộng. Nước ta địa giới đến Hạ Lào.
Có sông dọc lên khỏi Nam-vang,
Lên đèo xuống dốc nhà sang dẫy đầy.
Từ Lèo hạ sấp xuống dưới này,
Kiểng vui Nam-quốc lời Thầy di-ngôn
.(KCKQ,1989-1992)
Nước ta trở thành một nước hòa bình và thịnh vượng:
Đầu sơn làm hội công đồng
Hội mười tám nước xử trong cõi trần
(Vân Tiên, 759-760)
Nhân dân ta sống hạnh phúc, không còn tù ngục:
Có tòa án các tỉnh săm soi,
Không đường ngục thất không ai để lời.
(KCKQ,1587-1588)
Nước ta có vua thánh, tôi hiền, có kỷ cương, dân tộc Việt Nam có đạo đức, không còn kẻ gian phi, trộm cướp:
Ngày sau không được loạn dâm,
Nước nào ở nấy loạn thâm đứt đầu.
Phật lâp chư quốc chư hầu,
Bán buôn lui tới phải đầu nước Nam.
Phật dạy lòng dạ chẳng tham,
Không tu không thể nước Nam thanh nhàn.
Mười tám nước ăn ở một tràng,
Chợ nào không góp xóm làng an ninh.
(KCKQ, 2487-94)
Thành phố đông đảo du khách thế giới, và người Việt hải ngoại cũng về thăm quê hoặc về làm ăn, chùa chiền tấp nập khách thập phương:
Kẻ đi trước, người về sau
Kẻ về người tới đâu đâu mệt đường.
Chợ đêm ngày nhóm cũng bình thường,
Chùa đông đi tới, chật đường người ta.
Có xe hơi , xe lửa (xe kiếng) chạy ra,
Có đường xe lửa chạy xa chạy gần.
Đường thời tàu chạy rần rần,
Đêm trường xe máy rần rần chạy đua. ..
(Kim Cổ, 2499-2506)
Nước ta lúc này như thời hoàng kim thời đại của Nghiêu Thuấn đêm ngày không đóng của, ngoài đường không ai lượm của rơi:
- Họ hàng khơi chiều mai ngó thấy/Qua ngày sau của rơi chẳng lấy.
Tri sự tiền lập hậu chánh minh,
Nhà không đóng cửa quảng thinh đêm ngày.
(Thừa nhàn, 2495-96)
Tại Bắc Việt thời cộng sản cai trị, văn hóa dân tộc bị kìm kẹp, dân Bắc Việt bị vô sản hóa cho nên văn hóa, phong tục, văn chương thảy đều dã man, kém cỏi:
Xem người Bắc địa chẳng còn sử kinh.
(Kim cổ, 3A Cali, 2386)
Sau này văn hóa Việt Nam phát triển mạnh mẽ.
Tại miền Nam , vùng Thất Sơn sẽ là trung tâm văn hóa của nước ta:
An-trừơng An định phe văn.
Long châu phe võ hiệp đoàn Thất sơn.
. . . . . .
Cù lao ông Chưởng ai bì.
Cá tôm lại rẻ thiếu gì chuyện vui.
Vàm ông, năm chợ tới lui.
Ai mà tan nát thây trôi dập dìu.
Đường tràng ngựa chạy ngập kiều.
Trường hoa ứng thí dập dìu chim bay.
TỨ THÁNH * GIẢNG XƯA
Ông Ba cũng nhận định rằng sau này Việt Nam , hai miền Nam Bắc đều phát triển như nhau:
Bắc địa dĩ chí Nam kinh,
Văn chương đèn sách công linh ra tài.
(Tiền Giang, 1505-06)
Kim-Cổ lập hội tràng thi
Nam-kỳ Lục-tỉnh tu tri ra tài
Mặc tình văn võ thơ bài
Trí mưu lập hậu hữu tài mới khôn
Chữ rằng nhĩ thính thiện ngôn
Bất đọa tam ác nhứt môn phước tài
Thiện nhơn hậu nhựt hớn hài
Sum vinh quyền quí lâu dài Thái-sơn
(Thừa nhàn, 4129-4136)
Ngồi buồn luận trí Nam-bang
Dắt đường chỉ ngỏ Tây-an cao kỳ
Đế cung lập lại bất tùy
Nhà cơ hội thí Hương-kỳ hậu lai
(Thừa nhàn, 1715-18)
Cho nam nữ biết chữ đều khôn
Thường thường văn học nhứt môn giữ mình
Thiểu văn chương tài phép minh tình
Thông minh trí tuệ dạng hình phương phi
Hội anh hùng sau tại trường thi
Ngôn từ đức hạnh dĩ tri Phật Trời
Mở miệng nói chữ để theo lời
Nói đâu làm đó hiệp lời chẳng sai.
(KCKQ, 2395-2402)
Trước kia người ta ca tụng Âu Mỹ tài giỏi (Tây sĩ: trí thức, khoa học gia Âu Mỹ) , trong tương lai, người Việt Nam sẽ vô cùng tài giỏi:
Trước xưng Tây-sĩ anh hùng
Hậu lai Nam-V iệt vô cùng trí tri
Thời Trời vận khiến trước suy
Kim lai kế hậu tiên tri vận thời.
(Thừa nhàn, 1347-48)
Xưa sợ người Tây nay hết sợ
Việc đời trả nợ trợ thời suy.
(Cáo thị, 2733)
Sau trở lại người Tây sợ ta
Chừng nào tới đó quỉ ma thác nhiều.
(KCKQ,1673-74)
Thông-minh trí huệ người giỏi hay.
Không có cánh đi đặng trên mây,
Phép tài văn võ hơn nay nước nào.
Hữu quân-sư thượng-trí anh hào,
Dạy mười tám nước chỗ nào văn thơ.
Mười tám nước tài phép trơ trơ,
Phật thâu trả quả ngẩn-ngơ chư hầu.
Mười tám nước lai giáng hàng đầu,
Thường năm cống lễ ứng hầu Hớn-bang.
Phật thâu hết các chữ đa đoan,
Chỉ tồn nhứt tự Nam-bang tiếng mình.
(KCKQ, 1883-1894)
Bửu Ngọc Quân Minh Thiên Việt Nguyên
Sơn Trung Sư Mạng Địa Nam Tiền
Kỳ Niên Trạng Tái Tân Phục Quốc
Hương Xuất Trình Sinh Tạo Nghiệp Yên
寶 玉 君 明 天 越 元
山 中 師 命地 南 前
奇 年 狀 再 新服 國
香 出 程 生造 業 焉
Bậc minh quân tương lai là bảo ngọc của trời Việt. Trước kia vốn ở Việt Nam. Khi thời cơ đến, Ngài sẽ phục hưng Việt Nam, và xây dựng cơ đồ Việt Nam.
Đọc dọc (7 câu):
Vua này sẽ xuất hiện năm thân ( ngọc+trung: thân 玉 中=申). Ngài kiếp trước là vua Minh Mạng, kiếp này xuống thế, có quân sư là trạng Trình phò tá. Ngài sẽ khôi phục cơ nghiệp Việt Nam như ngày xưa. Phải chăng chữ nguyên元 là chữ Nguyễn 阮. Thánh nhân là họ Nguyễn. Trạng Trình cũng nói:
Nguyễn đi rồi Nguyễn lại về.
Nếu là như vậy, câu thứ nhât đọc ngang nghĩa là vị Minh quân là bảo ngọc của Việt Nam vốn họ Nguyễn.
Sư Vãi Bán Khoai nói vị vua tương lai là Minh vương:
-Sửu Dần vốn thiệt hẳn hòi/Hội mười tám nước tôn Vương Đế Hoàng.(phần 2)
-Chọn người của Phật mến thương/Đặng giao mối nước choVương Minh Hoàng.(Phần 2)
-Ngọc Hoàng phán rõ nguồn cơn/Minh Vương vốn thiệt là vua nhơn từ.(Phần6)
Trên cõi thiên đình, Minh vương đã cầu xin Thượng Đế và Phật cứu vớt loài người
Minh Vương khôn xiết hỡi ôi,
Lo mưu định kế cứu rày Hạ Ngươn.
Liền qua Tây Vức Linh Sơn,
Cầu Phật giải cứu cõi trần hạ Ngươn.
Chư Phật đến trước đơn trì,
Tâu cùng Ngọc Đế chớ hờn chúng sanh. (phần 6)
Theo Sư Vãi Bán Khoai, Minh vương ở Tây Sơn. Phải chăng quê Bình Định, Quy Nhơn hoặc có nguồn gốc Tây sơn, hoặc là người ở Âu Mỹ (Tây phương ) về ? hoặc có nghĩa nào khác?
Phật Trời thương hết thế trần
Truyền kinh Tăng sĩ rao cho dân tường.
Tây Sơn xuất thế Minh Vương,
Độ cho khỏi hết tai ương dưới trần. (phần 9)
Tứ Thánh cũng nói vua ta sẽ là Minh vương:
Cầu cho tỏ rạng Thánh-hoàng.
Minh vương trị chúng xóm làng bình an.
TỨ THÁNH * GIẢNG XƯA
Khi nào quốc vương xuất hiện hay về nước? Trên kia, Phật Thầy nói năm Thân.Trạng Trình cũng nói:
Thân dậu niên lai kiến thái bình.
Trạng Trình cũng nói:
Khi nao ngựa đá qua sông,
Tứ Thánh nói:
Phụng hoàng xuống biển thì Ông mới về.
Bây giờ kẻ Sở người Tề.
Đến kỳ Thiên định cũng kề một bên.
TỨ THÁNH * GIẢNG XƯA
Ông Ba viết:
Thầy xưa dạy bảo tỏ tàng
Tây an viễn đại gần đàng đế cung
Bây giờ phân rẽ cội thung
Chừng nào gặp hội cội thung mọc chồi
Ngai vàng vững đạt báu ngôi
(Vân Tiên 63-67)
Đinh-tỵ ra sấm thình lình
Nhơn dân xao xuyến nước mình có vua
(Thừa nhàn, 631-32)
Trị Thập-bát-quốc sửa sang
Hậu biến chư quốc lập đoan Phật Trời
Nguyện cho Thánh chúa trị đời
Tây phương bửu điện cảnh Trời thanh tân
Thuyết khẩu thành trái trung phân
Chúc lai Thánh thọ tuế tăng thanh nhàn
Môi son má phấn đầu đàng
Đức tinh đức cậy thanh nhàn chúa tôi
Đời nầy chết yểu người ôi
Làm sao thấy chúa cao ngôi trung thần
(Thừa nhàn, 757-66)
Sau này, một số nước khỏa thân, một số nước mang y phục. Việt Nam sau này sản xuất quần áo cho các nước mang y phục:
Nước nào ăn mặc che hình,
Qua Nam mua bán dễ tình hậu phân.
(TG, 223, 57; 2379-80)
2. Tương lai Nam Kỳ
Một ngày kia dân Nam Kỳ sẽ thoát ách đô hộ của Bắc Kỳ cộng sản, và từ đó dân ta sẽ xây dựng một xã hội đạo đức:
Nam kỳ từ giã Bắc kinh
Trai ngay thờ chúa gái trinh thờ chồng
Thế suy cầu Phật hội đồng
Trung cang nghĩa khí giữ lòng tự nhiên.
(Ngồi buồn,699-702)
+Miền Nam trở thành cõi Bồng Lai:
Có sông dọc sau có sông ngang
Xe hơi xe lửa ( kiếng ) chạy sang giáp vòng
Có tàu cây tàu sắt tàu đồng
1420. Trân châu bửu vật thỏa lòng yến anh
Nước Nam-Kỳ như bức tượng tranh
Ăn nói dịu ngọt khôn lanh tánh tình
Máy thiên cơ việc khéo nước mình
Nam thanh nữ tú nhứt tình chia công
(KCKQ, 1417-1424)
Giữ lòng niệm Phật Di-Đà
Thời lên sơn lãnh thấy mà thời hay
Lòng ta dạ dốc thảo ngay
Lên non sơn lãnh tìm tày Bửu Châu
Bửu Châu có đó hết sầu
Non tiên từ tạ khấu đầu lui ra
Nguyền xin cho đến Láng-bà
Xem trong làng ấy tợ mà Bồng Lai
(Giác mê, 408-415)
Nói trong Lục tỉnh bây giờ
Làm lành niệm Phật mà chờ đợi vua
Nước Nam như thể cái chùa
Ngày sau các nước bốn mùa bán buôn.
(Vân Tiên ,747-750)
Thấy trong Lục tỉnh Nam Kỳ
Chùa thiền rực rỡ cũng bì cù lao
Nhà thờ phố ngói thấp cao
Nam thanh nữ tú ra vào coi xinh
Hết nhục rồi tới thời vinh
Làm sao khỏi chốn đao binh mới tài
(Vân Tiên 657-62)
Có lẽ kinh đô của liên bang ở Tây An, An Giang:
Ngồi buồn luận trí Nam-bang
Dắt đường chỉ ngõ Tây-an cao kỳ
Đế cung lập lại bất tùy
Nhà cơ hội thí Hương-kỳ hậu lai
Đây trai đó cũng là trai
Mặc tình chúng bạn vừa ai thì vừa.
(Thừa nhàn, 1585-90)
Tứ Thánh cũng có ý kiến giống vậy:
Núi rừng trổ ngọc trổ ngà,
Long-Hoa lại trổ lên Toà Thượng-Ngươn.
Nam-bang một lá quế đơn,
Năm châu tựu hội Thất-Sơn đông vầy.
. . . . . . . . . .
Ngày sau có một không hai /Thất-Sơn duy nhứt Như-Lai lập-đời.
TỨ THÁNH * GIẢNG XƯA
Khi nào An Giang trở lại với tên Châu Đốc là lúc đất nước ta thái bình thịnh vương, kinh đô ở Châu đốc và Long Châu sẽ là một địa danh quốc tế,
Kiển Long Châu sau có hai hồ
Trời sanh giúp vững cơ đồ Hớn-bang.
(KCKQ 1439-40)
Tác giả cho biết ngày sau Bạc Liêu sẽ có xe lửa:
Có sông dọc nhiều chỗ dị kỳ
Đường rầy xe lửa chạy thì Bạc-Liêu
(KCKQ, 1631-1632)
http://www.hoahao.org/LanguageID_2_CatID_310_ArticleID_4071_.aspx
http://bskh.net/2007/12/tuthanh.htm
Sau 1975, cộng sản đổi Châu Đốc thành An Giang. Đến khi nào đổi lại Châu Đốc là lúc thái binh thật sự. Tứ Thánh nói:
Đổi lên Châu-Đốc vậy thời mới yên.
TỨ THÁNH * GIẢNG XƯA
http://bskh.net/2007/12/tuthanh.htm
3. Tôn giáo
Khi còn sống, bản thân tác giả đã tham gia kháng chiến chống Pháp. Ông là chứng nhân và cũng là nạn nhân của bọn thực dân và tay sai. Vết thương ở cổ ông là một kỷ niệm đau thương của ông và cả dân tộc Việt Nam nhất là Phật giáo.
Ông kết tội thực dân Pháp đã chà đạp Phật giáo, khinh khi Phật giáo và người Việt Nam:
Chớ đừng bắt chước mấy thằng bành tô.
Áo thun áo bó mặc vô
Nó thấy niệm Phật nam mô nó cười.
( Vân Tiên, 460-62)
Ông kết tội thực dân và bọn tay sai đốt chùa chiền, sát hại tín đồ Phật giáo:
Sát quốc gia tội ấy chẳng chừa
Trao tiếng nhục dày bừa đạo Phật
Thời Trời khiến nhiều loài súc vật
365.Nó hại người niệm Phật chẳng an.
(Kiểng Tiên, 362-365).
Không phải mình một lũ quân gian
Mà đem lòng đem dạ dọc ngang
Mà mong phá chùa tan miễu nát
Mà mong hại muôn dân xao xác
Mà đem lòng tờ trát bẩm tâu
Nghỉ cho người no ấm nhờ đâu
Xét cạn lẽ con trâu hơn đó.
(Kiểng Tiên, 660--366).
Láng-cháy xưa hại kẻ phân ly
Thác vô số bất tri thiên địa.
(Kiểng Tiên, 1394-95).
Từ đó trải qua bao tang điền thương hải, trong thiền định ông thấy sau này, người Tây phương thay đổi tư duy, họ quay sang tôn trọng Phật giáo:
Ngồi ngẫm nghỉ những việc Tây-Phiên,
Rồi đây lạy Phật lạy Tiên sói đầu .
Trước chê Phật thấy Phật không cầu ,
Phật ngài trả quả dập đầu cầu Tiên.
(Kim Cổ Kỳ Quan, 2091-2094)
Trong liên bang tương lai, các nước đều sùng bái Phật giáo:
Mười tám nước như con một nhà
Đều thời niệm Phật Di-Đà công phu.
(Kim Cổ Kỳ Quan, 1431-33)
Sau này, các nước sẽ đến với Việt Nam. Xưa kia Nho, Lão Phật đồng nguyên ( Tam hữu) , nay các tôn giáo (Phật giáo, Thiên Chúa giáo, Tin Lành, Cao Đài, .. .) đều sống an vui hòa bình (đào viên kết nghĩa) :
Thú vui huê nở biên đình
Tai nghe các nước giống hình tới đây
Dập dìu quan khách Tàu Tây
Đức cha nhà phước vui thay lạ lùng
Nhớ xưa tam hữu xưng hùng
Đào viên kết nghĩa nay cùng đường đi
(Thừa nhàn, 4435-4440)
Phật giáo rất phát triển. Tác giả cho thấy tình hình Phật giáo rất huy hoàng, đặc biệt là Phật giáo trong Nam:
Thấy trong Lục tỉnh nam kỳ
Chùa thiền rực rỡ cũng bì cù lao
(Vân Tiên, 659-660)
Tác giả luôn nói đến chùa Công Phủ, phải chăng đây là chùa do vua xây như chùa Trấn Quốc, chùa Thiên Mụ:
Ngày sau có lập chùa công phủ thờ
(Vân Tiên, 754)
Chùa Công phủ Long Châu đại điện
Cho nhơn dân phương tiện tu trì
Chỗ đó sau hữu Phật chứng vì
5650. Chùa Phật lập biên thùy đáo tọa.
(Tiềng Giang ,5647-50)
Chùa Công-phủ ngày sau Phật cất
Có trung lang lập thất lầu chuông
(Kiểng Tiên, 193-94)
Tác giả cho biết sau này Phật, Thánh ,trong đó có đức Phật thầy sẽ tái sinh tại Việt Nam để cứu độ chúng sinh lập đời thượng nguyên ấm no, hạnh phúc:
Phật Di Lặc xuất thế anh hùng.
Quan âm ứng hiện tương phùng bá gia.
(KCKQ,.273-74)
Bá gia tích thiện đợi trông
Hư nên sống thác Đức Ông ra đời
Có hào quang chói rạng sáng ngời
Muôn dân khủng cụ lập đời mới an.
(KCKQ, 1414 - 1417)
Khi có chùa Công Phủ đó là lúc Phật, Thánh, Tiên giáng hạ cứu nhân độ thế
Bao giờ thấy Phật Thích-Ca
Thấy chùa Công-phủ gần xa phục tùng
(KCKQ, 2799- 800)
Thương thầy nghĩ lại phận ta
Chừng nào Đại-Thánh ngài ra cõi trần.
(Ngồi Buồn, 763-64). Chờ khi Đại-thánh ngài ra
Người mới giữ dạ âu ca việc lành.
(Thừa Nhàn, 851-52)
Hậu lai đất Thánh ngài ra
Độ phù giáo đạo tiêu ma tiêu tà
(Thừa Nhàn, 2623-24)
Tác giả cho biết Phật, Thánh, Tiên sẽ xuất hiện ở An Giang.
Chừng nào Phật xuất An-Giang
Nhơn dân lục tỉnh thanh nhàn tấm thân
(Giác Mê, 392-93)
An Giang sẽ trở thành Phật địa, là kinh đô của liên bang tương lai, là trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa cho cả vùng:
Láng bà để kiển trung quân tựu
Ngọc xuất An-giang hựu thú vui.
(Giác Mê, 494-95)
Bao giờ ngọc xuất An-giang,
Thái bình thiên hạ bạc tiền nhiều thay.
Nhà nhà no đủ bằng nay,
Nơi nơi lạc nghiệp toại thay tâm tình.
(Giác Mê, 468-471)
Chừng nào Phật xuất An-Giang
Nhơn dân lục tỉnh thanh nhàn tấm thân
Bảo người niệm Phật cho cần
Việc đời đã tới hầu gần tới đây
(Giác Mê, 392-595)
Trước đây, tác giả chỉ trích thờ tranh tượng, phê phán việc tu hình thức. Nhưng tác giả cho biết trong tương lai, một trong các nước của Liên bang sẽ nổi danh về tranh tượng, và đó cũng là một con đường thịnh vượng và phát triển của Phật giáo và dân tộc:
Đâu đâu trẻ trẻ già già
Phật cho hưởng thọ hậu hòa trường sanh
Nam Tần sau đặng tượng tranh
Huờn lai tráng kiện khôn lanh trên đời.
(Thừa Nhàn, 3445-3448)
Nói chung, tương lai thế giới và Việt Nam rất tốt đẹp.
KẾT LUẬN
Thơ của ông đã chịu ảnh hưởng ca dao, tục ngữ :
Không nghe cha mẹ lộng tình đọa thân.
(KCKQ, 173-74)
Mấy ai từng vạch lá tìm sâu.
Chim Trời cá nước đâu đâu bất hoà.
(KCKQ, 75-76)
Ghét thời cho ăn mật ăn đường
Thương cho roi vọt mới tường việc khôn
(KCKQ, 637-38)
Thơ của ông mang nhiều từ ngữ và quan niệm Nho học, Phật học.
Thiên tri địa chiếu gia bần nhứt tâm.
Chữ cơ thâm thì họa diệc thâm
Trí mưu quân tử minh tâm để lời.
Chữ tử sanh phú quí tại Trời.
Hết cơn bỉ cực tới thời thới lai.
Tích oán chi ai hại đặng ai.
Quả lai báo quả chiều mai đến rồi.
(KCKQ, 390-396)
Ông Ba đã chịu ảnh hưởng của Lục Vân Tiên:
Ghét là ghét kẻ hổn hào
Thương là thương kẻ anh hào lập thân
Ghét là ghét kẻ vô ân
Thương là thương đức thánh nhân dạy đời
Ghét là ghét kẻ cải lời
Thương là thương kẻ thất thời lâm nguy
(Ngồi buồn)
Ông Ba có lối thơ rất độc đáo: kết hợp vè, nói lối ,song thất lục bát :
Giặc dậy lăng xăng lăng xăng giặc dậy
Đánh nhau tầm bậy tầm bậy đánh nhau
Nước nào ở đâu ở đâu đánh đó
Vận nghèo thấy ngó thấy ngó vận nghèo
Người thác bá bèo bá bèo người thác
Đâu đâu tan nát tan nát đâu đâu
Đặng chỗ ruộng sâu ruộng sâu ở đặng
Bấy lâu lội lặng (lặn) hết nặng tới nề
Chưa đặng chọn bề việc hề sung sướng.
125. Nói chuyện không căn khó ngăn dám chưỡi nào lưỡi làm hung
Tự ý nịnh trung nó xung khẩu thiệt
Xuất ngôn nhiều việc, hoặc thiệt hoặc phi
Khiến thừa dụ Nhơn tâm bất cụ chư dụ bất kham
Mười việc mười tham phải đam vào sổ khó ôm nói om khó chịu
(Cáo thị)
Bá tánh lập tiền, phiền tiếng nói,
Ngồi trần không nói, ói ra cơm.
Chí dốc gánh thơm đơm cúng Phật,
Nào hay lột trật vật mù u.
Khó cúng trung thu, tu không mắt,
Bánh mì Tây bắt cắt làm hai.
(TG, 267, 146)
Ngoài ra, cách dùng chữ của ông cũng là vượt thời đại. Thời Ngô Đình Diệm nhiều báo hô hào bài trừ "Tứ đổ tường" nhưng danh từ này đã được ông Ba dùng trong Kim Cổ Kỳ Quan: " Tứ đổ tường trí hỉ anh hùng" ( KT, 283, 30).
Trong khoảng 2000, cộng sản chiếm đất nhân dân, danh từ " dân oan" xuất hiện, nhưng trong Kim Cổ Kỳ Quan, ông Ba đã viết: "Dân chẳng an nay thiệt nhà oan" (KT, 287, 38)
(1). Ông Ba và các bậc thánh Bửu Sơn Kỳ Hương, Cao Đài cho biết trong tương lai Việt Nam sẽ có Phật, Thánh tái sinh . Chúng ta hãy chờ đợi, nhưng phải khôn ngoan mà phân biệt chân giả, đừng bị kẻ gian ác lợi dụng.
(2). Ông Ba và các vị thánh Bửu Sơn Kỳ Hương và Cao Đài đã thấy tương lai Việt Nam rực rỡ. Tôi mong mỏi rằng dân Việt Nam nên hành trì hai hai chữ "thành thật", thành thật học và thành thật tu để trở thành con người thực tài năng và thực đạo đức để xứng đáng vai trò của mình trong thế giới. Thành thật thì phải khiêm tốn, không dối trá và kiêu căng như bọn Việt cộng luôn tự hào đỉnh cao trí tuệ và bách chiến bách thắng. Thành thực thì không phách lối, hung hãn, nói một đàng làm một nẻo, và hành động thiếu văn hóa như bọn Trung Cộng. Chúng ta phải thực hành đức từ bi của Phật giáo, bác ái của Thiên chúa giáo và tư tưởng tự do dân chủ của Tây phương để cho thân tâm an lạc và thế giới hòa bình, đừng thấy mình phát triển đôi chút mà cho rằng mình giàu mạnh mà khởi tâm thực dân, đế quốc. Có như vậy ta mới xứng đáng là một quốc gia văn minh mà Trời Phật đã dành cho ta vai trò đặc biệt vào đời Thượng nguyên.
Canada tháng 7 năm 2011