Tuesday, September 23, 2008

TUYỂN TẬP III

==



SƠN TRUNG


===



MỤC LỤC


55. TÔI XA THÀNH PHỐ
56. NHỊP HAI
57. CON TÀU ĐI
58. GỬI VỀ XỨ HUẾ
59. ĐỢI TRÔNG
60. THẦM HỎI
61. LỜI THUYỀN GỬI BẾN
62. QUÁ KHỨ
63. HOANG SƠ
64. THÀNH PHỐ ĐÓNG CỬA
65. MÙA MƯA SÀI GÒN
66. NIỀM TIN ĐÃ MẤT
67. DỊU NHẸ
68. NHỚ NGÀY XƯA
69. U HOÀI
70. GIẤC NGỦ CAO NGUYÊN
71. CHIỀU CAO NGUYÊN
72. ĐÊM CAO NGUYÊN
73. MƯA CAO NGUYÊN
74. ĐÊM CAO NGUYÊN
75. TÌNH YÊU EM
76. NẾU NGÀY MAI. . .
77. MÙA MƯA THÀNH PHỐ
78. THÀNH PHỐ NGƯỜI YÊU
79. MÙA THU CANADA
80. ANH SẼ ĐƯA EM VỀ
81. TÔI SẼ TRỞ VỀ
82. NHƯ LÀN MÂY
83. THƯƠNG NHỚ ĐẦY VƠI
84. YÊU VÀ GHÉT











+++





55. TÔI XA THÀNH PHỐ



Tôi xa thành phố bao giờ
Màu mưa đổ xuống chơ vơ sân tàu.
Biệt ly không tiễn đưa nhau
Ái ân qua nửa mái cầu chênh vênh.
Xa rồi ga nhỏ buồn tênh,
Đôi đường sắt nhỏ băng mình hư vô.
Nghiêng nghiêng ngày cạn lưng bờ
Xa rồi khói bạc lững lờ tháng năm.
Mình về phố nhỏ bao lăm
Con đường đất đỏ âm thầm bay đi.
Buồn đau mái tóc xuân thì
Còn mông mênh lắm ngõ về tương lai!
6-61




==







Tàu đi nhịp hai
Tàu đi nhịp hai
Qua sông, qua suối
Tàu đi nhịp hai.



Đi không đưa tiễn
Chẳng buồn làm chi
Xa thành phố cũ
Chẳng mong ngày về!


Tàu đi nhịp hai
Tàu đi nhịp hai
Qua sông, qua núi,
Tôi nghe mưa rơi
Mưa từng nhịp hai.


Tàu đi nhịp hai
Xa thành phố rồi
Con đường trải rộng
Đi về tương lai!


Tôi sẽ đi xa
Về phương trời xa
Tôi sẽ đi mãi
Sayonara!
Sayonara!
6-61



===



57. CON TÀU ĐI



Con tàu đưa tôi đi
Con rắn dài mang những tia lửa đỏ
Miệng hú từng tràng dài
Phun những làn khói bạc
Như quái vật tiền sử.


Con tàu đi trong rừng núi ban đêm
Xa xóm làng
Xa những phố phường
Xa kinh dô ánh sáng
Trở về nguyên thủy âm u
Xuyên qua hàng thế kỷ.



Con tàu đi nhịp hai
Sáng chiều cùng nhịp điêu
Nỗi buồn khôn nguôi
Kéo dài hàng thế kỷ!


Cuộc đời vẫn tiếp nối,
Không có nhà ga vĩnh viễn
Buồn ơi!
Buồn ơi!


Mây ôm đầu núi
Sương phủ mặt ghềnh
Buồn tênh!


Tiếng còi tàu như tiếng hú ma quái
Vọng lại
Những thế kỷ sau


Tất cả một màu đêm
Tàu đi nhịp hai
Những núi rừng xa lạ
Tàu đi phương nào?
Trời không ánh sao
Tàu chạy một mình
Trong đêm mông mênh
Buồn tênh!


Khuôn mặt em đã thành dĩ vãng
Tôi mang trong tôi những tháng này ra đi
Biệt kinh kỳ
Tôi sẽ đi, đi mãi
Không trở về
Không trở về!
6-61


==



58. GỬI VỀ XỨ HUẾ



Trời Huế đô giờ nắng hay mưa?
Tôi ngồi đây thương nhớ niềm xưa!
Áo trắng chiều nao đi về phố nhỏ
Buồn ơi! Buồn hơn bao giờ!



Trời Sài gòn hôm nay âm u,
Tôi lắng nghe tiếng gọi mùa thu.
Không gian phố phường xa lạ,
Tôi cúi đầu lang thang trong mưa.



Thành phố ơi, bao năm chung vui,
Lòng yêu thương tôi gửi cho người.
Khi tàu đi, ngồi trong toa vắng
Tôi thấy đâu người
buồn đưa tiễn tôi?



Trời Huế đô giờ mưa không em?
Tóc em mầu giòng sông ban đêm.
Nỗi u buồn xuôi về biển cả,
Những đêm dài đi qua vai em!



Có còn gì không? khi người đi xa,
Tôi biết rồi đây ngày tháng phai nhòa
Tôi sẽ ra đi tan vào đêm bể
Em sẽ quên người khách lạ đi qua. . .



Đêm Sài gòn đèn lên bao giờ
Đại lộ dài lòng nghe bơ vơ.
Bâng khuâng nỗi niềm xưa cũ
Trời Huế đô, trời mưa tạnh chưa?
9-61


==



59. ĐỢI TRÔNG


Chiều nay mưa lạnh,
Lòng sao bâng khuâng!
Mưa hoài không tạnh,
Thương nhớ trào dâng!
Bốn bề váng lặng,
Phòng văn cô đơn.
Lòng thêm sầu nặng.
Biết nói gì hơn?
Anh mãi chờ em,
Mãi trông em đến.
Để được cùng em,
Say phút êm đềm.
Anh yêu dáng ai,
Như cánh hoa mai.
Dịu hiền trinh trắng,
Giữa trời xuân tươi.
Lòng anh mong ước,
Lòng anh mê say.
Duyên từ kiếp trước,
Yêu nhau từ ngày...
Say giấc mơ êm,
Lòng anh triền miên.
Gió lùa khe cửa,
Ngỡ bước chân em!



==



60. THẦM HỎI



Buổi sáng tôi ra suối,
Tôi ngồi nhìn cá lội.
Cá tung tăng từng đàn,
Có con nào cô đơn ?


Buổi trưa tôi lên đồi
Tôi nhìn những đàn nai.
Đôi mắt thơ ngây quá,
Phải chăng nai tin đời ?




Buổi chiều ra vườn chơi,
Tôi nhìn muôn hoa cười.
Ôi hoa xinh tưoi quá,
Phải chăng hoa yêu người?



Buổi tối nhìn sao trời,
Rất gần, rất xa xôi.
Đêm khuya sao còn thức
Sao nhìn xuống nhà ai ?



===



61. LỜI THUYỀN GỬI BẾN


U sầu ngày tháng trùng dương,
Thuyền đi để lại nhớ thương bến nhiều.
Thuyền đi bến sẽ cô liêu
Sông xanh hờ hững, tiêu điều cỏ cây.
Tháng ngày mây trắng lờ bay
Thuyền đi xa bến, cách dây ân tình.
Đêm nao thuyền ngược sông xanh
Ngày mai về đậu bên thành ái ân.
Đừng buồn ngày tháng chia phân
Mai về tình sẽ muôn phần thắm tươi
Thuyền dù phiêu bạt phương trời
Đêm đêm thuyền vẫn trông vời bến yêu
Thuyền đi nhớ bến cô liêu
Nhớ dòng sông cũ những chiều say mơ
Thuyền đi say mộng giang hồ
Lòng thuyền vẫn tưởng đến bờ bến xưa
Thuyền đi nhớ ánh trăng mờ
Nhớ bao câu hát điệu hò trên sông
Bây giờ ngày tháng mênh mông
Thuyền còn phiêu bạt ở trùng dương xa
Bến sầu gắng đợi ngày qua
Ngày mai sẽ hát khúc ca tương phùng
Khi thuyền trở lại bến sông
Rồi thuyền sẽ kể chuyện cùng bến nghe
Bao nhiêu buồn khổ chia ly
Sẽ quên đi lúc bến kề thuyền vui



==




62. QUÁ KHỨ


Tình đi qua, sầu ở lại lâu dài
Xuân Diệu


Sao tôi buồn những chiều thứ bảy
LÒng bâng khuâng những ngày tháng trùng dương.
Tôi ra đi, lòng rộng mở mười phương
Thành phố cũ quảng đường xưa xa thẳm.
Quá khứ ơi, chiều hôm nay buồn lắm
Người xưa đâu những ánh mắt đêm dài?
Đôi tay ngà, lời tình tự trên môi
Sương rơi đọng mái tóc dài thương nhớ!
Tôi ngồi đây, nửa cuộc đời dang dở
Tiếc cho nhau những ngày tháng qua rổi.
Giòng thời gian từng giây phút trôi xuôi,
Sầu trở lại nhắc nhở ngày băng giá.
Tôi ra đi dấn thần vào đất lạ
Thành phố xưa, giờ em hỡi buồn không?
Chiều xuống dài những đại lộ mênh mông
Buồn chủ nhật cuối mùa thu cỏ úa.
Tôi cúi đầu đi làm người khách lạ
Sống bơ vơ trong bóng tối đêm dài
Không mưa rơi mà nghe lạnh hai vai
Buồn trĩu nặng âm thầm về gác trọ.
Ngày tháng đi vẫn nguyên màu đau khổ
Trái sầu tư làm đắng cả đôi môi.
Hình bóng em rạng rỡ giữa lòng tôi
Nỗi trống trải gây nên niềm thương nhớ.
Tôi ngồi đây nghe không gian tan vỡ
Quá khứ ơi, giờ em hỡi buồn không?
11-61


==


63. HOANG SƠ



Buổi hoàng hôn, lá cây nằm yên ngủ
Công viên buồn trải rộng đến hoang sơ.
Lòng tôi đi lưu lạc đến bao giờ?
Năm tháng hỡi sắt son màu vĩnh viễn
Tôi nuôi lớn trong tôi mối sầu đưa tiễn
Tôi đưa tôi trong những chuyến ra đi.
Tôi đưa tôi ra tận bến phân ly
Trọn một kiếp tôi làm người khách lữ.
Nỗi cô đơn sáng lên màu đau khổ
Tôi tìm tôi trong thành phố bơ vơ.
Hồn tôi đi lưu lạc đến bao giờ?
Chốn trần thế, tiếc thiên đường đã mất.
Ôm sầu tư, giấc ngủ chiều chủ nhật
Bước mênh mông ôi những sáng thứ hai.
Những môi cười, cửa sổ, cánh tay dài
Tôi bỗng gặp hồn tôi trong quá khứ!
Đi bên tôi, một linh hồn tan vỡ
Gió tháng mười làm chợt tối không gian.
Vì sao khuya hay ánh mắt mẹ hiền,
Đang theo dõi nẻo đường đời con bước?
Buồn làm chi, đã làm thân lưu lạc,
Tháng năm ơi, bến cũ, cánh buồm đi.
Người tôi yêu, mái tóc biếc nghiêng che
Tôi sẽ chọn con đường xuyên qua bể!
11-61


==



64. THÀNH PHỐ ĐÓNG CỬA



Mặt trận hôm nay đã mở
Tôi đi vào nghĩa địa hoang vu
Cỏ ứa chưa mọc trên nấm mộ
Đang gieo thành những giọt máu đỏ
Miệng súng đen ngòm
Ngày mai tôi ra mặt trận
Phải xé tan màn đen tối
Lửa cháy lưng trời
Tôi sẽ đứng lên trong tiếng cười man dại
Xung quanh tôi thành phố sụp đổ
Quân thù đang tiến tới
Nỗi buồn hôm nay
Ghi trong lòng thành phố
Người người ra đi cúi đầu
Thành phố buồn suốt đêm thâu
Ngày mai biển lửa
Sẽ cháy khắp thành phố chúng ta
Tiếng còi báo động
Rú lên trong đêm khuya
Em bé kinh hoàng vùng dậy
Nhìn bầy quỷ của bóng đêm dày đặc


Ngày mai tôi ra mặt trận
Giã từ thành phố hôm nay.
10-61



==




65. MÙA MƯA SÀI GÒN



Sài Gòn trời mưa tháng sáu
Ai buồn và ai vui?
Tôi ngồi trong quán nhỏ
Như nhìn những con sông trôi


Tôi muôn gần bên em
Những khi chiều xuống
Và thành phố lên đèn
Để nhìn đôi mắt em
Trong đêm sao thành phố.



Con đường xa xôi
Đi lên phi cảng
Con đường u tối
Đi ra ngoại ô.
Con đường quanh co
Đi vào thành phố
Con đường nào
Đi vào hành tinh em?


Mưa suốt buổi chiều
Mưa suốt mùa mưa
Những đêm dài không ngủ
Tôi nghe năm ngón tay em
Vân vê tà áo nhỏ
Xin giữ mÔi em còn nguyên son đỏ
Cánh bướm đùng bay!
6-62



==


66. NIỀM TIN ĐÃ MẤT



Anh vẫn là con trai
Dù qua bao nhiêu lần ân ái
Nhưng em không còn là con gái
Khi đã một lần yêu.




Trời Sài Gòn mưa nhiều
Mưa những chiếu tháng bảy
Trời mau mưa. mau tạnh
Như tình người chóng qua.
Em tiếc một mùa hoa
Sao mà em khóc?



Con đường phố mênh mông
Những đêm khuya trống vắng
Anh không muốn nhìn đôi mắt em buồn
Những đêm không ngủ.



Con đường anh đi qua
Xa hàng thế kỷ
Anh vẫn còn dại khờ
Không khôn bằng người con gái khi đã từng yêu!
Những đêm dài đại lộ
Gần nhau trong vòng tay
Anh lắng nghe nỗi buồn thầm lặng
Không biết ngày mai
Một tháng hay một năm
Chúng mình không còn yêu nhau nữa?



Biết lấy gì mà tin
Khi mất tuổi mười sáu ?
Còn gì buồn hơn
Khi niềm tin đã mất!
8-62




==




67. KHÚC CA BUỔI CHIỀU



Buổi chiều buồn không
Hàng cây thân cong
Mặt tường vôi xám
Em còn nhớ mong?




Tôi ngồi nơi đây
Buồn suốt chiều nay
Nỗi lòng cỏ úa
Nhớ mùa heo may!


Chiều nao bên nhau
Hoa sim, rừng lau
Đem cài mái tóc
Giờ tình xa nhau!



Tôi bước ra đi
Không lời giã từ
Con tằm thoát xác
Vẫn còn vương tơ
8-62




==






68. DỊU NHẸ


bằng những lối nào
em vào hồn tôi nhè nhẹ
tình em đi vào tim tôi
như khói thuốc buổi chiều
lan dần vào quán nhỏ
một ngọn đèn đỏ
bóng tối trên tường
chiếc bàn nho nhỏ
tôi cầm tay em
thành phố vào đêm
tôi yêu tất cả
em đứng bên tôi
bằng những lời ân ái
tôi nhìn em đ6i mắt đắm đuối
bóng tôí đêm dài
mấy ngọn đèn đỏ
mặt bàn xanh xanh
tay em thon nhỏ
chất rưọu vàng mơ
và khói thuốc
và tiếng cười
thiên đường đau khổ
5-62


==



69. NHỚ NGÀY XƯA



Bờ vai thon nhỏ
Mỗi lầm em khóc trong tay anh
Em sợ ngày mai tan vỡ
Ngày mai chúng ta rời xa bàn tay lưu luyến!
Anh vuốt nhẹ tóc em
Và lau giòng nước mắt
Bằng những lời an ủi
Để cho em quên trời xanh
Ngày mai
sẽ nổ
tan tành!


Bây giờ xa thật rồi
Em còn nhớ anh không?
Có nhớ chăng những buổi chiều trong gian nhà nhỏ?
Chỉ hai chúng mình
Và bầu trời xanh
Ngoài khung cửa sổ



Nha Trang hàng dừa xanh
Những con thuyền nho nhỏ
Màu cát trắng triền miên
Em còn nhớ hay quên
Sóng trùng dương xóa bước chân dĩ vãng.



Con đường đi vào thành phố
CÓ dậu hoa vàng
Có dàn hoa đỏ
Nhà ai hởi em?


Gặp nhau trong phút chốc
Anh phải lên đường.
Con đường đi ra phi trường
Trong đêm
Có xa không em?
5-63

==




70. U HOÀI



Mưa rơi! Mưa rơi!
Mưa bay ngang trời
Cành pensée tím
Buồn nhớ thương ai!



Rừng thông im nghe
Sương khuất lối về
Nỗi buồn thác đổ
Gió lay màn che.


Mưa buổi hoàng hôn
Phố vắng u buồn
Hàng cây đứng rũ
Sầu len vào hồn.


Mưa rơi đêm dài
Con tàu ngàn khơi
Nỗi buồn thủy thủ
Người em xa với. . .
5-63




====




71. GIẤC NGỦ CAO NGUYÊN



Hồn anh nằm giữa trùng dương,
Rừng thông im vắng nhớ thương em nhiều.
Đêm về giấc ngủ cô liêu,
Anh như ôm chặt buổi chiều bên em.
Giấc mơ đêm lạnh cao nguyên,
Mùi thơm nếp áo, u huyền tóc mây.
Con tàu hải đảo đêm say,
Trùng dương diệu vợi chở đầy nhớ thương.
Thành đô đại lộ nắng vàng,
Hồn anh núi biếc âm vang nhạc buồn.
Đồi cao tắt nắng hoàng hôn,
Anh đi phố vắng, em buồn không em?
Rừng thông gió lạnh triền miên,
Nhớ em thành phố cao nguyên chập chùng.
5-63



==



72. CHIỀU CAO NGUYÊN


Anh ngồi trên cỏ biếc
Giữa rừng thông mênh mông
Chiều cao nguyên gió lạnh
Thương nhó em vô cùng


Những cành hoa hoang dại
Sắc hoa tím nhớ nhung
Khói chiều hay sương lạnh
Như lòng anh mông lung

Sài gòn nắng hay mưa
Anh ngồi đây bơ vơ
Xa vòng tay yêu dấu
Thành đô khuất sương mờ


Ra đi không đưa tiễn
Em buồn nhiều không em?
Xa tháng ngày diễm ảo
Em có nhớ không em?
5- 63



==




73. ĐÊM CAO NGUYÊN



Một ngày xa cách em
Muôn ngàn lần thương nhớ
Anh ngồi trong bóng đêm
Mơ ánh đèn thành phố


Cao nguyên rừng âm u
Đồi thông đêm lộng gió.
Hồn anh giờ hoang vu
Nhớ những chiều thành phố


Hai đứa ngồi bên nhau
Đôi vòng tay âu yếm
Buổi chiều qua rất mau
Biết bao tình lưu luyến


Giờ anh xa cách em
Gió lạnh rừng cao nguyên
Đêm buồn mưa khép cửa
Anh thầm gọi tên em.


Đêm cao nguyên mưa đổ
Ướt cánh mimosa
Anh nằm nghe thương nhớ
Những ngày vui đã qua
5-63



==



74. MƯA CAO NGUYÊN



Mưa cao nguyên, mưa lạnh
Mưa rơi khắp đồi thông
Mưa rơi trên cỏ biếc
Mưa rơi, mưa mênh mông.



Đồi thông nằm im mơ
Thương nhớ hơn bao giờ
Buổi chiều qua hoang vắng
Lòng anh một trời mưa.



Đêm mưa. Sương mờ bay
Lòng thương nhớ ai đây?
Một trời mưa bao phủ,
Hoài vọng em tháng ngày.



Đôi môi hồng tóc mây
Tình trong trắng thơ ngây
Anh yêu em tha thiết
Một ngày một đắm say.



Cả một trời mưa gió
Đêm dài, đêm cao nguyên
Nỗi buồn trong tim nhỏ
Như thác chảy triền miên.. .
5-63



==


75. TÌNH YÊU EM


Anh không đi lễ chùa
Và cũng không thờ chúa
Anh tin tình yêu em
Dìu anh qua đau khổ!


Anh không hề tụng kinh
Và chẳng làm dấu thánh
Anh thầm gọi tên em
Những đêm dài hoang lạnh


Anh không mang tràng hạt
Và tượng mẹ Đồng trinh
Nhưng anh rất yêu quý
Tấm hình em xinh xinh
Những buổi chiều thương nhớ



Anh chẳng có thánh đường
Và chẳng có quê hương
Anh đã mất tất cã
Chỉ còn chút tình thương
Của người em bé nhỏ!
5-63



==





76. NẾU NGÀY MAI. . .



Còn gì vui hơn khi ta yêu nhau
Anh yêu em rồi, từ thuở ban đầu.
Anh yêu trong tim, yêu bằng hơi thở
Những đêm dài, anh chắp tay nguyện cầu


Nhưng rồi ngày mai, tình ta về đâu?
Núi cao chập chùng, muôn giòng sông sâu.
Đi vào tương lai, giòng đời trôi chảy
Còn gì buồn hơn, ngày mai xa nhau.


biển khơi mênh mông, sóng cả muôn trùng
Đi vào tương lai, đi vào đêm đông.
Ôi buồn thay, công Dã Tràng xe cát
Mộng vàng son rồi cũng thành hư không!


Còn gì buồn hơn khi tình xa nhau
Vết thương nào mà lòng không buồn đau!
Mỗi lần yêu là héo dần hoa mộng
Biết bao giờ quên mối tình sâu?


Kỷ niệm buồn vui, tháng ngày bên nhau
Nếu ngày mai, ngày mai đời bể dâu.
Anh sẽ ra đi xa ngàn vạn dặm
Tìm cô đơn để quên nỗi buồn đau!
5-63


===




77. MÙA MƯA THÀNH PHỐ



Anh ngồi đây giữa buổi chiều mưa lạnh
Hồn bâng khuâng vọng tưởng đến em yêu.
Công viên buồn, thành phố cũng đìu hiu
Những đại lộ chơ vơ ngày tháng rộng.
Chiếc hồn anh trôi trên muôn đợt sóng
Niềm cô đơn trải rộng đến chân trơi
Xa một ngày mà cảm thấy chơi vơi
Nhớ hơi thở, nhớ vòng tay âu yếm.
Buổi chiều đi qua, anh ngồi tưởng niệm.
Nhớ thương như thân thêể vắng bàn tay.

Như đêm thu vắng cả ánh trăng đầy
Như biển rộng vắng cánh buồm viễn xứ
Như mùa hè không sắc hoa phượng nở
Như phố phường đêm vắng hẳn ánh đèn
Như đi vào thành phố không người quen.
Như sân khấu không có người ca hát
Anh nhớ thương em cả tấm lòng tha thiết
Hai chúng ta một thực thể yêu thương
Anh ôm hình em, giấc ngủ đêm trường
Ngày xa cách, anh đi vào cô độc.
Có bao giờ nhớ anh em ngổi khóc?
Có bao giờ em thầm gọi tên anh?
Có bao giờ em đợi lá thư xanh?
Có bao giờ em hôn anh trong mộng?


Có bao giờ em thấy lòng trống rỗng
Có bao giờ em buồn vì trời mưa
Có bao giờ em mơ những giấc mơ
Cánh hoa thắm nở đêm dài vô tận1
10-63







==



78. THÀNH PHỐ NGƯỜI YÊU


Đà Lạt đẹp, có rừng thông im vắng,
Gió vi vu ca khúc nhạc muôn đời.
Nhưng sao bằng thành phố của em tôi,
Nắng đại lộ những buổi chiều sánh bước.

Đà Lạt đẹp vì có nhiều thác nước,
Chảy triền miên giữa rừng núi êm mơ,
Nhưng sao bằng mái tóc của em thơ
Suối tóc chảy đôi bờ vai thương nhớ.



Đà Lạt đẹp vì có nhiều hoa nở
Sắc tím pensée và sắc thắm hoa hồng.
Nhưng sao bằng đôimôi thắm chờmong.
Đã chín mọng men say mùi nho mới.


Đà Lạt đẹp vì tháng ngày diệu vợi,
Trời nhiều mây, nắng ấm chảy trên cành.
Nhưng sao bằng nơi hò hẹn chúng mình,
Trọn một buổi mà vẫn còn luyến tiếc!



Đà Lạt đẹp vì có nhiều hồ nước biếc,
Mây trắng bay, cành liễu rủ yêu kiều,.
Nhưng sao bằng màu mắt của em yệu,
Trùng dương xanh dìu anh vào giông tố.
5-63




====




79. MÙA THU CANADA


Mùa thu Canada,
Nắng vương trên đồi xa.
Hoa vàng khoe sắc thắm,
Đàn chim non reo ca.


Mùa thu Canada
Cây rừng thay sắc lá.
Bầu trời như xuống thấp
Mưa rơi trên rừng già.


Mùa thu Canada,
Mây trời đi thong thả.
Lá vàng rơi khắp chốn,
Tuyết rơi xuống mọi nhà.


Mùa thu Canada,
Gió rét cắt làn da.
Cây khô cành trụi lá
Hoa tuyết rơi nhạt nhòa !


Trong tháng ngày băng sơn,
Tim ai còn rực lửa ?
Hồn ai là núi đá ?
Lòng ai Sahara?
Hồn ta Niagara!


Dù đi Tokyo,
Hay về Monaco.
Lòng ta luôn thương nhớ,
Montreal và Toronto.



===




80. ANH SẼ ĐƯA EM VỀ


Ngày mai không còn màu cờ đỏ
Anh sẽ đưa em về thăm låi quê xưa



Anh sẽ đưa em về Sơn Tây,
Thăm quê em Thạch Thất
Anh sẽ cùng em lên Sài Sơn
Thăm chùa Thầy
Chúng mình sẽ đi khắp
Một trăm gian chùa cổ.
Anh sẽ cùng em,
Thăm chùa Tây Phương
Đãnh lễ Bồ tát nghìn mắt trăm tay.
Anh sẽ cùng em lên núi Tản,
Cao chót vót chín tầng mây.
Thăm động phủ của Sơn Tinh đại thắng


Anh sẽ đưa em về Hà Nội,
Thăm phố phường năm cửa Ô xưa
Anh sẽ cùng em đi dạo Bờ Hồ
Thăm chùa Trấn Quốc,
Thăm đền Ngọc Sơn
Thăm những hàng bia Văn Miếu
Thăm cung điện của Ngọc Hân, Nguyễn Huệ.



Anh sẽ cùng em đi trẫy hội Chùa Hương
Thăm am Phật Tích,
Thăm động Tuyết Quynh
Và cầu nguyện chư Phật mười phương!
Anh sẽ đưa em về Bắc Ninh
Quê hương Quan họ
Đêm trăng rằm nghe khúc hát ân tình.



Anh sẽ cùng em
Ghé phủ Từ Sơn
Tìm những khúc ca ân ái
Của Trương Quỳnh Như và Phạm Thái.



Anh sẽ đưa em về Quảng Bình
Qua sông Gianh
Quê hương anh,
Bốn bề núi sông vây phủ
Nghe âm vang thời Trịnh Nguyễn phân tranh!



Anh sẽ đưa em vào đất Thần Kinh
Để nghe tiếng chuông chùa Thiên Mụ
Để nhìn nước sông Hương xanh
Để lên thăm núi Ngự Bình
Để vào trong Đại Nội
Thăm điện ngọc đền vàng!


Anh sẽ đưa em lên Đà Lạt,
Thăm Cao nguyên bốn mùa thông bát ngát.
Anh sẽ cùng em thăm hồ Than Thở,
Thăm thác Cam Ly
Thăm tuần trăng mật!
Rồi chúng ta sẽ trở về Đồng Nai
" Nhà Bè nước chảy chia hai,
Trăm năm nghìn kiếp chưa phai ân tình!"



Em ơi!
Vừng trăng không bao giờ mất,
Và muôn năm còn những buổi bình minh!




===



81. TÔI SẼ TRỞ VỀ



Khi tôi trở về,
Thăm lại non sông,
Chúng ta có còn gặp lại nhau không ?
Khi tôi trở về,
Em đã lấy chồng,
Hay còn chiếc bóng phòng không?


Khi tôi trở về,
Em má đỏ môi hồng,
Hay mái tóc như bông?
Khi tôi trở về,
Em mang áo rét mùa đông,
Hay đã yên nghĩ trên đồi thông?


Tôi sẽ trở về,
Thăm lại mái nhà xưa,
E không còn gặp lại mẹ già
Tháng năm còm cõi nắng mưa.
Căn nhà quạnh quẽ,
Ngõ trước vườn sau,
Không còn ngào ngạt hương cau,
Và không còn riu rít tiếng chim sâu….. .



Tôi sẽ trở về,
Thăm lại ngôi trường xưa
Nhưng tôi mất dấu địa đàng,
Ngôi trường đã thành cổ mộ,
Chôn đi bao quá khứ yêu thương.
Làm sao tôi nghe tiếng reo vang,
Lúc ra chơi sân trường nắng ấm quê hưong.
Và tiếng trống tan trường,
Tiếng chân nhỏ đi về trong xóm vắng.



Tôi sẽ trở về,
Thăm lại giòng sông xưa
Tôi đứng bên này bờ
Nhìn sang bên kia bờ.
Sương khói mênh mông trường giang rộng
Đâu còn em áo trắng đơn sơ?



Tôi sẽ trở về,
Thăm lại thành phố cũ,
Thăm những con đường xưa ta đi,
Thăm những đêm dài đại lộ,
Nhưng đâu còn hàng me cổ thụ,
Và những hoa phượng rơi rụng chiều mưa?


Tôi sẽ trở về,
Sẽ đi tìm những căn nhà không số,
Và những nguời đã mất tên.
Tôi sẽ đi tìm lịch sử
Của một thời hoa niên.
Tôi sẽ trở về
Và sẽ không quên, không quên.

Tháng 3 - 2002



==



82. NHƯ LÀN MÂY



Người đã đi thật sao?
Người ra đi hôm nào?
Người đã đi về đâu?
Đám mây bay về phương nào?
Sóng biển dường như xôn xao!
Lòng ta còn nghe nao nao!


Bèo đã trôi thật xa, thật xa
Theo giòng sông chảy xiết
Chẳng biết đâu là bến bờ!
Tình ngày xưa bay xa, thật xa.
Sau ngày chúng ta ly biệt
Ai biết đâu năm tháng hững hờ
Không một lần gặp nhau trong mơ!


Mây đã bay thật xa, thật xa
Qua bên kia dãi Ngân hà
Mây không bao giờ trở lại
Suốt một đời đi xa, thật xa!
Thời gian và không gian
Đời hợp rồi tan
Ta là cơn mưa lũ
Trôi phăng phăng ra đại dương
Nhưng quê hương
Vẫn còn ở đó
Và tang thương rất lớn ở trong lòng.
Không còn cây đa cũ
Không còn tiếng hò câu hát mênh mông
Cô gái ngày xưa đi lấy chồng
Không người người giặt lụa bên sông
Hoa xưa thay màu sắc
Sõi đá cũng bềnh bồng
Cánh bèo không trôi ra biển cả
Cũng chìm xuống đáy sông
Và lá khô không bay xa
Cũng vùi trong cát bụi dù rất nông, rất nông!


Con đường ta đi đã thành lịch sử
Và những ngày xưa đã thành quá khứ
Quê hương chỉ là niềm thương nỗi nhớ
Không còn cây đa bến cũ
Và chúng ta đã đi thật xa, thật xa.
Qua bên kia dãy quan hà!



==



83. THƯƠNG NHỚ ĐẦY VƠI
Tặng các anh em và bạn cũ



Thương nhớ phương nao, thương nhớ hoài!
Lòng nghe cuồn cuộn nước sông trôi.
Như cánh diều bay trong nắng ấm,
Như đêm mưa bão gió không thôi!



Thương nhớ mênh mông, nhớ một trời,
Nhớ về quê mẹ chốn xa xôi.
Nhớ con sông vắng, bến đò cũ,
Nhớ cánh đồng xưa, trăng sáng soi.


Thương nhớ bâng khuâng, nhớ một đời,
Nhớ bè bạn cũ thuở vui chơi.
Nhớ mái trường xưa, khe suối mát,
Nhớ con đường nhỏ rẽ muôn nơi.


Thương nhớ ngàn năm, thương nhớ ai,
Như cánh buồm lớn nhớ biển khơi.
Ngày đã bay đi theo gió cát
Lòng như núi đá chắn ngang trời.

Thương nhớ mênh mang, thương nhớ hoài,
Tấm lòng muôn thuở bóng trăng soi.
Hoàng hạc bay đi chưa trở lại,
Vẫn còn mây trắng tháng năm trôi!
Nguyễn Thiên Thụ
25-8-2008

===



84. YÊU VÀ GHÉT


Tôi mang linh hồn Nguyễn Đình Chiểu.
Lòng đầy những ghét, những yêu.
Tôi yêu những người trung hiếu,
Tôi ghét lũ quỷ ma.
Tôi yêu Vương Thúy Kiều,
Và Kiều Nguyệt Nga
Là những đóa hoa,
Ghét Sở Khanh,Hồ Tôn Hiến, Tú bà
Ghét Trịnh Hâm, Bùi KIệm.
Là một lũ gian tà .
Tôi lấy bút làm gươm đâm kẻ ác.
Ngàn năm bút vẫn không tà.
Tôi ghét bầy gian manh.
Tôi yêu hòa bình,
Ghét quân xâm lược, gây chiến tranh.




Tôi yêu Khổng Tử
Và những trang tứ thư, ngũ kinh.
Chan chứa bao tình.
Tình yêu đất nước và tình yêu gia đình.
Tôi yêu Lão tử Đạo Đức kinh,
Vô vi thanh tĩnh
Chống cạnh tranh, yêu chuộng hòa bình.
Và Trang tử Nam Hoa kinh
Trang sinh là bướm,
Hay bướm là Trang sinh?
Tôi yêu Lý Bạch, Đỗ Phủ
Và những bài thơ Đường
Thơm ngát mùi hương
Nhưng tôi không thể yêu
Tần, Hán, Đường,
Tống, Nguyên, Minh , Thanh,
Và bọn Mao Trạch Đông
Đã gây chiến tranh
Và xâm lược đất nước tôi.




Tôi yêu nước Pháp,
Tôi yêu Lamartine,
Rimbeau
Jean Jacques Rousseau
Montesquieu
Những mối tình
Những bài thơ.
Và những tư tưởng dân chủ, tự do
Nhưng tôi không yêu
Bọn thực dân Pháp
Albert Sarraut,
Decoux,
Chúng là kẻ thù,
Đã giết dân tôi và bắt dân tôi làm nô lệ!




Tôi yêu nước Nga,
Với những văn hào lừng danh thế giới,
Leo Tolstoy, A.Fedorov, Sakharov
Boris Pasternak, K. Simonov...
Và Solzhenitsyn
Đã bất khuất chiến đấu cho hòa bình
Và cho tự do
Nhưng tôi ghét
Những Lenin, Stalin
Những đồ tể giết hàng triệu dân Nga
Và đã xuất cảng cách mạng vô sản.
Làm cho thế giới máu lệ chan hòa!




Tôi yêu đất nước Thái Lan,
Với những tháp bạc, chùa vàng
Trên tầng cao
Những tượng Phật xếp thành dãy,
thành hàng,
Sẵn sàng
đưa tay tế độ
trần gian.
Và những đoàn sư sãi mặc y vàng
Đi khất thực
bước trầm tư trong thành phố,
Nhưng tôi đau khổ
Vì bọn hải tạc giết người, cướp của
Hãm hiếp những phụ nữ nước tôi
Bao nhiêu xác người,
Đã vào miệng cá,
Và dạt trôi
trên biển cả !




Tôi yêu nước Việt tôi,
Bốn ngàn năm lịch sử trôi xuôi.
Tôi yêu Lý Thường Kiệt,
Hưng Đạo vương,
Nguyễn Trãi, Phan Thanh Giản,
Hoàng Diệu,
Nguyễn Tri Phương,
Đã lấy máu tô hồng trang lịch sử,
Đã chiến đấu bảo vệ quê hương..
Nhưng tôi không thể nào quên,
Bọn tôi tớ Nga Hoa
Nước biển đông không thể xóa nhòa
Tội ác của Hồ Chí Minh,
Trường Chinh,
Phạm Văn Đồng
Đã giết người, cướp của
Đã bán nước và nhượng biển đông




Tôi cầu mong
Một ngày gió lộng
Mặt trời rực sáng phương Đông
Thế giới hòa bình
Và đất nước tôi sớm ngày giải phóng.

8-2008

*=========



===

No comments: