Friday, August 20, 2010

THICH THIỆN MINH * HỒI KÝ IV


CHƯƠNG IX

TIẾP XÚC VỚI PHÁI ĐOÀNNHÂN QUYỀN LIÊN HIỆP QUỐC ĐẶC TRÁCH VỀ TÔN GIÁO.

Vào ngày 2/9/1998 ông Lê Mạnh Thát được trả tự do. Tôi còn ở liên tục nơi giam riêng cho đến ngày chủ nhật 24/10/1998. Tôi được Bộ công an Cục V26 và Ban giám thị trại gọi lên làm việc. Họ chở tôi cùng Thượng Toạ Thích Không Tánh đến cơ quan trung tâm nơi Ban chỉ huy của trại giam Z30A, Xuân Lộc cho chúng tôi tiếp xúc với phái đoàn Nhân quyền phụ trách về Tôn giáo LHQ do ông AbdelFattah Amor, báo cáo viên đặc nhiệm của Liên Hiệp Quốc về bất bao dung Tôn giáo đã được sự đồng ý của Hà Nội cho đến VN để điều tra thực trạng đàn áp các tôn giáo tại VN. Đây là buổi tiếp xúc lần đầu tiên giữa tôi và khách quốc tế sau 19 năm giam cầm tại nhà tù Cộng sản.

Trước khi lên xe đến cơ quan, ông Trưởng phân trại k2, kiêm phó Ban giám thị trại giam Xuân Lộc tên Nguyễn Hữu Phước có mời từng người, trước là Thượng Tọa Thích Không Tánh, kế tiếp là tôi vào phòng làm việc. Khi bước vào phòng tôi thấy trên bàn có để sẵn mấy tách cà phê sữa, một gói thuốc "555" và một đĩa nho Mỹ, loại thật to và đẹp. Ông ta nói: "Hôm nay Thầy Ba sẽ đi gặp một vài người khách nước ngoài, Thầy có muốn đi Pháp không ? .

Tôi trả lời: “Tôi không có quen với ai là khách nước ngoài cả và tôi cũng không có ý định hay muốn đi Pháp .v.v…”Ông Phước nói tiếp: “Nếu hôm nay thầy Ba có gặp khách nước ngoài thì nên hỏi thăm sức khoẻ thôi! Mong Thầy đừng nói gì làm ảnh hưởng đến trại. Chúng tôi ở đây chỉ làm nhiệm vụ quản lý người giống như ông thủ kho vậy. Nếu có lệnh ở trên bảo chúng tôi nhập kho là chúng tôi phải nhập, còn bảo xuất kho là Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù167
--------------------------------------------------------------------------------
Page 169
phải xuất. Thầy biết rồi ăn cơm chúa thì phải múa tối ngày mà, vả lại ăn cây nào thì mình phải rào cây nấy vì còn đời sống gia đình, còn vợ con nữa biết làm sao? Chứ nếu ăn cây táo mà rào cây sung thì sẽ bị đốn ngay thôi cho nên đôi khi phải giữ nguyên tắc và quy định trại giam thành ra lắm lúc cũng không tránh khỏi mất tình người và thiếu sót trong cư xử, quản lý v.v… mong thầy thông cảm bỏ qua cho. Nếu thầy nói e có gì sẽ làm kẹt tôi, tội nghiệp tôi nhé!"Thực ra, từ nhiều năm qua chưa bao giờ Cán bộ trại giam, hay Ban giám thị gọi nhà sư bằng “Thầy”.


Hôm nay họ gọi Thầy tức là họ có ý vuốt ve và cũng ngày hôm nay các phân trại đều có làm heo, nấu 2 món thức ăn cho tù, chứ thường lệ thì trại giam chỉ cho ăn đúng theo tiêu chuẩn cấp phát thực phẩm hàng ngày, hoặc vào những ngày lễ,Tết mà thôi, nhưng nay cho tù ăn bất thường. Đó là để che mắt thiên hạ chứ chẳng tốt lành gì! Hôm nay cho ăn, hôm khác sẽ bớt tiêu chuẩn lại, hoặc sẽ cưỡng bức lao động tăng thêm giờ hay tăng thêm mức khoán đểbù lại khoảng chi tiêu nầy. Vào những ngày trước khi tôi gặp ông Phước để đi gặp phái đoàn Quốc Tế, tôi cũng đã có làm việc với vài ông cán bộ của cục V26 là ông Phạm Văn Thanh và Phạm văn Đức.

Các ông có hỏi tôi : “Ở trong nhà tù anh có liên hệ với ai ở nước ngoài không, mà có một vài tổ chức nước ngoài muốn đòi gặp anh?”Tôi trả lời rằng "Tôi không có liên hệ với ai ở nước ngoài và cũng không muốn gặp ai ở nước ngoài cả"Vài ngày sau 2 ông Thanh và Đức đến làm việc và các ông lại nói: "Chúng tôi sẽ cho anhgặp người nước ngoài tiếp xúc một cách tự do, thoải mái, không cò sự hiện diện của chúng tôi, nhưng anh phải hoàn toàn chịu trách nhiệm về những lời nói của mình".Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù168
--------------------------------------------------------------------------------
Page 170
Tôi khẳng định lại một lần nữa là: "Tôi không muốn gặp" Ông Thanh lại bảo “Nhà nước có ý định trả tự do cho anh và anh phải làm cam kết trước khi được trả về địa phương, đồng thời anh phải hứa nghiêm chỉnh chấp hành pháp luật và không tái phạm nữa! ”. Sau đó, họ đưa giấy bút cho tôi để làm Bản cam kết.Tôi có trình bày và minh định rõ lập trường của mình gồm hai điểm chính như sau:1. Nếu được trả về địa phương, tôi sẽ chống, tiếp tục chống và vận động mọi người chống: chống giặc đói, giặc dốt và giặc nội xâm.

2. Tôi sẽ chống, tiếp tục chống và vận động mọi người chống nếu nhà nước VN quay lại thời kỳ chưa đổi mới.Ba hôm sau hai ông quay lại gọi tôi làm việc tiếp, các ông nói: “Sau khi về Hà Nội chúng tôi tham khảo Bản cam kết của anh, xét thấy điều 2 thì sẽ không bao giờ xảy ra, có nghĩa là đường lối Đảng CSVN sẽ tiếp tục đổi mới và đổi mới toàn diện, chứ không bao giờ có vấn đề quay lại thời kỳ tập trung quan liêu bao cấp cũ, thời duy ý chí nữa! .v.v…

Còn điều 1 chúng tôi cần phải xét lại vì Hồ Chủ Tịch có nói Chống giặc đói, giặc dốt và giặc ngoại xâm, nhưng anh lại nói: Giặc nội xâm tức anh muốn ám chỉ giặc Cộng sản là chúng tôi đấy!”Tôi trả lời rằng: " Giặc nội xâm là loại sâu dân, mọt nước, là loại tham ô, tham nhũng đục khoét làm mục ruỗng xã hội… là những kẻ thừa cơ hội để “đục nước béo cò” kẻ có tác phong quan liêu, hách dịch, cửa quyền họ luôn khoác lác hoặc những người có tư tưởng biệt phái, bản vị, cục bộ, bạc đãi nhân tài v.v …”Khi nghe xong hai ông Thanh và Đức nói rằng : "Đó là Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù169
--------------------------------------------------------------------------------
Page 171
cách lý luận và giải thích của anh thôi, Chứ chúng tôi biết anh có thâm ý chơi chữ mà !" Sau khi làm việc hơn một tuần lễ đến ngày 24/10/1998 kể trên, tôi cùng Thượng Toạ Thích Không Tánh đi gặp Phái Đoàn Nhân quyền Quốc tế. Ngày nầy rất dễ nhớ là vì trùng hợp với ngày kỷ niệm Thành lập Liên Hiệp Quốc. Trên đường đi Thượng Tọa Không Tánh có lược sơ về một số tình hình phật sự và nhiệm vụ của "Tăng Đoàn Bảo Vệ Chánh Pháp"đã được hình thành nhằm bảo vệ và phục hoạt GHPGVNTN khi đến nơi.

Bước vào phòng khách của cơ quan tôi trông thấy bốn người khách nước ngoài trong đó có hai người đàn ông quốc tịch Pháp và hai người Việt Nam, một nam một nữ làm phiên dịch viên Quốc tế. Tất cả đều đứng nghiêm trang chấp tay ngang ngực cúi đầu chào. Chúng tôi cũng “sơ lễ" chấp tay niệm Hồng danh Đức Phật và chào lại. Một cử chỉ của quý khách quốc tế thật vô cùng lịch sự và thân thiện với phong cách nghiêm trang đầy đạo vị. Lúc đầu tôi những tưởng các vị khách là người Mỹ và lúc ấy là giờ quá ngọ (quá 12 giờ trưa) nên tôi biểu tỏ một câu tiếng Anh, mặc dầu Anh ngữ của tôi còn hạn chế " good afternoon the Humanrights delegation of United Nation for religion, We are honoured to meet you."

. Ý tôi muốn nói: “Xin chào phái đoàn nhân quyền của LHQ phụ trách về tôn giáo. Chúng tôi rất lấy làm vinh dự được gặp quý ngài”. Ngay lúc ấyTrưởng trại Thượng Tá Nguyễn Đình Tiêm đứng lên tuyên bố như sau: “ Được sự chỉ đạo của cục V26, của Bộ công an đã đồng ý chấp thuận cho phái đoàn đại diện tôn giáo của LHQ được gặp gỡ hai trại viên của chúng tôi là :1. Phan Ngọc Ấn tức Thích Không Tánh2.Huỳnh Văn Ba tức Thích Thiện MinhHôm nay, dưới sự chứng kiến của các đồng chí của cục V26, Bộ công an tôi xin mời hai bên tiếp xúc với nhau, khi ông Tiêm công bố xong thì phiên dịch viên của Bộ công an dịch ra Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù170
--------------------------------------------------------------------------------
Page 172
tiếng Pháp. Tiếp theo ông Addelfattah Amor trưởng đoàn phụ trách về tôn giáo của LHQ đướng lên tuyên bố “Tôi tên là Amor, báo cáo viên đặc biệt của LHQ về bất bao dung tôn giáo, đã được sự đồng ý của Nhà nước Việt Nam, Bộ ngoại giao,bộ quốc phòng, bộ công an chấp thuận cho đoàn chúng tôi được gặp gỡ, tiếp xúc với hai vị Thượng toạ Thích Không Tánh và Thích Thiện Minh. Chúng tôi được tiếp xúc một cách tự do, thoải mái và không có sự tham dự của chính quyền địa phương. Xin yêu cầu chính quyền sở tại rời khỏi phòng họp để chúng tôi có thể bắt đầu buổi tiếp xúc hôm nay, xin kính mời ”.

Khi ông Amor nói xong thì cô nữ phiên dịch của phái đoàn dịch ra tiếng Việt. Tiếp theo ông phó Ban giám thị Nguyễn Hữu Phước đến khui chai nước khoáng rót vào ly mời phái đoàn và chúng tôi. Sau đó họ rời khỏi phòng khách và đặt một bộ ghế sa long bên cạnh cửa ra vào để lắng nghe tiếng nói từ bên trong. Trước khi cho gặp họ sắp xếp các chiếc nghế ngồi của phái đoàn và chúng tôi có một khoảng cách khá xa trên 6 mét để khi chúng tôi tiếp chuyện họ dễ dàng thâu nhận tiếng nói bên trong.

Biết được ý đồ trên ông Trưởng đoàn đã ra lệnh cả phái đoàn dời nghế ngồi đối diện gần sát hai người chúng tôi. Lúc bắt đầu vào câu chuyện tiếp xúc Thượng Toạ Không Tánh có vài vấn đề nghi ngại và hỏi: "Không biết quý vị có phải là phái đoàn thật của LHQ hay không ? Hay là người Liên xô do người Việt Nam bố trí bày trận giả để thăm dò tư tưởng chúng tôi ? "Ông Trưởng đoàn trả lời: “Không phải phái đoàn của Liên Xô mà là phái đoàn thật của LHQ". Sau đó ông đưa danh thiếp để chứng minh. Thượng Tọa Không Tánh nói tiếp: “Bởi vì cách đây 4 năm, Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù171
--------------------------------------------------------------------------------
Page 173
tức năm 1994 ông Thẩm phán Louis Joinet Chủ tịch Tổ hành động chống bắt bớ trái phép của LHQ có đến Việt Nam, ngỏ lời xin gặp hai Ông là Hòa Thượng Thích Đức Nhuận Cố vấn Viện Hoá Đạo và Hòa Thượng Thích Quãng Độ Viện Trưởng Viện Hóa Đạo GHPGVNTN tại khách sạn “PALACE”, Quận 1. Vì lý do sức khoẻ hai Ngài đã uỷ nhiệm tôi thay mặt đến gặp phái đoàn, tôi có trao trực tiếp Ông Louis Joinet “Tập Nhận Định” của Hòa Thượng Thích Quãng Độ Viện Trưởng Viện Hoá Đạo GHPGVNTN.

Sau cuộc tiếp xúc chỉ một ngày, trên đường đi cứu trợ đồng bào bị bão lụt tại đồng bằng sông Cửu Long, công an Thành phố đã bắt tôi giam giữ tại trại 3C. Ông Nguyễn Chí Dũng Phó Giám Đốc Sở Công an Thành Phố đến làm việc với tôi, ông ta cầm trên tay một quyển sách và nói với tôi rằng: Anh đừng có ảo tưởng mơ mộng là người Mỹ tốt, những gì anh đưa cho phái đoàn, họ đã giao nộp cho Sở Công an đây ! Tôi nói cho anh biết, chừng nào Nguyễn Chí Dũng nầy còn sống thì GHPGVNTN đừng có hòng mong phục hồi !”.

Lúc đó ông Trưởng đoàn Amor trình bày, mong Thượng Toạ Không Tánh thông cảm và hoan hỷ qua lời nhắn xin lỗi của ông thẩm phán Louis Joinet. Tôi ngồi lắng nghe và dành nhiều thời giờ cho Thượng tọa Không Tánh trao đổi cùng phái đoàn. Hai bên tiếp chuyện hơn một tiếng đồng hồ chỉ xoay quanh vấn đề nghi vấn của Thượng Tọa Không Tánh, tôi biết Thượng Toạ Không Tánh quan tâm vấn đề này là đúng.

Nhưng tôi e rằng thì giờ có hạn không cho phép chúng tôi tiếp chuyện lâu hơn. Nên tôi bắt đầu xin có ý kiến, phái đoàn có hỏi tôi về nguyên nhân bịbắt cầm tù, án phạt, cuộc sống trong nhà tù, sự cư xử của công an đối với tù nhân, hỏi tôi có bị còng quyện hay bị đánh đập không ? có bị cưỡng bức lao động khổ sai không? Có được tự do hành lễ theo tín ngưỡng riêng của mình không? Tôi nhận thấy câu hỏi nào của phái đoàn cũng đi vào trọng tâm cả và hậu quả về sự ngược đãi tù nhân của các trại giam còn nặng nề hơn sự trả lời Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù172
--------------------------------------------------------------------------------
Page 174
của tôi gấp bội phần. Trước khi trả lời những câu hỏi của phái đoàn, tôi nghi ngại bọn công an trại có thể cài đặt sẵn máy ghi âm ở dưới bàn làm việc, hoặc sau buổi làm việc bản thân tôi khó tránh khỏi sự trù giập cá nhân hoặc có thể bị đe dọa đến tính mạng của mình. Nhưng cho dù công an có cài đặt máy, hay tôi có bị sự bức hại tôi cũng vẫn mạnh dạn trung thực trình bày những điều gì tai nghe mắt thấy. Tôi nói tiếng nói chung để đem đến lợi ích cho mọi người, chứ không phải cho riêng tôi, bởi đây là dịp tốt, gần 20 năm tù tôi mới có cuộc tiếp xúc nầy nên không thể bỏ lỡ cơ hội.

Ngoài ra, tôi có trình bày về hoàn cảnh ngôi chùa của cũ của mình, về sự đàn áp, khủng bố từ bên ngoài xã hội cho đến sự khủng bố trong nhà tù, kể cả bệnh AIDS (SIDA) đang báo động lây lan trên toàn cầu mà tại trại giam người tù hớt tóc, cạo râu chung một lưỡi dao cạo .v.v…Cuối cùng tôi có đề nghị 4 điểm yêu cầu phái đoàn và các tổ chức nhân quyền trên thế giới lên tiếng nói can thiệp trực tiếp với nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam, những nguyện vọng khẩn thiết của chúng tôi như sau:

1/ Yêu cầu nhà cầm quyền cộng sản VN thả tất cả những tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm và tôn giáo còn đang bị giam giữ trong nhà tù cộng sản một cách vô điều kiện.2/ Đòi hỏi trả lại tài sản các tôn giáo và phục hồi quyền tự do Tôn giáo một cách hoàn toàn,trong đó có phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý của GHPGVNTN.3/ Xoá bỏ điều 4 trong hiến pháp nước CHXHCNVN thực hiện một chế độ Đa Đảng Đa Nguyên, bình đẳng nhau trong các Đảng phái, không phải Đảng cộng sản là Đảng duy nhất cầm quyền .4/ Tổng tuyển cử tự do với sự giám sát của LHQ, đôi bên đồng bộ chủ trương tình thương nhân đạo và hóa giải hận thù. Chúng tôi nghĩ rằng chỉ có những người tù nhân chính trị, tù nhân lương Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù173
--------------------------------------------------------------------------------
Page 175
tâm và tù nhân tôn giáo cũng như những ai là nạn nhân của thảm họa cộng sản thì mới có thẩm quyền nói lên tiếng nói hóa giải, khoan dung một cách hợp lý và chánh đáng. Trong thời gian tiếp xúc của hai phía, những tên công an của Cục, Bộ ra vào liên tục, họ giả vờ lịch sự vào châm nước mời khách, chứ thực ra là để làm gián đoạn cuộc tiếp xúc của chúng tôi. Bằng chứng là họ nhiều lần đề nghị phái đoàn nên kết thúc sớm, vì tình hình an ninh không được bảo đảm, vả lại họ còn phải hộ tống khách ra về cũng như lấy cớ đưa chúng tôi về nhà tù còn cách đây khá xa. Những tên công an của Bộ ra vào đến lần thức bảy làm gián đoạn và cản trở cuộc tiếp xúc của chúng tôi nhiều lần.

Thấy thâm ý trên của họ, tôi liền lên tiếng phát biểu: “Xin mời quý ông hãy tự nhiên ngồi tham dự buổi tiếp xúc của chúng tôi. Vì tôi chỉ trình bày trung thực chứ không thêm không bớt, trừ trường hợp bị lãng quên, vì thời gian quá lâu. Có thể chúng tôi không nhớ hết từng chi tiết mà thôi chúng tôi mời quý vị cứ tự nhiên ngồi tham dự chứ không có gì mà phải đi vào đi ra liên tục 6-7 lần, xem kỳ quá !

Thực ra quý vị đi vào rót nước mời khách, là thể hiện sự lịch thiệp của chủ nhà thì rất tốt. Nhưng đi vào đi ra kiểu này và lịch thiệp kiểu này xem không đẹp mắt tí nào cả”. Khi nghe tôi nói như vậy, cuối cùng bọn công an của Bộ đi ra ngoài luôn cho tới khi kết thúc buổi tiếp xúc đặc biệt này. Lúc đó đã gần bốn giờ chiều, một lần nữa chúng tôi và phái đoàn chấp tay vái chào nhau rồi trân trọng chia tay. Trên đường về trại giam lòng chúng tôi dường như trút được bớt nỗi ưu phiền, tâm hồn cảm thấy khoan khoái vui vui.

Điều vui nhất là khi về đến trại, mọi người các phòng chính trị chạy ùa ra sát hàng rào hỏi thăm chúng tôi: “ hôm nay làm việc với ai ! về việc gì ? mà lâu quá vậy?” vì họ biết Thượng Tọa Thích Không Tánh đã đi ra cổng Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù174
--------------------------------------------------------------------------------
Page 176
trại từ sớm đến giờ không thấy về cả cơm trưa cũng không thấy thọ trai nữa. Tôi vội vàng trả lời vắn tắt "Làm việc với phái đoàn LHQ, hay lắm! Tốt lắm !" và đi thật nhanh vì không được đứng lại lâu bởi bên cạnh tôi có ông công an đi theo sát bên mình, hối thúc tôi phải về khu giam riêng nhanh, anh ta có nhiệm vụ áp giải tôi về tới tận phòng.Kể từ chuyến đi này cuộc sống trong tù của tôi dễ thở hơn đôi chút vì có Thượng Tọa Thích Không Tánh quan tâm hỗ trợ, ít nhiều về tài, vật cũng như có một phần sự ủng hộ của Thượng Tọa Thích Huệ Đăng (Nguyễn Ngọc Đạt).

Cho đến ba tháng sau Thượng Toạ Thích không Tánh mãn án trở về chùa Liên Trì, tại quận 2 Thủ Thiêm Sài Gòn thì Thượng Tọa vẫn tiếp tục gửi bưu phiếu hoặc bưu phẩm giúp tôi hàng tháng. Sở dĩ, tôi nhận được quà hoặc tiền là nhờ Thượng Tọa Không Tánh mượn tên họ đứa đệ tử của Thầy cũng cùng họ "Huỳnh" với tôi, gửi vào bằng đường dây bưu điện thì tôi mới nhận được, vì theo quy định trong nhà tù, người tù chỉ được nhận quà của thân nhân mà thôi, kể cả người tù ở chung ra về gởi tiền, quà vào giúp tù nhân cũng không được nhận, mà còn bị gọi lên điều tra mối quan hệ … thật phiền phức vô cùng.

1. LAO ĐỘNG KHỔ SAI SAU 6 NĂM CẤM CỐ TRONG BIỆTGIAM.Khoảng một năm sau kể từ khi tiếp xúc với phái đoàn LHQ. Viên giám thị trưởng mới là Thượng Tá Nguyễn Trung Binh từ trại Z30D, Hàm Tân tỉnh Bình Thuận chuyển về thay thếgiám thị cũ là Thượng tá Nguyễn Đình Tiêm về hưu nghỉ. Ông Binh có đến khu biệt giam để kiểm tra, khi gặp ông tôi có trình bày thẳng thắn rằng: "Tôi đã ở tù liên tục hơn 20 năm, từ khi còn thời kỳ tập trung, quan liêu bao cấp cũ cho đến bây giờ, nay Đảng cộng sản đã công khai nhìn nhận thời kỳ ấy là sai lầm.Tôi đấu Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù175
--------------------------------------------------------------------------------
Page 177
tranh trong thời kỳ sai lầm này, lẽ tất nhiên là tôi đấu tranh đúng,tại sao lại giam giữ tôi đến hôm nay?Ai chịu trách nhiệm này? Nhà Nước VN từng công bố rằng Pháp, Nhật, Mỹ là Thực dân, Phát xít, Đế quốc là kẻ thù không đội trời chung. Nhưng khi hòa bình lập lại nhất là từ khi đổi mới thì nhà nước VN đã mở rộng vòng tay hân hoan chào đón trải thảm đỏ để tiếp rước trọng thị, bắn pháo đại bác để long trọng chào mừng, mời duyệt hàng quân danh dự để làm tăng uy phong khách quý.


Trong khi đó những người tù chính trị, lương tâm và tôn giáo là những người VN, là người đồng chủng, đấu tranh cho công lý, lại bị phân biệt đối xử, bị ngược đãi, bị câu lưu suốt nhiều năm dài. Để các tổ chức nước ngoài lên tiếng chỉ trích Việt Nam vi phạm nhân quyền. Như thế có phải là điều nhục nhã không ?”Ông Giám thị Binh nghe tôi nói, chỉ gật gù không trả lời, sau đó ông từ giã đi thăm các phòng bên cạnh.Khoảng vài tháng sau tôi được đưa ra khỏi khu giam riêng, họ chuyển tôi về ở chung với tập thể tù chính trị và tôn giáo. Các anh em vui mừng gặp lại sau 6 năm biệt giam chia cách, một số người đã mãn án ra về, một vài người đã qua đời vị bạo bệnh, bấy giờ có thêm vài khuôn mặt mới dể quen thân.


Tôi chuyển sang đội 17 hàng ngày đi lao động trồng rau xanh cho trại, nói rau xanh chứ thực ra chủ yếu chỉ là rau muống, còn các loại khác như bầu, cải xanh, bí đao tạm tương đối chứ không nhiều. Bản thân tôi được phân công đi gánh nước tưới rau, trung bình buổi sáng 120 đôi, buổi chiều 80 đôi (một đôi 40 lít), buổi sáng đi lao động được phát 1 chén cơm không có thức ăn, nhưng lao động thì phải cật lực cho nhanh, mới kịp giờ về buổi trưa, để buổi chiều công việc còn ít lại. Buổi chiều thời gian ngắn hơn buổi sáng, có những hôm tôi bị té quỵ bên đường vì mệt lã, vì đói.Vào mùa mưa, nếu không tưới nước thì tôi làm cỏ, cuốc đất v.v… mùa này quần áo luôn ướt đẫm, dễ bị trúng nước hay bị cảm lạnh Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù176
--------------------------------------------------------------------------------
Page 178
thường xuyên. Quần áo của trại phát không đủ để mặc, vì mỗi năm chỉ có 2 bộ đồ, loại vải xấu mau rách. Một đội tù nhân khi đi lao động, có 2 đến 3 anh công an vũ trang đi kèm, một anh sĩ quan Công an phụ trách làm Cán bộ Quản giáo đội, mang súng ngắn bên hông, còn hai anh vũ trang kia cầm súng dài, ngồi canh gác hai đầu hiện trường lao động những anh này còn được gọi là Cán bộ Quản chế. Trong giờ lao động mọi sự đi đứng ra vào đều phải xin phép Cán bộ Quản chế. Căn cứ theo Quy định của Chính phủ và Pháp lệnh thi hành án phạt tù thì tiêu chuẩn mỗi người tù hàng tháng gồm :1. 15 kg gạo,2. 15 kg rau xanh, (đa số rau già lẫn lộn cỏ),3. ½ lít nước mắm (phần lớn là nước muối pha với một ít nước mắm cho có màu)4. 300g thịt hoặc 700 g cá 5. 3 lạng đường cát vàng,6. 200g xà bông kem,7.

Tiền thuốc uống trị bệnh tương đương 1kg gạo.8. Mỗi năm 2 bộ đồ dài9. 2 quần lót + áo lót + 2 khăn lau mặt ( dần dần quần áo lót chạy đi đâu mất, không phát nữa) 10. 4 năm một chiếc mền (theo quy định nhưng thực tế thì không đủ.11. 2 năm một chiếc mùng 1 nóc12. 1 năm một chiếc chiếu.Quy định đưa ra là như thế, nhưng thực chất trải qua nhiều năm tôi đã từng chứng kiến cái nạn “ ăn xới ăn bớt" “ ăn cướp cơm chim”. Tôi điển hình bản thân mình 26 năm tù tôi lãnh được 3 chiếc mền rưởi. Cho nên cấp phát không bao giờ đủ, trên đây là tiêu chuẩn bình thường của những người không bị kỷ luật, nếu bị kỷ luật thì bị cắt giảm đủ mọi thứ vì họ áp dụng chính sách “Triệt Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù177
--------------------------------------------------------------------------------
Page 179
bao tử”để uy hiếp tù nhân, đơn gian là những ngày thăm nuôi công an gây khó khăn đủ mọi thứ, người tù phải mặc quần áo trại có đóng dấu “Cải tạo” sau lưng, khi tiếp xúc với gia đình thì cán bộ an ninh ngồi ghi chép từng lời đối thoại để theo dõi, họ có quyền ngăn chặn buổi nói chuyện khi thăm gặp .v.v…Khi gia đình, thân nhân đến thăm, nếu có xe ngoài thì bắt buộc dừng tại cổng trung tâm, phải thuê xe của trại để đến các phân trại với giá cắt cổ. Ban giam thị mở dịch vụ xe để móc túi tiền cua thân nhân người tù, khi mang quà vào còn bị kiểm tra gắt gao, công an bóc xé tứ tung, rạch nát cả thức ăn nhất là vào dịp Tết.

Nhiều gia đình tù nhân nghèo một đôi năm mới đến thăm, nhất là dịp xuân về gia đình thường gởi cho bánh chưng, bánh tét nhằm cho tù nhân để dành ăn lâu. Nhưng trại cắt xẻ ra từng mảnh kiểm tra, thế thì làm sao bảo quản lâu cho được, chỉ có biết than trời mà thôi! Nhiều người ngồi nhìn cả giỏ bánh bị cắt rời từng khúc mà tức tưởi, uất nghẹn không nói nên lời. Còn trong tù việc hối lộ, đút lót, tham ô, tham nhũng cũng như đánh đập tù nhân luôn diễn ra hàng bữa. Từ trước đến nay chưa có cơ quan Trung ương nào đến thanh tra nạn tham ô, tham nhũng một cách công tâm trong các trại tù, nơi gọi là “ Luật pháp thu hẹp” trong tổng thể luật pháp quốc gia.

Nếu tù nhân khiếu nại hay tố giác lên Trung ương thì đơn không bao giờ đến tay mà chỉ đi vào sọt rác, sau đó còn bị trù dập đàn áp không yên. Nhưng nếu nhìn tận sẽ thấu tận còn nhiều điều thật khủng khiếp!Bởi xã hội đang theo đà băng hoạiNên thanh tra, được đổi lại thanh tràKhi phái đoàn, Cục, Bộ viếng ngang quaTay chỉ điểm.miệng ba hoa cười gượngĂn một miếng ngậm nghe đành xu hướngĐành gật đầu dung dưỡng để bao cheKhi ra về, còn được ít tiền xeLàm lộ phí đường xa cho quý kháchThích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù178
--------------------------------------------------------------------------------
Page 180
Ngoài ra Khẩu hiệu ở ngoài xã hội còn được áp dụng trong nhà tù như: Kính mời, kính biếu, kính thưa Trong ba kính ấy anh ưa kính nào?Kính thưa là chuyện tầm phàoKính mời, kính biếu, kính nào cũng hay!Kính mời vào tiệc nhậu ngayKính biếu thì có quà tay cầm về…Đặc biệt, trong thời đại kinh tế thị trường, nhiều người lợi dụng sự sơ hở của luật pháp, để buôn lậu, làm hàng giả, tham ô tham nhũng, thụt két công quỹ, đa số là các cán bộ có chức có quyền. Dân bình thường làm sao tham nhũng đến hằng tỷ bạc, loại tư bản đỏ là loại giàu to nhất tại Việt Nam hiện nay, nếu có vào tù họ cũng ăn trên ngồi trước.

Ban giám thị các trại giam chạy mánh ngoại giao để lãnh những người tù tư bản có tiền hằng sản đó để đem về trại giam của mình, nhằm đầu tư phát triển cho trại. Nói cho trại nhưng cốt lõi là làm giàu cho Ban giám thị trại giam và một số cán bộ an ninh giáo dục vì những ông này gần gũi thường xuyên với người tù, nên biết rõ người nào có tiền nhiều thì bắt về làm gà để đẻ trứng vàng. Phần lớn chỉ những người tù kinh tế mới có nhiều tiền để lo lót, nên được giảm án rất nhanh hoặc được đặc xá về sớm.

Nhà tù cộng sản vào thập niên 70-80, hầu hết giam giữ những người tập trung cải tạo, các hàng Tướng,Tá, Sĩ quan, hạ sĩ quan, binh lính chế độ cũ. Thế nhưng từ thập niên 90 trở đi được thay vào các Tướng, Tá, Sĩ quan, tổng giám đốc, giám đốc .v.v… của chế độ ưu Việt XHCN, vì chế độ ưu việt cho nên tham ô, tham nhũng, đục khoét xã hội cũng ưu việt nên khi vào tù họ thường nhắc tới câu châm ngôn nằm lòng củaviên chức chế độ:Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù179
--------------------------------------------------------------------------------
Page 181
Hy sinh đời bố, củng cố đời conVàng son đời cháu, châu báu đời chắt ..!Khi bị vào tù thì những người tham ô, tham nhũng có tiền bạc dư ăn dư để, họ không dại gì mà phải chịu cưỡng bức lao động khổ sai, cho nên họ tung ra một số tiền để làm lộ phí, lót sân tìm cho mình một chỗ đứng, đời sống yên ổn. Gia đình đến thăm nuôi dễ dàng, khỏi đi lao động vất vả, có người còn được bạn bè đi xe du lịch đến thăm nuôi thường xuyên, hoặc chở đi ra nhà hàng ăn uống.

Họ sẵn sàng bỏ tiền ra để xây cất một ngôi nhà tường, có đầy đủ tiện nghi nào là truyền hình màu, đầu đĩa video, tủ lạnh, quạt gió, máy giặt quần áo, cơm điện, cát sét v.v… chẳng khác gìđang ở một biệt thự sang trọng bên ngoài xã hội. Khi được ra tù thì họ hiến lại cho trại cho nên được giảm án ưu tiên. Có những ông rảnh rỗI ngồi chơi bài, chơi cờ tướng ăn tiền, xem ti vi cá độ bóng đá ăn thua lên đến bạc triệu. Họ không có đổ giọt mồ hôi nào nhưng được hưởng mọi sinh hoạt ưu tiên, lúc nào cũng được bình xét là loại cải tạo khá, tốt. Ở Việt Nam bây giờ “Đakim ngân phá luật lệ !" Ngoài ra, nếu họ có lý lịch tốt đã từng có công kháng chiến, có huy chương, huân chương hay gia đình là liệt sĩ hoặc có mẹ là Bà mẹ VN anh hùng, thì họ thuộc diên ưu tiên 1 được cứu xét giảm án và đặc xá, chưa nói nếu họ lập công chuộc tội như tố giác người khác, hoặc làm cò mồi .v.v…


Cho nên ở tù Cộng sản mà không có 4 điểm sau đây thì khó mà được giảm án, hãy xemnhư phải ở hết án thôi!1. Phải có nhiều tiền để hối lộ cho Ban giám thị và những tên hung thần làm an ninh giáo dục, trực trại.2. Mỗi lần viết Bản kiểm điểm Sơ-Tổng kết phải nhận tội.3. Chấp nhận làm ăn ten, tay sai cho CS để tố giác ngườikhác.Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù180
--------------------------------------------------------------------------------
Page 182
4. Phải có lý lịch tốt, có công kháng chiến, huân chương, huy chương gia đình liệt sĩ hay có công với cách mạng, có mẹ Việt Nam anh hùng.Tù nhân được xếp loai hằng tuần, hằng tháng, hằng quý, sơ kết (6 tháng), tổng kết (1 năm), gồm 5 loại:Tốt, khá, trung bình, kém và xấu. Những người tù chính trị hay tôn giáo muốn được giảm án lần đầu tiên, đặc biệt là những người có án cao ít nhất phải đạt được 5 lần KHÁ, tức 2 năm rưỡi, qua 5 lần Sơ-Tổng kết, mới được xét giảm án và chỉ giảm có 2 tháng tù mà thôi. Trước hết là họ bắt buộc người tù phải ký nhận mình có tội với Đảng Cộng Sản, với nhà nước CHXHCNVN, để họ dùng những tư liệu nầy trình với các tổ chức Quốc tế Nhân quyền, là nhà nước VN bắt đúng người đúng tội chứ không bắt oan ai cả.

Bản thân tôi, chưa hề mong cầu giảm án, vì tôi không bao giờ ghi xác nhận rằng mình có tội trong các Bản kiểm điểm hằng Sơ hay Tổng kết và tôi cũng không thể lập công chuộc tội bằng cách tố giác những người đồng cảnh ngộ với mình. Một khi tôi biết được người tù mang tội danh “Chính trị”có những tư tưởng yếu đuối, bấp bênh, thiếu lập trường, hay có những hành động thấp hèn thì tôi đã cảm thấy xấu hổ cho danh dự chung rồi!


Theo ông cán bộ Trung tá Lê Lưu phụ trách giáo dục phân trại K3 ông công bố trước đội 18 (đội chính trị )như sau: “Tất cả phạm nhân các anh nếu muốn được xếp loại từ khá trở lên, không những phải chấp hành nội quy và quy định cải tạo thật tốt mà còn phải lập công chuộc tội nữa mới đạt tiêu chuẩn của trại đề ra.” Nếu suy rộng ra thì bất cứ trại giam nào của CS đều cũng rập khuôn như thế! Bình thường nếu có ai đó hỏi tôi về nhà tù CS, thì chính bản thân tôi cũng không biết sẽ lần lượt trình bày bắt đầu từ đâu và sẽ kết thúc lúc nào. Bởi vì mỗi thời kỳ có khác nhau tức có hai giai đoạn.Thời kỳ tập trung quan liêu bao cấpThích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù181
--------------------------------------------------------------------------------
Page 183
Thời kỳ tư duy mới, bắt đầu đổi mới mà trong thời kỳ đổi mới còn có một số tồn đọng của thời kỳ tập trung quan liêu bao cấp cũ chưa dứt khoát. Bởi “Bình mới nhưng rượu cũ” loại rượu dở thì cũng thế thôi, chẳng có ngon gì cả. Trongnước hiện giờ có rất nhiều nhà tù, mỗi trại tù được chia nhiều phân trại nhỏ, được phân các loại: A, B, C, D loại nguy hiểm, loại đặc biệt nghiêm trọng, nghiêm trọng và ít nghiêm trọng .v.v…Nội quy và pháp lệnh thi hành án phạt tù được ban hành từ Cục V26, là Cục Quản lý trại giam, từ Bộ công an, Chính phủ và Quốc hội được áp dụng nghiêm khắc trong toàn quốc.

Tuy nhiên sự đối xử tương đối hay ngược đãi người tù, một phần do người tù, mà phần lớn là do sự ứng xử tuỳ thuộc ông Giám thị trưởng. Khó tính hay dễ dãi là do các ông Cán bộ Quản chế Quản giáo trực tiếp trông coi, điều quan trọng là các tên Cán bộ phụ trách an ninh điều tra hay phụ trách giáo dục. Người tù có khổ hay không cũng do các tên này và do ông Trưởng phân trại, thường thường ông Trưởng phân trại kiêm Phó Giám thị trực tiếp chỉ huy từng phân trại nhỏ. Bản thân tôi ròng rã 26 năm tù nhưng bị kỹ luật và bị biệt giam hơn 10 năm, còn 16 năm là bị cưỡng bức đi lao động khổ sai, như đập đá, đào ao, khuân vác, khuân đất, làm ruộng, trồng thuốc lá, trồng rau xanh, phá rừng, trồng bắp v.v..

Như tôi đã trình bày trên, mặc dầu trong thời kỳ đổi mới nhưng sự tồn đọng của thời kỳ cũ vẫn còn, bởi vì Ban giám thị và cai tù đêù là người cũ cho nên sự thành kiến, sự hận thù, đàn áp, sách nhiễu tù nhân đã thấm vào máu của mấy ông cai ngục thì làm sao thay đổi cho được!. Ở trại này, những ngày đầu tiên khi tôi mới chuyển đến, chúng tôi được phép xem một số sách báo các loại do nhà nước xuất bản như báo Tuổi trẻ, Thanh niên, Kiến thức ngày nay, Thế giới mới, báo Pháp luật .v.v… Nhưng, chỉ được khoảng thời gian ngắn thì bị tịch thu hoặc bị bắt buộc gởi lưu ký nơi nhà văn hóa trại. Chính tôi đã bị mất mát rất nhiều Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù182
--------------------------------------------------------------------------------
Page 184
những quyển sách gởi lưu ký tại trại Xuân Lộc, cho đến ngày tôi được trả tự do, họ vẫn không trả và nói rằng họ sẽ gửi qua đường dây bưu điện về tới gia đình. Đó là lời hứa của ông Trung Tá phụ trách giáo dục tên “ Hòa”, nhưng từ ngày về đến nay hơn 10 tháng rồi mà trại giam Xuân Lộc vẫn điềm nhiên thất hứa.

Có điều cần nói là đến nay trại giam Xuân Lộc vẫn chỉ có một tờ báo tuyên truyền của Đảng cộng sản là tờ nhân dân mà thôi, không những thế tờ báo này của Trung ương xuất bản mà còn bị địa phương trại giam kiểm duyệt, điều nầy thật là thái quá và lố bịch, cho nên tù nhân luôn bị thất thoát không được xem liên tục, không nắm bắt được đầy đủ thông tin.


Nếu nhà tù của thực dân, của Phát xít, của Đế quốc, cách đây gần 100 năm mà vô nhân đạo như cái gọi là chế độ ưu việt XHCNVN thì làm gì ông Lê Nin có hàng pho sách Tư bản luận hoặc Triết học Mác để nghiên cứu và cụ Hồ làm gì có tuyển tập thơ “ Nhật ký trong tù” cũng như chủ nghĩa cộng sản làm gì có thể manh nha hiện diện tại VN để đưa VN lâm vào cảnh đối đầu của cuộc chiến tranh lạnh. Đây là cái cớ để Pháp trở lại xâm lược VN lần thứ hai, đây là lý do để Mỹ dùng Miền Nam VN làm tiền đồn chống Cộng ở Đông Nam Á, nhằm ngăn ngừa làn sóng đỏ của Cộng Sản phương Bắc tràn sang, để bảo vệ an toàn nền an ninh của các quốc gia nằm trong khối đồng minh của Mỹ.

Sự đối đầu của hai miền Nam Bắc đã gây ra một cuộc nội chiến kéo dài suốt 30 năm, mà dân tộc VN phải cam chịu sống trong cảnh huynh đệ cốt nhục tương tàn, lầm than cơ khổ, tất cả đều do hai Tổng cai thầu Sài Gòn và Hà Nội chấp nhận cúi đầu làm tay sai cho Cộng Sản Quốc tế và Tư bản Quốc tế. Chính Mỹ, Nga và Trung quốc đã thử nghiệm cuộc chiến tranh giẫm đạp lên quê hương VN, hay nói đúng hơn nhân dân VN là nạn nhân của sự đối đầu giữa hai thế lực quốc tế. Thật đáng buồn là chiến tranh VN đã qua rồi, hòa bình đã lập lại mà nhân dân VN vẫn còn bị cam chịu xích xiềng bởi luồng tư tưởng và ý thức hệ ngoại lai. Giờ này nằmtrong Lăng chắc hai Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù183
--------------------------------------------------------------------------------
Page 185
cụ Lê Nin và Cụ Hồ không thể mĩm cười nơi chín suối khi nghĩ đến cái gọi là " Chế độ ta, Đảng ta, Nhà nước ta" cái gì cũng nói" Ta"để lôi kéo người khác đồng hóa với mình thậtlà vô duyên hết chỗ nói, giống như cái kiểu lên trên bục nói chuyện,tự mình vỗ tay trước buộc lòng người khác cũng phải vỗ theo trông hết sức buồn cười !

Hiện tại hầu hết cán bộ Đảng viên từ Trung ương đến địa phương đều không trong sạch, tham ô bất chính, đục khoét làm mục ruỗng xã hội mà lại đối xử với tù nhân chính trị, lương tâm và tôn giáo thật là hà khắc, tiểu tâm và ti tiện. Thà đem những tù nhân này đi giết bỏ, còn tốt hơn để sống mà chết dần, chết mòn trong những chuỗi ngày đày căm phẫn. Những tháng ngày tôi đến trại Xuân Lộc, tôi chứng kiến biết bao sự bất công,điều rất nghịch lý hiện nay là Việt Nam công bố càng ngày càng đổi mới, thì trong nhà tù sự ngược đãi với tù nhân càng khắt khe hơn.Việt Nam càng ký những công ước quốc tế về quyền con người thì sự vi phạm về quyền con người càng nghiêm trọng hơn.

Cũng như bộ luật lao động ngoài xã hội càng giảm số ngày làm việc thì trong nhà tù gần như lao động phải tăng thêm ngày chủ nhật. Đặc biệt, là lấy công sức tù làm nguồn lợi thu nhập cho Ban giám thị, bằng cách sản xuất hạt “Điều” để xuất khẩu. Chính vì thế, càng ngày nhà cầm quyền VN càng hạ thấp giá trị và nhân phẩm của tù nhân một cách rẻ mạt, như những dân nô lệ của thời kỳ trung cổ.Họ dùng chính sách ngu dân và bần cùng hoá nhân dân trong các nhà tù, họ muốn biến người tù trở thành kẻ nhu nhược, yếu hèn, ngu si và thấp kém, hoặc trở thành một cổ máy do chính họ chủ động vận hành chỉ huy điều khiển.

Ngoài xã hội rộng lớn những nhà tu hành còn bị đàn áp trắng trợn, huống chi cảnh nhà tù trong khuôn khổ hạn hẹp kèm theo nội qui và những quy định khắt khe nên các bậc tu hành phải gặp nhiều họan nạn. Cho dù nhà Cầm quyền Việt Nam cố tình bưng bít và che đậy sự thật, nhưng lịch sử còn, nhân chứng sống còn đây, hãy nhìn xem hằng vạn kẻ tù đày và tội ác không bao giờ Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù184
--------------------------------------------------------------------------------
Page 186
mờ phai trong sử sách.2. NHỮNG YÊU SÁCH CỦA TÙ NHÂN CHÍNH TRỊ, TÔN GIÁO TẠI TRẠI XUÂN LỘC. Từ khi chuyển về trại Xuân Lộc tôi có dịp tiếp xúc với nhiều thành phần và các tổ chức chính trị trong đảng Cộng sản và ngoài Đảng, trong nước và ngoài nước. Anh em chúng tôi bao gồm nhiều màu sắc tổ chức chính trị, tôn giáo đến với nhau một cách thân thiện hài hoà và chia sẻ những ưu tư,những niềm tin tín ngưỡng.

Chúng tôi thắt chặt sự đoàn kết và cùng nhau tổ chức nhiều cuộc đấu tranh kêu gọi tù nhân ký tên vào bản kiến nghị gởi đi các tổ chức quốc tế như Liên Hiệp Quốc,Uỷ ban Nhân quyền, Hội Ân xá Quốc tế và đưa ra những yêu sách đòi hỏi Ban giám thị trại giam, nhà cầm quyền cộng sảnVN với những mục tiêu sau :

1. Đòi trả tự do cho tù nhân chính tri, tù nhân lương tâm, tù nhân tôn giáo.2. Đòi cải thiện chế độ lao tù vì hiện tại tiêu chuẩn dành cho người tù quá eo hẹp lại bị nạn (ăn cướp cơm chim).3. Ban hành qui chế và đối sách đặc biệt đối với tù nhân chính trị cho phù hợp với luật pháp quốctế.4. Tu chính pháp lệnh thi hành án trong tù, cho mở thư viện, có đầy đủ sách báo kể cả ngoại ngữ để tù nhân có thể cập nhật và nâng cao kiến thức của mình.5. Mở trường huấn nghệ, đào tạo dạy nghề cho các thường phạm khác, để khi được trả tự do họ sẽcó nghề nghiệp ổn định, hạn chế sự tái phạm ở mức thấp nhất. Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù185
--------------------------------------------------------------------------------
Page 187
Trên đây là nội dung trong bước khởi đầu đấu tranh của tù nhân đòi yêu sách tại trại giam Xuân Lộc tỉnh Đòng Nai, sau đây là thành viên đủ màu sắc Tôn giáo đồng cùng kết hợp đấu tranh gồm:1 . Đ ạ i d i ệ n P h ậ t g i á o ( G H P G V N T N ) :ThíchThiện Minh 2.Đại diện Thiên Chúa giáo (dòng Đồng Công) : Nguyễn Viết Huân (Nguyễn thiện Phụng)3 .Đ ạ id i ệ nC a oĐ à ig i á o:Giáo sư Nguyễn Văn Bảo

4. Đại diện phật giáo Hòa Hảo: Cụ Nguyễn văn Đấu.5. Hội Bảo Tù nhân Chính trị Việt Nam:Huỳnh Hưng Quốc tức Ông Phạm Trần Anh.Tất cả chúng tôi đại diện đủ các Tôn giáo trong tù đồng ký tên trong một Thỉnh nguyện thư, thông qua tờ báo Thông Luận tại PaRis để gởi đến ông Cô-phi-A-Nan, Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc và Uỷ ban Nhân quyền LHQ, cùng các tổ chức quốc tế khác nhằm mục đích lên án tội ác của chế độ CSVN và yêu cầu các tổ chức Quốc tế can thiệp trực tiếp với nhà cầm quyền Hà Nội qua những nguyện vọng khẩn thiết của chúng tôi sau đây:Căn cứ: Ngày 26/6 và ngày 24/10 năm 1945 là ngày thành lập tổ chức Liên Hiệp QuốcNước cộng hoà XHCNVN là thành viên chính thức LHQ ngày 20/9/1977. Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù186
--------------------------------------------------------------------------------
Page 188
Nghị quyết 217A, ngày 10/12/1948 là ngày Tuyên ngôn quốc tế Nhân Quyền Điều 11 Hội Nghị Nhân Quyền Châu Á từ ngày 29/3 -2/4/1993 tại Bang kok .Ngày 25/6/1993, Công ước Vien về Nhân Quyền Quốc tế tại Áo.Điều 9 và 18 Quyền dân sự và chính trị Nước CHXHCNVN đã long trọng cam kết và đã ký kết về Nhân Quyền cùng các Quốc gia và các tổ chức Quốc tế khác.Xét rằng: Nhà cầm quyền VN đã công khai giẫm đạp lên hiệp định PaRis 27-01-1973 đã xem thường Uỷ Ban Quốc tế giám sát hiệp định và đã vi phạm Công ước Quốc tế.Nhà cầm quyền CSVN đã xây dựng chính quyền bằng lưỡi lê, họng súng và cai trị nhân dân bằng chính sách độc tài, phi dân chủ và vô nhân đạo.


Họ đã chuyên quyền độc đoán, độc quyền về chính trị, độc quyền về báo chí, độc quyền về thông tin, không có quyền tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do tư tưởng, tôn giáo v.v… Đặc biệt luôn duy trì chế độ toàn trị độc Đảng, đây là nguyên nhân chính làm cản trở tiến trình hoá giải giữa các lực lượng bất đồng chính kiến, đấu tranh cho tự do dân chủ nhân quyền và tự do tôn giáo trong và ngoài nước bằng biện pháp thương lượng hoà bình và hoà hợp dân tộc trên nguyên tắc đồng đẳng và bình đẳng. Đây cũng là hiện tượng làm ngăn cản con đường phát triển của đất nước và không đi hoà nhịp đúng đắn vào tiến trình dân chủ hoá trên toàn cầu.Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù187
--------------------------------------------------------------------------------
Page 189
Bản chất của CS bảo thủ VN là cực đoan, hiếu chiến, dối trá và bá đạo lập trường, quan điểm, nhận thức lý luận một cách ngưng trệ, sơ cứng, khuôn sáo và bảo thủ vì theo học thuyết giáo điều. Họ luôn dùng những từ hoa mỹ để tuyên truyền giáo dục nhồi sọ mỵ dân, hòng bưng bít che đậy sự thật vừa ru ngủ cho cán bộ Đảng viên cấp dưới, vừa ru ngủ quần chúng. Họ chủ trương chính sách bần cùng hóa nhân dân và chính sách ngu dân để dễ cai trị.

Họ luôn thần thánh hoá cá nhân, sùng bái cá nhân và tôn thờ vị lãnh tụ, họ xem vị lãnh tụ ngang hàng hoặc hơn đức Phật, hơn Chúa Giêsu bởi một lớp người sau hậu trường Bộ chính trị phủ lên một lớp son hào nhoáng áp đặt lên những cái đầu mê muội, cuồng tín và mù quáng.Học thuyết Mác Lê Nin là một học thuyết bần hàn, không tưởng, lạc hậu và lỗi thời, không phù hợp với truyền thống dân tộc VN và thế giới hiệnđại.Từ nữa đầu thập niên 50 với chính sách cải cách ruộng đất hàng chục ngàn người đã bị đem đi đấu tố, bị tàn sát , bị chôn sống …


Họ giết kể cả những người tham gia chống Pháp và những người tham gia Đảng Cộng sản là người của chính họ không chút nương tay… Trên hai triệu người từ Miền Bắc phải ly cư biệt tổ, rời nơi chôn nhau cắt rốn chạy lánh nạn vào Nam.Thập niên 50-60 phong trào Nhân Văn Giai Phẩm đã bị bắt tù đày bởi vì phong trào này đã phản ánh trung thực bản chất gian manh xảo quyệt của chế độ CSSau ngày 30/4/1975 hàng vạn binh sĩ Miền Nam đã bị bắt đi cải tạo, nhiều người đã bị chết dần, chết mòn trong các trại tập trung và nhiều người đã bị đem đi hành quyết .Sau ngày 30/4/1975 với chính sách cải tạo công thương Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù188
--------------------------------------------------------------------------------
Page 190
nghiệp"Cải tạo tư sản"nhàcầm quyền cộng sản VN đã sung công quản lý cướp đoạt tài sản của nhân dân trên danh nghĩa là thu vào công quỹ, nhưng thực chất bỏ vào túi riêng, túi tham không đáy của những tên tham nhũng cho nên đã tạo ra một tầng lớp mới đó là Tư bản đỏ. Nhiều người đã trắng tay, có người tiếc của đã tự tử, hoặc bị tâm thần điên loạn hay bỏ nước ra đi sống viễn phương nơi đất khách quê người.

Những nỗi khó khăn chồng chất thêm cảnh mẹ góa con côi hay những thương binh tật nguyền, những kẻ mồi côi phải lang thang nơi đầu đường xó chợ vì hoạ loạn ly của CS, chưa nói, nhiều trẻ thơ còn bị phân biệt đối xử về lý lịch gia đình khi cắp sách đến trường .Sau ngày 30/4/1975 trên hai triệu đồng bào phải bỏ nước ra đi. Họ đã đánh số mạng của mình với sóng to gió lớn của đại dương, nhiều người đã bị chết chìm trên biển cả, bị cướp bóc, bị thảm sát, hãm hiếp (hãm hiếp cả phụ nữ lớn tuổi cho đến các em bé gái còn ngây thơ bé bỗng chưa đến tuổi vị thành niên, còn hơn là sống trong chế độ độc tài toàn trị.

Sau ngày 30/4/1975 các phong trào yêu nước tự phát đứng lên đấu tranh cho tự do dân chủ, nhân quyền đa nguyên, đa đảng đã bị nhà cầm quyền CSVN bắt bớ giam cầm. Họ đã bị truy tố, xét xử với những bản án khổ sai lưu đày biệt xứ và bản án tử hình, (tử hình không loại trừ phụ nữ đang có thai.)

Ngoài ra còn nhiều vấn đề khác chúng tôi đã trình bày trong thỉnh nguyện thư nói trên. Sau đó chúng tôi nhân danh tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm và tù nhân tôn giáo trân trọng công bố lý tưởng hòa bình và khát vọng tự do dân chủ thật sự của toàn dân VN, kinh qua chế độ CS mà nhân dân Miền Bắc đã âm thầm chịu đựng hơn 75 năm, và nhân dân Miền Nam hơn 30 năm dưới ách cai trị tàn bạo,độc tài của CS bảo thủ. Nay đã đến lúc mọi người dân, không phân biệt trình độ, tuổi tác, giới tính, sắc Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù189
--------------------------------------------------------------------------------
Page 191
tộc, tôn giáo nhất tề đứng lên đấu tranh đòi hỏi CS bảo thủ phải trao trả quyền hành cho các nhà CS tiến bộ để họ tiếp tục cải cách toàn diện xã hội nhằm xây dựng một thể chế dân chủ đa nguyên, phù hợp với nguyện vọng của toàn dân và xu thế của thế giới mới, vừa phát triển bền vững một nước VN công bằng dân chủ và thịnh vượng ở tương lai.

3. MỘT VÀI KINH NGHIỆM VÀ NHỮNG CHUYỆN THƯƠNG TÂM ĐÁNG NHỚ TRONG TÙ.Một vài kinh nghiệm khi trao đổi với các cụ lão thành Cộng Sản.Bên cạnh những cuộc tiếp xúc trao đổi với những người bạn đồng tù, chính trị - tôn giáo tôi còn có dịp tiếp xúc với các cụ lão thành, các cán bộ Đảng viên đã từng có công kháng chiến trong hàng ngủ Cộng sản. Nhiều vị có cấp bậc cao, có nhiều kinh nghiệm đã từng trải qua trong cuộc chiến tranh tắm máu, nay đã về hưu nghỉ hoặc bị thất sủng, vô ơn hoặc bị “vắt chanh bỏ vỏ”.

Trong số đó có những người đã thấy mình bị sai lầm nên đã phản tỉnh, vì trước đây họ đã từng một thời đi theo kháng chiến hoặc một số người cấp tiến có cái nhìn thông thoáng hơn, cởi mở hơn đã công khai đứng lên đòi dân chủ Đa nguyên.Tôi có dịp sống gần gũi, tiếp chuyện và hỏi thẳng với quý cụ "Đảng là gì ?” Quý cụ trả lời “Đảng là cục đất được nặn lên, muốn nặn hình tượng kiểu gì thì nặn, nặn xong người ta đặt tên và bái lạy, rồi ra lệnh cho người khác cúi đầu tuân theo, chỉ biết tuân chứ không dám cãi, ai cãi lại là chết!”Quý cụ còn nói “Đảng CSVN có nhiều mưu sâu kế hiểm, chỉ có nằm trong chăn mới thấy chăn có rận, và ngày nay thì đã bị thoái Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù190
--------------------------------------------------------------------------------
Page 192
hóa từ trên cao xuống thấp rồi tức ngôi nhà đã bị dột từ trên nóc cho nên người ta thường nói “đục từ đầu sòng đục xuống” Từ chỗ lũng đoạn, khó khăn thì những kẻ cơ hội lo vơ vét làm giàu bởi “Đục nước ắt sẽ béo cò”. Ngoài ra, trong nhiều năm qua Đảng chỉ đạo bốn thành phần ở Miền Nam cần phải theo dõi đến cuối đời là :1. Nhất giáo là Tôn giáo, đặc biệt là Thiên Chúa giáo.2. Nhì di là dân di cư từ Bắc vào Nam 1954.

3. Tam quy tức việt cộng ra chiêu hồi đầu thú VN cộng hoà.4. Tứ kết là những người từ miền Nam đi Tập kết ra Bắc bị CStuyên truyền láo khoét, khi có dịp về Nam nhận thức ra, không đúng như lời tuyên truyền từ bấy lâu nay. CS e ngại những người này sẽ mất niềm tin về Đảng cộng sản, nên luôn chú ý, theo dõi xem họ có tư tưởng bất mãn hay manh động gì không, để ra tay ngăn chặn, đối phó .v.v. . .Còn những người dân công giáo di cư từ Miền Bắc vào Nam năm 1954 là một thành phần trong cái được gọi là: “ Ngũ Công “.

1. Công an (làm công an cho Pháp)2. Công chức (những người làm việc cho Pháp)3. Công nợ (Thiếu nợ bỏ trốn vào Nam)4. Công tử (Con đại địa chủ, giàu có)5. Công giáo (những người đạo Thiên Chúa).b. Câu Chuyện thương tâm đáng nhớ trong tù:Ngoài ra, trong nhà tù Nhân dịp Lễ Phật Đản năm 1999 tại trại giam Xuân Lộc, trong lúc các anh em Phật Tử trong phòng giam đang ngồi quây quần để tưởng nhớ về “Đức Bổn Sư Thích Ca Từ Phụ” tôi được nghe kể lại một mẫu chuyện rất thương tâm. Người kể là ông Lê Văn Tínhnăm nay 68 tuổi là một Cán bộ Giảng huấn Phổ thông Giáo lý của GHPG Hòa Hảo thuần tuý là Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù191
--------------------------------------------------------------------------------
Page 193
cựu Dân biểu Hạ nghị viện của chế độ VNCH. Ông tường thuật đầu đuôi về một câu chuyện có thật tại trại giam Đồng Mua ở Miền Bắc sau đây:Đó là câu chuyện của đôi vợ chồng Thiếu Tá Đặng Bình Minh.Sau ngày 30/4/1975, Thiếu Tá Đặng Bình Minh bị lưu đày từ Nam ra Bắc, gia đình vị Thiếu Tá lâm cơn quẩn bách khó khăn, đường đi xa xôi, tiền xe tốn kém nên người vợ của vị Thiếu Tá này nhiều năm không có tiền đến thăm nuôi chồng, sức khoẻ anh Thiếu tá tiều tuỵ và gầy đi phân nữa. Sự giúp đỡ của đồng tù có hạn vì ai cũng khổ như nhau.

Nhiều năm dài vị Thiếu tá sống trong cảnh thiếu thốn trăm bề cơm ăn không đủ no, áo mặc không đủ ấm. Bất ngờ một hôm người vợ của Thiếu tá từ trong Nam lặn lội ra Bắc thăm chồng, qua nhiều ngày đường vất vả, mỏi mệt. Khi gặp được vợ, Thiếu tá Đặng Bình Minh khôn xiết vui mừng trò chuyện thăm hỏi gia đình, hai bên hàn huyên tâm sự.Từ buổi sáng cho đến chiều, tối đêm ấy người vợ tạm nghỉ tại nhà thăm gặp để chuẩn bị sáng mai về Nam.

Còn anh Thiếu tá Minh vào trại, mở một tiệc trà liên hoan thết đãi các bạn đồng tù mừng ngày thăm nuôi được gặp mặt vợ. Sáng hôm sau trên đường sắp sửa ra về cô vợ nhận được tin sét đánh là Thiếu tá Đặng Bình Minh vừa qua đời đột ngột đêm rồi, không biết do bị xúc động quá mức mà chết chăng? Thế rồi cô vợ bèn quay lại trại giam, chờ nhà tù đưa quan tài người chồng bạc mệnh đến nghĩa trang chôn cất xong, cô đã cầm dao tự cắt mái tóc dài đen huyền óng ả, son trẻ của mình quấn lên bia mộ và viết bốn câu thơ để lại trên mộ chồng như sau :Nắng hè thiêu đốt đồng MuaĐặng Bình Minh chết giữa mùa thương đauThương anh em cắt mái đầuQuấn lên bia đá thay màu khăn tang.Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù192
--------------------------------------------------------------------------------
Page 194
Sau đó cô quỳ lạy và nói rằng:"Anh Minh ơi! Xin phép anh cho em lạy anh lần cuối nhe!” và cô không quên cảm ơn cũng như cầu chúc mọi người ở lại bình an, sớm được trở về sum họp mái gia đình. Cô cúi đầu chào mọi người rồi quay đi, trên đường ra bến xe để xuôi về phương Nam. Những người bạn tù của chồng cô, nhìn theo bóng cô vừa đi vừa khóc nức nở nghẹn ngào, dường như mọi người không ai ngăn được sự xúc động cho dù là nam giới.4. Hồi ức một nỗi oan không thể giải bày tại nhà tù Xuân Lộc và nỗi buồn đau về hoàn cảnh gia đình người em tên " Nhiều".

Một buổi sáng tại nhà tù Xuân Lộc, trong lúc ra sân xắp hàng chờ gọi đi lao động, bất ngờ bên dãy hàng phạm nhân tội thường phạm, có một bé trai khoảng 19 - 20 tuổi, nước da ngâm ngâm đen, tay chân bị ghẻ lở, thân hình xanh xao tiều tuỵ, nhưng nét mặt xinh xinh trông rất dễ thương. Cháu trai này đi ngang qua dãy hàng tôi đang ngồi, cháu hỏi "Xin lỗi có phải Thầy là Thầy Thích Thiện Minh ở chùa Vĩnh Bình tại Cái Dầy, Châu hưng, Bạc Liêu không?” Tôi trả lời " Phải" Bé trai nói tiếp:" Ba năm về trước mẹ con đến thăm nuôi một lần tại đây, mẹ có cho biết là ở Bạc Liêu có một ông Thầy đang bị tù ở trại này tên là Thích Thiện Minh và mấy lần rồi con có nghe cán bộ hồ sơ đọc tên Thầy, nên con hỏi thăm "

Tôi hỏi : "Vậy ba năm rồi mẹ cháu có đến thăm nuôi, còn nay thì cuộc sống ra sao ? " Đứa bé nói " Mẹ không có đến nữa, khổ lắm, đói lắm Thầy ơi! con hiện tại không có thùng chứa nước riêng, nên mỗi ngày đi lao động về đến phòng thì không còn nước nấu ăn, nước tắm kể Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù193
--------------------------------------------------------------------------------
Page 195
cả nước rửa mặtbuổi sáng .v.v…”.Nghe nói thế tôi trả lời " Thôi được rồi ! ngày mai Thầy sẽ giúp mua cho con một cái cal 20 lít để đựng nước” và từ đó trở đi tôi thỉnh thoảng mua ít thức ăn giúp cho cháu, giúp một cách kín đáo, bằng cách nhờ các anh trật tự canh gác trước cửa phòng giam mua thức ăn chuyển dùm. Tôi phải biết cư sử thật tế nhị và khéo léo, cẩn thận, mới được sự giúp đỡ này, tuy là việc nhỏ nhưng khá khó khăn và nguy hiểm vì anh trật tự nếu bị phát hiện có thể bị rớt chức, bị cùm quyện hoặc bị đày đi lao động khổ sai trong công việc khác.Một hôm, cũng tại dãy hàng này cháu bé hỏi tôi " Ông Thầy có hột giống như Bầu, Mướp, đậu bắp , ớt .v.v.. không?


Cho con xin một ít để trồng tự túc ".Tôi trả lời rằng " Thầy ở đội rau xanh, nhưng Thầy không có giữ hạt giống để Thầy sẽ kiếm xin cho…"Thế rồi, sáng hôm sau trong đội rau xanh của tôi có hai anh đem hột giống đủ loại cho cháu và bị trật tự phát hiện báo cáo lên cán bộ an ninh trại hồi nào tôi không biết !Đến khi đi lao động buổi trưa về ông cán bộ an ninh phân trại tên "Hòa" một tên đại ác ôn, đã gọi tôi vào văn phòng làm việc và đem đủ loại hạt giống ra cũng như đem cả tấm giấy Kiểm điểm của cháu bé nội dung với đại ý: “ Đứa cháu xác nhận có xin hột giống của ông Thầy Thích Thiện Minh và Thầy đã gửi cho”.

Lúc ấy tôi đoán hiểu ngay rằng chắc trong đội có ai đó nghe cháu bé xin tôi hột giống, anh em biết tôi không có, nên họ đã giúp cho cháu. Tôi liền lanh trí xác nhận là có cho, chứ không còn cách nào khác nữa, nếu tôi nói không, thì ắt có hai người bị kỷ luật, bị lập Biên bản, cùm chân 7 ngày, cúp thăm nuôi không cho gặp người nhà …Thế là tôi bị lập Biên bản kỷ luật, không cho thăm nuôi, nhận quà, bưu phẩm , bưu phiếu hay thư từ trong thời gian ba tháng v.v… Sau khi ký Biên bản xong, trở về phòng thì tôi biết Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù194
--------------------------------------------------------------------------------
Page 196
có 2 người cho là Anh Phan Hữu Trí và Lê Đông Phương, người cùng đội đã xác nhận.Thời gian 3 tháng thắm thoát chỉ còn hai ngày nữa là hết hạn kỷ luật tức vào ngày 28 Tết. Bất ngờ đứa em tôi tên Huỳnh Hữu Nhiều đến thăm, vì hoàn cảnh gia đình gặp khó khăn nên 2 năm qua em không có đến, chỉ thỉnh thoảng gởi bưu phẩm hoặc bưu phiếu. Hôm nay đến, em tôi nộp đơn để xin thăm gặp mặt. Ban giám thị trại không giải quyết và báo cho em tôi biết rằng, tôi còn trong thời hạn bị kỷ luật,nên không giải quyết, thông thường thì mọi người khác đều có thể được du di nhân dịp những ngày Tết Cổ truyền Dân Tộc.

Nhưng trường hợp của tôi họ có thành kiến sẵn từ lâu, họ chỉ chờ đợi một sự sơ xuất nhỏ của tôi thôi để nâng quan điểm, khép vi phạm nội quy rồi lập biên bản nhốt kỷ luật, cấm thăm nuôi cho thỏa mãn thành kiến cá nhân. Khi bị cúp thăm nuôi thì sẽ không có tiền giúp ít nhiều cho các anh em có hoàn cảnh khó khăn, những người tù bị khốn khó thì họ dễ sai khiến mua chuộc. Em tôi đã nài nỉ hết lời xin gặp mặt tôi không được.

Cuối cùng đành ra về lòng buồn bã vô hạn, không biết anh mình năm nay hưởng cái Tết trong tù ra sao? Đầu óc em tôi đang quẩn lên, nên khi về nhà mấy ngày sau, em tôi chạy xe ôm đã gây tai nạn chết người, sự việc xảy ra như sau :Em trai tôi đang chở khách trên một đường cái tương đối rộng, chạy xe đúng lề phải, bất thình lình có một ông lão tuổi trên 60 mươi, vóc người gầy ốm chạy chiếc xe đạp từ trong hẻm xắn ra đụng vào xe em tôi , ông lão ngã ngang té xuống đất, đầu cấn vào đá sỏi nên bị chấn thương sọ não

Lúc ấy em tôi bế ông lão lên và kêu xe chở ông vào bệnh viện Bạc Liêu cấp cứu, có đứa con trai út của ông lão nhà ở gần đấy đi cùng. Khi vào bệnh viện Bạc Liêu, thì các bác sĩ cho biết, tại bệnh viện Tỉnh không có đủ phương tiện chụp “Cát lốt”, em tôi phải bao xe chở ông lão đến bệnh viện lớn tại tỉnh Cần Thơ, đường dài hơn 100 cây số . Trên Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù195
--------------------------------------------------------------------------------
Page 197
đường đi chờ lúc ông lão tỉnh lại em tôi nói: “ Bác ơi ! bác cố gắng để sống bác nhé! Gia đình con nghèo lắm … nếu Bác có bề gì gia đình các con của con sẽ đói khổ và không có ai đi thăm nuôi người anh là ông Thầy tu đã ở tù trên 20 năm rồi chưa được về”…Ông lão trả lời “ Bác không sao đâu cháu !" Rồi ông trăn trối với đứa con trai út bên cạnh "Con ơi lỗi tại Ba, do Ba chạy xe từ trong hẻm ra xắn đụng vào xe người ta, nếu rủi ro Ba có mệnh hệ gì, các con đừng làm khó cháu này nhé!" Thỉnh thoảng xe chạy vài mươi cây số ông cũng nhắc lại một lần tương tự câu ấy. Khi đến Cần Thơ chụp Cát Lốt xong, trên đường quay về Bạc Liêu, ông đã qua đời nằm trên tay đứa em tôi.

Thế là em tôi phải bị công an thị xã bắt giữ mấy hôm, nhờ gia đình nạn nhân làm đơn xin bãi nại. Khi ra khỏi nhà giam trở về, em tôi bán xe, bán mọi đồ đạc trong nhà, cái gì bán được thì bán, ngoài ra nhờ đứa em tên Nghĩa làm Hiệu trưởng trường tiểu học Hịêp Thành tại biển Bạc Liêu, tạm mượn của quý thầy, quý cô giáo viên đồng nghiệp, mỗi người 1-2 chỉ vàng để lo hòm rương và ma chay tống táng cho ông lão.

Khi ấy các em của tôi đủ cả vợ lẫn chồng gồm em gái thứ tư, em trai thứ bảy làm Hiệu trưởng và em Nhiều (thứ sáu) mang những mâm lễ đến phúng điếu người quá cố. Trước khi đốt hương các em tôi đồng thanh xin phép gia đình cho tất cả các em được để tang ông cụ và xem như người trưởng thượng ruột thịt đã qua đời, vì chúng con cha mẹ đã mãn phần từ lâu rồi. Lúc ấy bà chủ nhà cùng ba người con trai rất xúc động trước tình cảm này.

Trước mặt có đông đủ mọi người trong tang quyến và quý khách đến chia buồn bà lão chủ nhà là vợ của người vừa mất, một người đàn bà rất khiêm cung, đức hạnh đứng lên công bố “ Kể từ đây mẹ nhận các con làm con và yêu cầu tất cả mọi người từ giờ phút này trở đi không ai được nhắc tới lý do về cái chết ấy nữa!” Gia đình em tôi lúc này lâm cơn khốn đốn, ngặt Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù196
--------------------------------------------------------------------------------
Page 198
nghèo, cháu gái lớn đang học lớp 11 phải bỏ học nữa chừng, đi làm xuất khẩu để có tiền mua gạo cho gia đình. Hoàn cảnh trong tù của tôi càng gặp khó khăn đó là lẽ tất nhiên vì ảnh hưởng rất nhiều về hoàn cảnh của đứa em trai hoạn nạn nầy. 5. Anten (Ăng ten) một từ được gọi chung cho những tên tù đã bị cộng sản trại giam xỏ mũi hay bị mua chuộc làm tay sai.

Tôi ở tù 26 năm liên tục, trải qua nhiều nhà giam lớn nhỏ, không nhà tù nào mà không có cài cắm mua chuộc người tù, kể cả tù chính trị và tù nhân lương thức để làm tay sai phục vụ công tác theo dõi, bám sát mọi hành động và tư tưởng của tù nhân. Những người này được tù nhân gọi là anten (ăng ten), từ này được ám chỉ cho những kẻ đã đầu hàng, phản bội, bất trung với những hành động xấu xa giẫm đạp lên xương xác của những người đồng tù, đồng đội, đồng cảnh để tìm sự thoải mái riêng mình. Bọn họ đạt được những quyền lợi nhỏ mà quên đi chính họ đã làm cho bao kẻ khác phải đau khổ, phải xấu hổ vì đã làm ảnh hưởng đến danh dự chung và nhất là những ai cố giữ gìn tấm lòng son dạ sắt đôi lúc phải chịu sự cay đắng ngậm ngùi.


Trước nhất là bọn Công an trại sẽ xem thường tập thể tù nhân Chính trị, kế là làm hại đến nhiều người.Những tên anten được cài cắm, một số nhà tù gọi là “thả Bong Bóng” có thể do Bộ, Cục hoặc do Ban giám thị hay những tên an ninh giáo dục cài đặt. Những tên anten này có người thực hiện kín đáo, có người thực hiện công khai, có người báo cáo thường xuyên, có người báo cáo định kỳ nhằm “lấy công chuộc tội "(Dĩ công chuộc tội). Họ được phép nói những câu chống chế độ công khai, có người còn được nhận tiền thưởng hàng tháng, hoặc quà cáp .v.v…trong thời gian sống chung trong đội, hay chung phòng, tôi biết chắc chắn họ làm Anten cho trại và thường hay tố giác anh em. Ngặt một nỗi là gia đình họ ít đến thăm nuôi, cuộcThích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù197
--------------------------------------------------------------------------------
Page 199
sống có khó khăn nên tôi giúp họ bình đẳng như bao nhiêu người khó khăn khác. Điều oái oăm nhất là họ vẫn tố cáo tôi là giúp đỡ người tù không xin phép, không thông qua cán bộ trại để tôi bị lập Biên bản, bị cúp thăm nuôi, bị cùm quyện v.v… Biết được họ tôi hỏi thẳng "Tại sao tôi giúp đỡ anh mà anh nỡ lòng nào lại tố giác tôi ? " Họ trả lời; “Nếu họ không tố giác thì cũng có người khác tố giác, mà một khi người khác tố giác thị họ sẽ bị tai nạn bị qui kết tội bao che”cho nên những năm tháng trải qua trong tù. Có nhiều chuyện rất đau lòng, làm ô danh, gây ảnh hưởng tiếng xấu cho cả một tập thể, làm hạ thấp lý tưởng cao đẹp mà mình đang đeo đuổi.


Không những thế Cục, Bộ còn cài vào một vài đối tượng tội hình sự, họ chọn lựa những tên tù thường phạm rất là nhạy bén, khôn ranh, ma mãnh được đổi tội danh trở thành tội chính trị để thâm nhập sâu, trà trộn vào tập thể tù chính trị nhằm thích nghi tội trạng để lấy lòng tin, mục đích làm công tác đặc tình một cách tinh vi khéo léo.Vấn đề cài cắm nầy luôn luôn tồn tại ở bất cứ nhà tù nào, trong toàn quốc Việt Nam. Cho nên ta phải cảnh giác vì vàng thau lẫn lộn.Vàng mười vàng chín vàng tâyNếu mà lầm lẫn e rày đồng thau

Và: Ta chớ sợ công an trước mặtNhưng phải ngừa bóng sát theo hìnhSợ chi giặc đại hùng binhPhải ngừa chiến hữu phản mình sau lưngNgười cách mạng phải từng khổ trướcVà vui sau khi đựơc thành côngKhổ là phải khổ tiên phongVui là người hưởng tròn xong tới mình ..!Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù198
--------------------------------------------------------------------------------
Page 200
6. Chính sách “DĨ TÙ TRỊ TÙ” tại trại giam Z30A Xuân Lộc-Đồng Nai.Bởi sự quản lý quá khắt nghiệt của những hung thần ác sát trong các nhà tù Cộng Sản. Cho nên tù nhân chính trị -tôn giáo kể cả tù thường phạm phải kêu ca rên siết dưới ách cai trị hà khắc của những Ban giám ngục ác gian.Thông thường trong các nhà giam Cộng Sản hiện nay, họ “dùng đậu để đun đậu, dùng tù để trị tù” “ Dĩ tù trị tù”. Ban giám thị các nhà giam bầu ra các Ban thi đua, Ban trật tự, Hội đồng tự quản, đội trưởng, đội phó v.v…

Họ tuyển chọn những tên đại bàng có máu mặt, những tay anh chị đã từng chọc trời khuấy nước, hùng cứ một phương để tiếp tay điều khiển đàn se sẻ . Vì thế người tù chỉ có thể chọn 1 trong hai điều: . Một là phải tuyệt đối chấp hành nôi quy, quy định của trại tuân theo sự cưỡng bức lao động khổ sai, chấp nhận bị bóc lột sức lao động và bị hút máu đến tân xương tủy. Hai là phải bị hình phạt, bị những anh đội trưởng tức hàng ngủ tự quản đánh đập tàn nhẫn, chẳng chút tình người, bị khép là chống đôi lao động, vi phạm nội quy, bị lập biên bản kỷ luật, bị cúp thăm gặp gia đình, không được xét giảm án hằng năm v.v…Căn cứ theo Nội quy thì cấm tù đánh tù, nhưng hàng ngủ Tự quản đánh tù thì công an giả bộ lờ đi dể mấy tên Tù coi tù được dịp“Thượng cẳng chân hạ cẳng tay”.

Nếu thấy đánh nhiều quá hoặc có ai khiếu nại thì lúc ấy công an mới lên tiếng như người công bình xét xử cuối cùng cũng dàn xếp cho qua…Tuy nhiên cũng có một vài anh Tự quản biết nương tay xử sự khéo léo, bởi vì ý thức rằng “Cá ăn kiến cũng cóngày kiến ăn cá” nhưng là con số ít. Những người nầy hầu hết là được các anh em tù thương mến, nể nang kính trọng. Anh Tự quản nào biết thông cảm với anh em, luôn có tinh thần quan tâm đến quyền lợi cho anh em Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù199
--------------------------------------------------------------------------------
Page 201
trong đội, đôi khi cũng bị trên khiển trách nặng lời, đây là những người có tâm tốt, nhưng họ không làm Tự quản được lâu.

7.Những chuyện lạ nhưng có thật trong tù cộng sản Trải qua nhiều năm tôi có dịp chứng kiến những chuyện lạ nhưng có thật trong tù, bình thường nói ra chẳng mấy ai tin, duy chỉ có người trong cuộc thì xác tín đó là đúng. Cho nên chỉ có “Thương tâm cảm mục” chính mắt trông thấy mới có sự thương cảm xót xa, chẳng hạn như có nhiều buổi lao động vất vả mệt nhọc, hàng đoàn tù đang giơ cao lưỡi cuốc, bỗng nghe tiếng “Kẻng tan tầm” báo hết giờ lao động. Lúc ấy anh em tù để nguyên cây cuốc trên vai không muốn hạ xuống thêm một nhát cuốc nữa, để đỡ tốn chút mồ hôi.

Trong các nhà tù cũng thường có vài đôi bò để kéo xe quanh năm, họ phân công những người tù án nhẹ hay sắp mãn hạn tù để trông coi việc chuyên chở sản phẫm nông nghiệp do tù làm ra mỗi khi thu hoạch. Lâu ngày các con Bò cũng có quán tính quen thuộc với tiếng kẻng, nên mỗi khi nghe tiếng kẻng báo tan tầm là đôi bò tự động quay về, không muốn lê chân cho dù một bước.

Thậm chí có những lần quá gấp gáp do lệnh cán bộ điều động, anh coi bò cho kéo xe thêm chỉ 1 chuyến thôi. Đôi bò đã tự đụng đầu vào gốc cây tự tử, hoặc đâm đầu xuống suối liều chết nhất quyết không đi Bò còn như thế huống chi con ngườI, làm sao người ta có thể chịu đựng nổi sự đày đọa nầy suốt mấy chục năm trời?

Làm sao mà kể cho hết nhưng nỗi đọa đày?Ngoài ra trong nhà tù thường xảy ra những nghịch cảnh éo le, có những người hàng tháng được vợ đến thăm nuôi đều đặn cho quà cáp tương đối ổn định, trải qua mười mấy năm tù đến ngày người chồng chỉ còn mấy hôm là mãn án tù thì người vợ dẫn người chồng sau đã ăn ở với nhau có hai ba đứa con đến giới thiệu cho người chồng bị ở tù biết và nói rằng: “Nhờ người chồng Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù200
--------------------------------------------------------------------------------
Page 202
sau giúp đỡ mới có tiền đến thăm nuôi trong nhiều năm qua và nuôi con ăn học tới ngày khôn lớn”. Anh chồng tù thật ngỡ ngàng khi vỡ lẽ, buộc lòng phải tỏ vẻ lịch sự, nói lời cảm ơn người khách lạ và ngày trở về nghiễm nhiên đành phải chia tay, duyên nợ từ đây chấm dứt và cũng chưa biết ra tù sẽ về đâu khi danh chưa thành, công chưa toại.

Tuy nhiên ngoài xã hội nếu người đàn ông đã ở với vợ người tù mà sẵn sàng giúp tiền cho đi thăm nuôi mấy chuc năm tù cũng là điều quý giá, tôi ở 26 năm tù chỉ thấy được một trường hợp….đó là một người ở An giang, bị tù tại K2 Xuân Lộc.Ở trong tù thỉnh thoảng có một vài anh em mới vào tù đôi ba năm, cô vợ đã có chồng khác hoặc có người được vợ đến thăm nuôi nhưng mang kèm theo đơn ly dị đã viết sẵn.

Lúc ấy người chồng thật bất ngờ bị một cú sốc và không còn cách nào khác hơn là phải ngậm ngùi gượng ký. Tôi có một người anh em kết nghĩa trong tù rất thân tình, anh là một người trí thức, tinh thần rất tốt, tính tình rộng rãi, lúc anh vào tù khoảng 7-8 năm, người vợ cùng cậu con trai đi vượt biên và được định cư tại Mỹ. Trong nhiều năm người vợ gửi tiền về thăm chồng rất hậu hỉ, anh vừa tiêu xài vừa giúp đỡ nhiều anh em bạn trong tù có hoàn cảnh khó khăn, trong số đó có cả tôi. Đến lúc chỉ còn hai hôm nữa là hết án, người vợ cho đứa con từ Mỹ về thăm anh và gửi kèm theo một bức tâm thư thông báo cho anh biết là cô ta quyết định chia tay.

Anh không nói gi, buồn phiền gi về việc này nhưng thỉnh thoảng tôi bắt gặp anh với điếu thuốc trên tay, đôi mắt đăm chiêu nhìn về phương trời xa vắng. Tôi hiểu và thương anh nhiều hơn, tuy là người tu hành nhưng cũng hiểu rằng, người chiến sĩ cách mạng, bên cạnh lý tương chiến đấu còn mang tâm hồn của một người nghệ sĩ, lãng mạng. Lý do rất đơn giản là nếu không yêu nước thương dân, không có chút lãng mạng thì làm sao dám đánh đổi cuộc đời mình với những rủi ro bấttrắc. Tôi chưa kịp hỏi và an ủianh thì như hiểu được ý tôi nên anh nói ngay : “Thầy Ba đừng Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù201
--------------------------------------------------------------------------------
Page 203
bận tâm nhiều. Đây là chuyện đời thường, chuyện nhỏ mà”. Tôi nói ngay: “Bộ ông không buồn à?” Anh trả lời: “ Buồn thì có buồn chứ, mình là con người mà chứ có phải cỏ cây gỗ đá gì đâu ..! nhưng cũng may, nói theo Tản Đà thì mình đã có “một mối tình lớn” mối tình với đất nước dân tộc thì sá gì một mối tình con. Phải thế không thầy Ba? Tuy anh nói vậy nhưng trong thâm tâm tôi nghĩ rằng anh trở về trong cô đơn, sự nghiệp trắng tay, những nổi ưu phiền còn chồng chất đeo đẳng bên anh.

Nhưng nhờ có nghị lực và hữu chí cánh thành nên anh đã vượt số phận để vươn lên vui sống. Cho dù thời vận chưa hanh thông, anh còn nhẫn nại đợi thời, anh cũng gia tâm đóng góp một công trình lớn tìm về “ cội nguồn dân tộc”, một đóng góp to lớn cho dân tộc Việt. Công trình nghiên cứu vô giá của anh rất đáng khâm phục, anh thật xứng đáng với câu “Khâm ảnh vô tàm” đi một mình không thẹn với bóng, ngủ một mình không thẹn với chăn, vì đã giữ vẹn một tinh thần cao đẹp thanh khiết.

Qua những hoàn cảnh và những sự kiện ngang trái trớ trêu nói trên, bản thân tôi xin cuí đầu kính phục tấm lòng kiên trinh tiết liệt, những phụ nữ một dạ, giữ vẹn tấm lòng son sắt thủy chung, ở vậy chờ chồng suốt mấy chục năm tù không bao giờ thay đổi. Những lời trong tập Hồi Ký này cũng xin bày tỏ sự trân trọng đến những người phụ nữ đức hạnh Việt Nam. Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù202
--------------------------------------------------------------------------------
Page 204
CHƯƠNG X

SƠ TÂM CÁCH MẠNGCỦA NGƯỜI TÙ CHÍNH TRỊVIỆT NAM.

Kể từ sau ngày 30/4/1975 có nhiều tổ chức chính trị, nhiều danh xưng của các mặt trận, các phong trào yêu nước tự phát đã nêu cao tinh thần dân tộc tự quyết nổi lên khắp cả ba miền, nhiều nhất là miền Nam và Trung và nay là người miền Bắc. Bởi vì những người Đảng viên CS cấp cao có mấy mươi năm tuổi Đảng mà còn sống không nổi với sự bất công huống chi là những người quá mới mẻ với Cộng sản, ắt đã có nhiều kẻ bị lầm lạc đó là điều không tránh khỏi. Những người đối lập chế độ có thể bị bắt, bị truy tố, bị xét xử, bị lưu đày, trong nhà tù gồm những người bốn phương được qui tụ giam giữ chung một chỗ, chắc chắn có nhiều sự chênh lệch khác nhau về trình độ, tuổi tác, tánh tình, tôn giáo, sắc tộc .v.v… Tất cả là một khối, một thực thể chính trị hài hòa bao gồm bốn dạng người sau đây:

A. ĐẤU TRANH VÌ TINH THẦN QUỐC GIADÂN TỘC.Những người này sẳn sàng cống hiến thân mình cho tổ quốc, chỉ mong sao cho đồng bào được thật sự tự do, ấm no và hạnh phúc mà không cần đánh đổi bất cứ quyền lợi gì cho cuộc sống bản thân. Dạng này được chia làm hai.-Dạng trường kỳ đấu tranh vì tinh thần Quốc gia dân tộc: Dạng này tinh thần không hề lay chuyển cho dù có bị cầm tù Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù203
--------------------------------------------------------------------------------
Page 205
năm năm, mười năm hay lâu hơn nữa, họ vẫn giữ lập trường kiên định cho mục tiêu và lý tưởng của mình đã và đang theo đuổi mà không hề nhụt chí.- Dạng giai đoạn đấu tranhvì tinh thần Quốc gia dân tộc:Dạng này lập trường cũng không thay đổi nhưng nếu bị cầm tù thời gian quá lâu dài, họ gần như bị chùn bước, bị dừng lại không tích cực đấu tranh mạnh mẽ nhưng không bao giờ phản bội lại anh em, không đi ngược lại ý tưởng cho nên :Không phản bội nhưng chí cao bị dừng lạiVì thời gian có đày ải có lọc lừa

B. ĐẤU TRANH VÌ HẬN THÙ:Những người này có thểđã có ít nhiều sự mất mát đau thương như bản thân bị tật nguyền, vì chiến cuộc, hoặc đã hy sinh một phần thân thể, hay có cha, me, anh, em bị giết, bị Cộng sản thủ tiêu hoặc có nhiều ân oán, dạng này cũng được chia làm hai.-Dạng trường kỳ đấu tranh vì hận thù: Dạng này luôn mang trong mình một tư tưởng hận thù và mãi ấp ủ trong lòng phải trả thù bằng máu, “Dĩ huyết tẩy huyết”chứ không có phương án xây dựng xã hội, cho dù họ có ở tù bao lâu năm đi nữa, tư tưởng hận thù vẫn không hề thay đổi .-Dạng giai đoạn đấu tranh vì hận thù: Dạng này nếu ở tù quá lâu dài, thì sự hận thù có thể sẽ nguôi ngoai nếu một khi được đối phương cư xử bằng những tình cảm đẹp. Bất cứ sự hận thù nào cũng phát xuất từ tình cảm bị tổn Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù204
--------------------------------------------------------------------------------
Page 206
thương cả, vì tình cảm bị xúc phạm nên mới nảy sinh sự hận thù và mỗi khi được sự quan tâm, được an ủi và cảm thông, được cư xử tốt thì tự nhiên lòng hận thù giảm dần thay vào đó có thể là một sự cộng tác với đối phương để giẫm đạp lên xác của anh em mà đi,dạng người nầy cũng dễ bị CSmua chuộc.

C. ĐẤU TRANH VÌ QUYỀN LỢI Dạng này phần lớn họ không có lý tưởng về quốc gia dân tộc cũng không có tư tưởng sát phạt vì lòng hận thù mà chỉ cầu lợi và quyền, có thể họ đã bị tước đoạt hay bị mất mác quyền và lợi hoặc bị sung công chiếm đoạt tài sản nhà cửa .v.v.. Từ đó họ tham gia vào tổ chức nhằm để chờ đợi vận hội tốt, họ sẽ khôi phục lại gấp năm, mười lần so với những gì đã mất, có người còn nghĩ đến nhà lầu xe hơi , quan to chức cả nữa, dạng này có nhiều ảo tưởng và cũng được chia làm hai loại:-Dạng trường kỳ đấu tranh vì quyền lợi : Nghĩa là dù cho có bị tù đày, thời gian kéo dài bao lâu đi nữa, thì tư tưởng ôm ấp lợi và quyền của họ cũng chẳng đổi thay, có người còn sinh ra bệnh hoang tưởng.

Đây là một dạng của bệnh tâm thần, mỗi khi niềm mơ ước của họ không thành hiện thực. Họ có thể không làm chủ được hành vi của chính mình, có những biến đổi không bình thường trong sinh hoạt, trong ý thức nếu họ bị tù đày nhiều năm dài trong cơ khổ .-Dạng giai đoạn đấu tranh vì quyền lợi: Đã mang tư tưởng đấu tranh vì quyền và lợi thì mỗi khi quyền và lợi lớn chưa đến trong tầm tay thì họ có thể vui vẻ, bằng lòng với quyền và lợi trước mắt chẳng hạn như cho Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù205
--------------------------------------------------------------------------------
Page 207
họ thăm nuôi dễ dàng, thường xuyên được gặp mặt thân nhân gia đình một cách thoải mái, tăng thêm thời gian thăm gặp, được xét giảm án, được lao động rộng rãi hay bị thả miếng mồi đặc xá cho về sớm thì họ dễ bị Cộng sản mua chuộc và sẵn sàng bán đứng anh em để được hưởng những quyền lợi nhỏ về mình.

D. ĐẤU TRANH VÌ XU HƯỚNG PHONG TRÀO Bởi thấy các tầng lớp mọi người đang hăng hái tích cực tham gia vào các tổ chức chính trị để tranh đấu cho quyền lợi dân tộc, nếu không nhập cuộc hoặc bó gối trùm chăn sẽ tự cảm thấy mình nhu nhược, hổ thẹn. Nên họ cố gắng tham gia vì thể diện, dạng này cũng được chia làm hai.

-Dạng trường kỳ đấu tranh vì xu hướng phong trào: Dạng này nếu thời gian tù đày kéo dài, có người cũng dễ bất mãn, chán nản, và suy xụp ý chí nhưng nếu người biết ý thức biết tự vươn lên, biết tự trui rèn bản thân, biết tìm hiểu học hỏi mọi người chung quanh và chủ động đứng vững trên đôi chân của mình, thì cũng trở thành những người hữu dụng gọi là có vốn liếng về chính trị, có chút hành trang nho nhỏ cho bản thân trên con đường tranh đấu cho tự, dân chủ và nhân quyền VN.

-Dạng giai đoạn đấu tranh vì xu hướng phong trào: Dạng này chỉ có thể giữ được lập trường và khí tiết trong giai đoạn ngắn, chứ nếu bị cầm tù lâu dài thì hỏng bét hư việc, dễ bị kích động, sống theo cảm tính chứ không phải bằng lý trí, dễ bị lôi cuốn mua chuộc để làm nhiều việc hư sai. Dạng này rất lười biếng học hỏi, hay bỏ hoang phí thời gian vô bổ, thiếu ý chí, không lập trường, tư tưởng bấp bênh có những hành vi không mấy tốt đẹp làm ảnh hưởng đến danh dự chung bởi ý thức chung Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù206
--------------------------------------------------------------------------------
Page 208
CHƯƠNG XI.

NHỮNG ÂN CÔNG… NHỚ MÃI TRONG ĐỜI

Trải qua 26 năm dài trong nhà tù cộng sản, bản thân tôi đã từng nếm đủ mùi chua cay, mặn nồng, ấm lạnh, đói no và khổ nhục. Cuối cùng tôi chỉ còn nhớ một câu xem như là tư tưởng để đánh giá con người “Chân giá trị của con người khó có thể đánh giá trong đời sống bình thường, mà chỉ có thể đánh giá chính xác trong lúc khốn cùng nhất của cuộc sống”.

Tôi không nhớ bao nhiêu việc thiện, bao nhiêu người mình đã giúp đỡ, nhưng tôi không thể quên được cho dù những việc nhỏ nhất, những ai đã giúp đỡ mình trong lúc khốn cùng, những người mà tôi mang ơn và trân trọng khá nhiều từ trong nhà tù Xuân Phước cho đến trại Xuân Lộc, Đồng Nai đó là:ÔNG PHẠM TRẦN ANH Một người anh em kết nghĩa hoặc gọi là kết bạn vong niên. Anh tốt nghiệp Đốc sự hành chánh đã từng giữ chức vụ Phó Quận trưởng, Phụ tá Hành chánh tỉnh của chế độ VNCH.

Anh có một tấm lòng rộng rãi tốt bụng, hay giúp đỡ mọi người, có trình độ nhận thức cao, có đầy đủ chí khí và tinh thần nhiệt huyết, phong cách bình dị, sống gần gũi anh em, rất thông cảm với đồng tù đặc biệt là dân tộc thiểu số hay những người nghèo khổ bệnh hoạn. Anh thường lui tới an ủi tâm sự với những người có trình độ kém thấp, hoặc khốn khó, bơ vơ trong tù. Anh đã từng leo rào vào ăn uống với anh em bị bệnh lao ở trại tù Xuân Lộc mà không sợ bị kỷ luật, bị lây nhiễm. Dù biết rằng trong cuộc đời “nhân vô thập toàn” ắt hẳn không ai là hoàn hảo cả, bản thân tôi và anh cũng thế! Tôi luôn Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù207
--------------------------------------------------------------------------------
Page 209
luôn nghĩ rằng “Nhân tận kỳ tài” mỗi người sinh trên đời đều có một tài năng riêng nhưng chưa biết đúng chỗ phát huy. Tôi hy vọng mọi việc hanh thông sẽ dành phần cho người tốt như anh. Anh Phạm Trần Anh đối với tôi có 4 điểm anh vừa là người anh kết nghĩa, vừa là người bạn đồng tù, vừa là một phật tử rất kính trọng Thầy tu, lại vừa là mạnh thường quân hộ giúp tôi rất nhiều trong những năm tháng lưu đày nghiệt ngã.

Trải qua nhiều năm dài anh luôn giữ trọn tình trọn nghĩa, tôi vô cùng trân trọng, mặc dầu những ngày được trả tự do hoàn cảnh gia đình anh cũng gặp nhiều nghịch cảnh éo le. Thời gian tù đày người vợ vượt biên sang nước khác nay đã có chồng con. khi anh trở về hoàn toàn cô quạnh, sự nghiệp trắng tay và phải chuẩn bị cho mình một cuộc sống mới, chắc chắn anh phải đương đầu hoặc ẩn nhẫn với một xã hội có nhiều định kiến.

Tôi luôn tin tưởng một người có nghị lực và ý chí cao như anh, sẽ vượt qua tất cả những khúc khuỷu gập ghềnh. Trước nhất cần giữ “Nhẫn nhục phụ trọng” chịu đựng cảnh “Nghịch thuỷ hành châu” để một ngày không xa sẽ tận hưởng “Khúc chung tấu nhã”. Tôi luôn khắc ghi những tình cảm tốt đẹp của anh trong tâm khảm của mình, nên ghi tên anh đầu tiên trong những ân công của tôi trong tập Hồi Ký nầy.

BÁC SĨ NGUYỄN ĐAN QUẾ DÒNG ĐỒNG CÔNG: Linh Mục Trần Đình Thủ, Thầy Chương,hầy Nguyễn Viết Huân, Thầy Nguyễn Văn Hiệp …Thánh Đường cơ sở chính của Dòng “Đồng Công” tọa lạc tại Thủ Đức, dòng đã bị nhà nước CS Việt Nam chụp mũ, quy kết là tuyên truyền chống chế độ XHCN và phá hoại tình đoàn kết quốc tế. Sự việc chẳng qua là những nhà tu hành thấy nhiều quốc gia Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù208
--------------------------------------------------------------------------------
Page 210
trên thế giới trong đó có Việt Nam còn bị lầm lạc, bị lệ thuộc dưới ách thống trị của chủ nghĩa vô thần Các Mac LêNin, một học thuyết lỗi thời phản tiến hóa, phi nhân tính, phi dân tộc và phi tôn giáo. Quý Linh mục chỉ biết âm thâm, cầu xin ân Chúa cho chủ nghĩa bạo tàn sớm bị đào thải để cho nhân loại có cơ may sinh tồn và vơi đi thống khổ. Lấy cớ xúc phạm đến Thầy Tổ của mình là CÁC MÁC LÊNIN vào năm 1986 nhà cầm quyền CSVN đã bắt giam 18 vị tu hành trong số ấy có Linh Mục Trần Đình Thủ với tuổi 90, trong cảnh “minh nguy ám nạn” các Tôn giáo có dịp hội ngộ, cùng chịu cảnh đoạ đày trong gông cùm xiềng xích.

Quý ngài có giúp đỡ tôi khá nhiềutừ vật chất lẫn tinh thần, quý vị tính tình hài hòa, vui vẻ, chân tình và khiêm hạ, tôi luôn trân trọng và ghi mãi trong lòng. Bản thân tôi và quý thầy dòng Đồng Công có nhiều kỷ niệm đẹp đáng nhớ. Chúng tôi đều là nhà tu, tôi xuất gia còn các vịhiến thân cho đạo tuy tôn giáo có khác nhau nhưng cũng đều có một tâm hồn hướng thượng và phụcvụ cho con người.

Kỷ niệm trước nhất là Thầy Nguyễn văn Hiệp nay đã là Linh Mục đang phụ xứ. Những ngày cùng ở chung trong một đội, một nhà, thỉnh thoảng chúng tôi đi xin từng đôi nước trên nhà bếp gánh thật xa xuống tận cuối dãy các phòng để giúp cho quý cụ, quý ôn tuổi cao bệnh tật, hoặc mù lòa, Thầy Hiệp thì sức khoẻ ốm yếu nhưng rất nhiệt tình. Thầy còn phải có nhiệm vụ chăm sóc sức khoẻ cho Linh Mục Trần Đình Thủ bởi tuổi quá cao, còn tôi làm thị giả hầu Hòa Thượng Thích Đức Nhuận hàng ngày, bên cạnh đó tôi và Thầy Hiệp còn phải lao động theo sự phân công của trại nữa. Cả hai chúng tôi rất thiết thân và nhiều tâm sự. Ngoài ra còn có Thầy Nguyễn Viết Huân tên trong đạo là Nguyễn Thiện Phụng, một người có đức hy sinh cao cả, cứu giúp Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù209
--------------------------------------------------------------------------------
Page 211
mọi người trong cơn hoạn nạn khó khăn, trong đó Thầy cũng thường giúp đỡ cho bản thân tôi.Theo sự nhận xét của tôi, dường như 26 năm tù tôi trải qua nhiều nhà giam, tôi rất ít gặp vị tu sĩ nào có đức hy sinh cao cả như hai Thầy. Những dòng chữ trong hồi ký này tôi muốn nói lên sự thâm tạ chân thành đối với cá nhân Thầy Huân, Thầy Hiệp, Quý Linh Mục, trong đó tôi rất trân trọng quý kính Linh Mục Trần Đình Thủ người sáng lập “Dòng Đồng Công” luôn thực thi đức Bác ái bằng sự tự lực cánh sinh, thể hiện nếp sống hòa mục yêu thương mang đậm nét tình “Huynh Đệ”.

Đặc biệt, dòng khai mở tại VN do người VN sáng lập, trong dòng không xưng hô gọi nhau bằng Linh mục mà chỉ gọi nhau bằng anh và xưng là em dầu là phẩm trật, hay tuổi tác thế nào, dòng được mang dấu ấn trên tinh thần Việt Tộc. Mấy lời trần tình hôm nay xin đề cậpđến quý vị bạn Đạo đã từng cùng tôi trải qua bao năm đọa dày trong cảnh khổ bên nhau..

HOÀ THƯỢNG THÍCH ĐỨC NHUẬN NGUYÊN TỔNG THƯ KÝ VIỆN TĂNG THỐNG GHPGVNTN. Mặc dù, trong chốn lao tù, nhưng được gần gũi hầu bên cạnh Ngài cũng đã là có duyên phúc nhiều đời.Từ năm 1989 tôi chuyển từ trại Xuân Phước về trại Xuân Lộc được gặp gỡ Hòa Thượng. Khi nghe tôi tường thuật lại ròng rã nhiều năm dài bị lưu đày biệt xứ, Hòa Thượng rơi nước mắt và nói "Âu cũng là nghiệp! Đại Đức đã ở trại Xuân Phước, nay Xuân Lộc thì sẽ Xuân Thọ thôi!” Những ngày chuyển vào K2 dần dần tôi có dịp kề cận bên Ngài, tôi được Hòa Thượng thương yêu dạy dỗ hết lòng, ở gần được tiếp kiến Hòa Thượng một ngày bằng 1 năm tu học và còn hơn thế nữa, cho dù sức khoẻ của Hòa Thượng thường hay suy kém, với tuổi cao niên, tuổi mãn chiều xế bóng. Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù210
--------------------------------------------------------------------------------
Page 212
Nhưng HT vẫn còn nhiều việc cưu mang canh cánh bên lòng vì lo lắng cho mạng mạch và tiền đồ của Dân tộc cũng như vận mệnh của Giáo Hội, nhất là đang trong thời điểm nhiễu nhương Pháp nhược ma cường và nội suy ngoại chướng hiện nay. Hòa thượng là một người điềm đạm, khoan hòa, đức độ cao thượng, trí tuệ tuyệt vời, uyên thâm Phật lý, lời lẽ huyền nhiệm sâu xa, cung cách ứng xử lịch thiệp, tế nhị, một bậc tôn túc trưởng thượng khả kính. Ngài là tấm gương sáng cho đoàn hậu tấn noi theo. Những năm tháng lao tù, mọi người chung quanhtrong đó có tôi đã học ở Hòa Thượng rất nhiều điều. Hoà Thượng quan tâm cho bản thân tôi cả hai mặt tinh thần và vật chất, kể cả tập thơ “Bản Án Chế Độ” của tôi rất dài (đã bị thất lạc) cũng do Hòa Thượng hiệu chính lại và Hòa Thượng khuyên bảo tôi nên nằm lòng và phải thực hiện bài phát nguyện như sau: (Bài nầy một thời Cố Hòa Thượng Thích Thiện Hoa hay dạy trong những khóa “Như Lai sứ giả”và cũng được áp dụng trong những khoá huấn luyện trụ trì toàn quốc) ."Con là Sứ giả Như LaiPhát nguyện suốt đời, hiến thân cho ĐạoĐể phụng sự Đạo Pháp và phục vụ chúng sinhChỗ nào chúng sinh mời con đếnChỗ nào Đạo Pháp cần con điKhông kể gian lao, chẳng từ khó nhọcNam Mô Đại Hạnh Phổ Hiền Vương Bồ Tát"Sau đây là bức thư và hình ảnh của Hòa Thượng khi Ngài được trả tự do tại trại Z30D Hàm Tân. Sau khi trở về, Hoà Thượng đã gửi thưvà nhờ anh Huỳnh Mạnh Hùng đến thăm nuôi tôi 1 lần tại trại Z30AXuân Lộc, Đồng Nai. Không những thế mà Hòa Thượng còn bảo Đạo hữu Nhật Thường và Chị Huỳnh Thu Vân, hiền thê của Đạo Hữu gởi điện thư về tận Bạc Liêu thông Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù211
--------------------------------------------------------------------------------
Page 213
báo em ruột tôi tức Huỳnh Hữu Nhiều đến chùa Giác Minh viếng thăm Hòa Thượng. Hòa Thượng giúp tiền thăm nuôi tôi và còn bảo mỗi tháng đến để Ngài hộ giúp mặc dầu em tôi chỉ đến một lần, e ngại làm bận tâm Ngài vì trông thấy Hòa Thượng tuổi cao, đức trọng. Những tình cảm của Ngài dành cho tôi thật cao quý … những lời vàng ngọc dạy bảo của Ôn, tôi luôn khắc cốt ghi tâm.Trong thời gian tôi ở trại giam Xuân Lộc, Hòa Thượng còn nhờ Đạo Hữu Nhật Thường tìm cách gửi tặng tôi quyển sách “Tinh hoa Phật Học” để làm phương tiện nghiên cứu học hỏi trau dồi nghĩa thú minh liễu, nhằm hiểu rõ thêm sâu xa những tinh hoa của triết lý Đạo Phật để người sứ giả Như Lai khi nào thoát khỏi cảnh “Cá chậu chim lồng” tiếp tục sự nhiệp“thượng hoằngPhật Đạo hạ Hóa Chúng sinh” Ngoài bìa của quyển sách có ghi tặng tôi 2 câu như sau:“ Đạo pháp vĩnh hằng, sự nghiệp nầy sống cùng Giáo hộiCuộc đời phù du, nhân cách nầy còn mãi với anh em”Cho dù gặp chướng duyên qua bao năm dài trong lao lý, nên thế thọ của tôi có nhiều hơn Pháp Lạp (hạ lạp). Nhưng tôi phát nguyện những ngày còn lại trong cuộc đời, tôi luôn khâm ngưỡng di ngôn của Hòa Thượng và “y giáo phụng hành”. Tôi sẵn sàng cùng Chư Tôn Đức, Pháp quyến để góp phần trong công cuộc Phục hoạt và Trung hưng GHPGVNTN để khỏi phụ lòng Đại lão Hòa thượng giáo huấn. Có điều đáng buồn là cuối bức thư của Hòa Thượng gởi cho tôi, Hòa Thượng mong mỏi một ngày gần sẽ gặp lại, nhưng ngày tôi về thì Hòa Thượng đã Cao Đăng Phật Quốc, nên tôi không còn gặp lại Tôn Sưnữa! Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù212
--------------------------------------------------------------------------------
Page 214
Nay tôi nguyện trong lòng noi gương minh triết và tôn thờ hình bóng của Hòa Thượng suốt đời.Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù213
--------------------------------------------------------------------------------
Page 215
A. DI ẢNH HÒA THƯỢNG THÍCH ĐỨC NHUẬNThích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù214
--------------------------------------------------------------------------------
Page 216
Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù215B- BỨC THƯ CỦA HÒA THƯỢNG THÍCH ĐỨC NHUẬN GỞI VÀO THĂM TÔI TẠI NHÀ TÙ
--------------------------------------------------------------------------------
Page 217
Đây là bức thư đấu tiên do Thượng toạ Thích Thiện Hiền là thị giả theo hầu Hòa Thượng trong những ngàyHòa Thượng ra tù trở về chùa Giác Minh Sài Gòn cho đến khi Hòa Thượng Viên tịch vào lúc 16 giờ 53,ngày mùng 9 tháng chạp năm Tân tỵ tức 21.01.2002 hưởng thọ 79 tuổi. Sau đó TTThích Thiện Hiền sang Úc, thời gian gần gũi TTthường nghe Hòa Thượng nhắc nhớ về tôi, nay hay tin tôi được trả tự do TT ThíchThiện Hiền từ hải ngoại gửi thư thăm , tôi xin ghi lại nguyên văn để lưu niệm trong quyển Hồi Ký nầy. ( Bài viết của TT Thích Thiện Hiền gởi tặng)BỒ TÁT THÍCH THIỆN MINH HÓA THÂN... “ Người nằm xuống …cho nghìn thu …vang bóngChân bước qua …từ ngữ …rụng hai lần”BÙI GIÁNGChùa Huyền Quang, Úc Châu, ngày 28-02-2005Kính thăm Thầy Thiện Minh“Văn kỳ thinh bất kiến kỳ hình”Được nghe danh Thầy từ lâu nhưng chưa có dịp diện kiến. Nay được biết Thầy trả tự do rất mừng. Trong số tu sĩ Phật giáo có lẽ Thầy là người cuối cùng trong nhà tù Cộng sản sau 30 năm. Bao nhiêu năm sống trong chốn lao tù đau khổ từ thể xác đến tinh thần, rất cảm động và ngưỡng mộ tinh thần bất khuất và ý chí kiên cường của Thầy. Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù216
--------------------------------------------------------------------------------
Page 218
Nhân đây cảm kích với 1 tu sĩ Bi Dũng và một người dân Việt yêu nước nên viết bài để thay thế cho những người đồng cảnh ngộ, cảm ơn và chia sẻ những đau thương cuộc đời, tôi xin thay mặt Hoà Thượng Đức Nhuận để có tâm lòng biết ơn đếnThầy. Được ra tù chắc chắn Thầy phải mang nhiều chứng bệnh. Thầy nên giữ gìn sức khoẻ và chữa bệnh, Giáo Hội và Chư Tăng sẽ giúp đỡ Thầy. Mong Thầy an tâm. Nhân đây cúng dường Thầy 200 Đô la Úc để Thầy chữa bệnh, xin nhận nơi tôi tấm lòng kính phục và thương yêu nhiều, hẹn Thầy thư sauKính thưThích Thiện Hiền ( Huỳnh -Phú) BỒ TÁT THÍCH THIỆN MINH HÓA THÂNLần đầu mới nghe danh TT Thích Thiện Minh ai cũng liền nghĩ nhớ đến một vị Cố HTThích Thiện Minh là Tổng vụ trưởng TổngVụ Thanh Niên GĐPTVN, quyền Viện Trưởng Viện Hóa Đạo và sau cùng là Cố Vấn Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo GHPGVNTN. Ngài đã bị cộng sản bắt giam năm 1979 tra tấn hành hạ thảm sát trong tù tại Sài Gòn. Sau năm 1975, Ngài viết một bản tuyên ngôn dài 10 trang đòi tự do dân chủ, nhân quyền, tôn giáo cho dân tộc Việt Nam. Do vậy cộng sản đã chụp mũ Ngài là CIA Mỹ nên bắt giam và tra tấn đến chết.(1) Cùng một năm đó 1979 tại tỉnh Bạc Liêu một vị ĐĐ Thích Thiện Minh vừa tròn 25 tuổi trụ trì ngôi chùa Vĩnh Bình bị cộng sản chiếm dụng; Thầy vì Tam Bảo đã cương quyết đấu tranh với cộng sản để giữ lại ngôi chùa.Cuối cùng, Thầy biết mình như nai con giữa đám mãnh hổ quần hùng làm sao thoát khỏi nên hiểu rằng:“Con ơi nhớ lấy lời này/Cướp đêm là giặc cướp ngày là quan”

Do vậy, một mình Thầy không thể chống chọi lại một chế độ đầy sân hận và thù hằn, công an, quân đội, súng đạn, nay nhà tù Thích Thiện Minh Hồi ký 26 năm ngục tù217
--------------------------------------------------------------------------------
Page 219
khắp nước và tòa án nhân dân được lập ra để trừng phạt, giam giữ tùy thích khi họ muốn bắt và nhốt bất cứ ai.

No comments: