*****
SƠN TRUNG
==============================================================================
63. XUÂN LỮ THỨ
Đêm nay xuân đến khắp nơi nơi,
Trong gió muôn hoa hé miệng cười
Tiếng pháo sang xuân rộn ràng quá,
Hương trầm bát ngát, nhạc xuân vui.
Ta khách giang hồ sống tha phương,
Đêm nay buồn nhớ về quê hương.
Gục đầu bên cửa lòng cay đắng,
Nào biết tìm đâu chút tình thương?
Ta chết đêm nay giữa nẻo đời,
Hồn ta phiêu bạt về xa xôi.
Ta nẳm yên lặng trong đêm tối,
Nghe bước xuân về khắp nơi nơi. . .
Lòng ta tơi tả như xác pháo
Nào biết mai đây bước về đâu?
Trơ trọi giữa đời muôn vạn nẻo,
Trong khi thiên hạ tình đậm sâu!
Ta chẳng còn chi trên cuộc đời,
Đời ta đã hết những ngày vui.
Xuân về đẹp cánh mai vàng nở,
Nhưng ở lòng ta mưa ngập trời.
Môi ta thấm mãi chén đắng cay,
Ta gắng đêm nay cạn chén say.
Rồi ngủ tràn đi quên mọi sự,
Cho hồn vương vấn khói hương bay.
Đêm về lạnh lẽo vạc kêu sương,
Sóng biển mênh mông, gió ngàn phương.
Trời tối đêm nay, đêm tận thế,
Hồn ta chìm xuống đáy đại dương.
Đêm nay thao thức suốt canh thâu,
Thao thức bao nhiêu lại khổ sầu.
Gió lạnh rì rào qua khe cửa
Hồn ta như lạc xuống hang sâu.
==
64. GIAO CẢM
Ôi đêm giao thừa
Đêm giao thừa thiêng liêng quá!
Cả không gian như nín thở đợi xuân qua.
Như du dương réo rắt một bài ca,
Trong khoảnh khắc
Như muôn vạn cánh hoa
Cùng quỳ xuống đón chúa xuân ngự giá.
Đêm nay vui gió lạ
Lòng người bốc men say.
Hương trầm bay
Phút linh thiêng như ngự trị đâu đây.
Ta dang tay
Ôm lấy hương nồng cho thật chặt
Ta say mê
Theo nhịp lòng ngây ngất
Ta sợ trong phút giây
Niềm giao cảm bay đi mất
Ta ôm thật chặt
Hương xuân nồng vương vấn bên ta.
Tim đập theo nhịp ca
Đêm nay,
Hồn theo mây bay
Ta ngất ngây
Lên đỉnh trời cao vút.
Đêm 30 tết mậu tuất 1958.
===
65. PHỐ MỜ
Một chiếc xe vắng khách
Lắc lư trên đường dài.
Hàng cây chưa vương bụi.
Hoa lá còn xanh tươi
Trong lúc trời mờ sáng
Mây buồn như ngừng trôi.
Em bé thất thểu bước,
Bà quán mở hàng rồi.
Phố phường đang im ngủ
Đường sá không bóng người.
Núi xa xanh xanh lắm,
Đèm mờ trong sương mai.
6-57
===
66. GỬI NGƯỜI QUA SÔNG
Mùa xuân năm ấy vắng bóng nàng,
Lòng tôi khô héo sầu mênh mang.
Tôi mãi đợi chờ, mãi trông ngóng.
Ôm ấp trong tim giấc mộng vàng.
Bóng nàng sâu đậm ở tim tôi,
Tôi quên sao được môi nàng cười!
Nhưng từ độ ấy xa nhau mãi,
Tôi chỉ gặp nàng trong mộng thôi!
Đô thành cát bụi vạn nẻo đường,
Tìm đâu cho thấy bóng người thương?
Nàng ở phương nao? Nào ai biết,
Bao chiều mưa gió ngập phố phường!
Tôi quên sao được một buổi chiều,
Quê người hoang lạnh, lòng cô liêu.
Tôi đã gặp nàng cùng tâm sự
Đôi mắt huyền kia nói rất nhiều!
Cũng vì buổi ấy tôi yêu nàng,
Nhưng mà duyên kiếp quá bẽ bàng,
Duyên ta chưa một lời ước hẹn,
Ngờ đâu nàng đã bước sang ngang!
Một mùa xuân mới hoa nở hồng,
Mưa xuân phủ ngập cả bến sông.
Nàng đã qua đò về bên ấy,
Vui cùng duyên thắm với rượu nồng!
Nàng đã ra đi chẳng một lời,
Tạ từ bạn cũ với lòng tôi.
Xác pháo chiều mưa như lệ thắm
Vội vàng chi lắm hỡi người ơi!
Môi nàng thuở ấy chưa tô đỏ
Mà nay nghe nói đã thắm hồng.
Nàng về bên ấy chắc vui nhỉ
-Đời người chỉ một chuyến sang sông!
7-57
===
67. MƯA GIÓ
Em ơi!
Nắng lên không được một ngày,
Trời nổi giờ
Mưa lạnh chiều bay
Lòng mơ say
Thương nhớ người em nhỏ
Cùng ta gặp gỡ những ngày. . .
Bên lò sưởi đỏ
Đôi mắt huyền thơ ngây
Lệ buồn sẽ nhỏ
Hạnh phúc từng phút giây!
Nhưng chiều nay,
Mua đầm đìa nội cỏ
Sương vương khòm lá cành cây
Em về xóm, cũ
Em chẳng sang đây
Để lòng ta thương nhớ
Bâng khuâng vương vấn chiều nay!
Em nhớ chăng lời ước cũ
Cùng ta thề thốt những ngày. . .?
Chiều nay lòng lạnh giá,
Mưa chiều lặng bay.
Trên sân lá vàng rụng đầy
Những ngày vui đi mau quá
Nắng lên không được một ngày!
2-58
===
68. KHÔNG LỬA
Ta là người lữ khách,
Đêm băng giá
Lạc giữa rừng sâu.
Đường đời vạn nẻo,
Nào biết về đâu?
Bốn bề không trăng, không sao,
Mình ta cô độc giữa đêm thâu!
Ta không khóc,
Lệ cạn rồi!
Ta cười
Nghe sao mà điên dại!
Đêm hoang vu
Sương rơi
Thành nước mắt đọng lại!
Sầu dâng khơi
Lòng tê tái
Biết tìm đâu ánh lửa đêm nay/
Không ánh lửa
Không ánh lửa
Không chút tình thương
Bốn bề sương rơi đầy
Ôi đâu còn hy vọng!
Đêm nay
Đêm băng giá
Ta rét run cả người
Ta mím môi thật ch8ạt
Tim ta ngừng đập
Ta sắp chết rồi
Hãy cho ta ánh lửa
Một chút lửa thôi,
Cho ta một ánh lửa hồng,
Để ta sưởi ấm cõi lòng đêm nay.
2-58
==
69. TRĂNG XA
Dù cho cách trở trường giang,
Đôi bờ chỉ một trăng vàng mà thôi.
Dù cho dòng nước ngăn đôi,
Nhưng cùng chung một đêm trời sáng trăng.
===
70. EM ĐÃ SANG ĐÂY
Em đã sang đây một buổi chiều,
Môi em thoáng điểm nụ cười yêu.
Em cười ròn rã vang trong gió,
Sưởi ấm lòng anh buổi quạnh hiu!
Em đã sang đây một sáng mai,
Môi em điểm thắm nụ cười tươi
Hương trinh thơm ngát hồn thơ mộng,
Đôi mắt mùa thu đẹp tuyệt vời.
Em đã sang đây dừng lại đây
Gió đùa lả lướt mái tóc mây.
Nhìn em say đắm mà không nói,
Em biết lòng anh yêu tự ngày?
Em đã sang đây, sang một mình,
Nhưng mà anh chỉ lặng làm thinh.
Em đâu có biết rằng khi ấy
Biển cả lòng anh dậy sóng tình.
Em đã sang đây, em lại về,
Để lòng anh lạnh giữa chiếu quê.
Nắng chiều đã tắt, sương rơi lạnh,
Gió núi chiều nay lại thổi về!
5-57
==
71. TRĂNG NƯỚC
Chiều nay trăng lên sớm,
Trăng sáng cả trời đông.
Trên đường về vui bước,
Em hớn hở trong lòng.
Gió Thuận An hây hây
Theo trăng gió về đây.
Cầu Trường Tiền rộn bước,
Phất phới tà áo bay!
Trăng sáng rực giữa trời
Trăng đẹp quá trăng ơi.
Làn mây tơ mơn mởn,
Trăng cũng vừa đôi mươi!
Nghiêng chiếc nón xinh xinh,
Nhìn ánh trăng lung linh
Em cười vang trong gió,
Theo nhịp guốc thanh bình.
Trên dòng sông xanh xanh,
Chiếc cầu trắng hiền lành
Nhởn nhơ đàn bướm trắng
Sương về thêm long lanh.
Ướp thơm hồn băng thanh!
Bên đường còi xe vang
Đèn xe chớp đỏ vàng
Lớp người tuôn như nước
Lòng em thêm rộn ràng!
Em say nhìn trời cao,
Trời không một vì sao.
Gió bâng khuâng ý lạ,
Dòng sông nước dạt dào
1957
===
72. GỬI EM TÔI
Đã bao mùa xa nhau,
Nhớ thương về xóm cũ
Tin nhà biền biệt vắng,
Ai mà chẳng buồn đau!
Cách những mấy sông sâu,
Cách những mấy nhịp cầu!
Không gian đầy núi biển,
Thương nhớ gửi về đâu?
Nhiều đêm gió lạnh về
Lòng anh buồn tái tê!
Xót thường đàn em nhỏ,
Không tình anh chở che!
Chua xót lắm em ơi!
Đời mình đã mồ côi.
Thế mà thời loạn nỡ
Bắt chúng mình chia phôi!
Những chiều giữa quê người,
Anh lặng nghe mưa rơi.
Nghe tiếng lòng thổn thức
Tiếng gọi chiều xa xôi!
Quê mình, nắng không lên,
Gió lạnh buốt Đèo Ngang.,
Đồng hoang vì nước mặn,
Chua xót dòng Linh giang.
Nhiều đêm trong giấc mơ,
Anh thấy về quê xưa.
"Trên đường làng vắng lặng,
Hoa lá vườn xác xơ".
Bỗng bốn bề súng nổ
Giặc thét đạn reo vang,
Anh ngã trên vũng máu,
Tỉnh mộng lòng bàng hoàng"
Xa nhau lòng nhớ nhau
Thiết tha tình máu mủ
Dù cách mấy sông sâu,
Dù cách mấy nhịp cầu!
Đường thiên lý còn dài
Chúng ta còn ngày mai
Vận bỉ sẽ sang thái
Em ơi, đợi tương lai!
12-56
===
73. CHIỀU LẠNH
Hoàng hôn ơi buông xuống
Cho lòng ta ngập u sầu.
Chiều nay lòng tan tác,
Như hoa tàn rũ cánh đêm thâu!
Hoàng hôn ơi buông xuống
Cho lòng ta xa cách nhhau
Đừng bao giờ gặp lại
Để lòng chìm mãi trong thương đau!
===
74.MƯA HẢI VÂN
Gửi L.Y.
Chiều nay gió lạnh buốt không gian,
Mây xám chiều dâng đọng cuối ngàn.
Chim nhạn chiều bay về biển cả,
Ai buồn nhớ đến chuyện ly tan?
Nhìn cõi xa xăm mưa mịt mùng,
Lòng tôi thêm lạnh bởi nhớ nhung.
Đèo cao, biển rộng cách đôi ngả
Người có buồn chăng chiều lạnh lùng?
Tôi ngồi yên lặng giữa chiều nay
Để ngắm khắp trời mưa lạnh bay.
Để tưởng hình dung người xa vắng
Để lòng đắm đuối bởi mê say.
Tôi nghe tiếng gọi ở xa xôi,
Tôi thấy đôi môi đẹp của người.
Phút chốc lòng tôi ấm cúng lại
Tưởng như người đã đến bên tôi!
Bao nhiêu năm tháng lòng cô liêu,
Thương nhớ sầu dâng chiều lại chiều,
Tình vẫn âm thầm chưa thổ lộ
Sợ rằng vỡ giấc mộng thương yêu!
Bao đêm thương nhớ dạ mông lung,
Tôi ước mơ nhiều mộng trẻ trung.
Cùng lứa xuân xanh, cùng tuổi trẻ
Lẽ nào đôi đứa mộng không chung?
Giờ đây xa cách mấy trùng dương,
Tình đã xa nhau vạn dặm đường
Biết đến bao giờ cùng hội ngộ
Bao giờ chung một mộng yêu đưong?
Nơi đây gió lạnh thổi tư bề
Thương nhớ chiều nay lòng tái tê.
Tôi muốn không gian thành biển cả,
Để lòng trôi dạt bến đê mê.
Thương yêu đôi ngả giờ ly cách,
Người ở chân mây kẻ cuối trời
Chim nhạn có về bên kia núi,
Xin cho nhắn gửi một đôi lời!
1-59
===
75. XUÂN YÊU
Xuân đã về trên ngàn hoa nội cỏ,
Xuân đã về trong ánh mắt thương yêu.
Anh cứ ngồi yên lặng cả buổi chiều.
Nghe xuân đến giữa lòng chiều rạo rực.
Mây trắnmg ngừng trôi, nắng vàng thổn thức,
Hiến trái tim, dâng trọn cả niềm thương.
Trong phút giây tình đẹp lẫn sắc hương,
Cả vũ trụ say sưa giờ hội ngộ.
Anh đợi chờ em cả mùa xuân cũ
Cả nắng vàng và gió lạnh năm xưa.
Anh yêu em lòng tha thiết say mơ
Anh ước vọng một mùa xuân bất diệt
Đôi mắt em ôi rạng ngời ánh nguyệt
Và tóc em là cả một trời mây.
Và làn da em thơm ngát hương bay
Em là cả một mùa xuân bất tận.
Trọn đời anh sẽ là người hầu cận
Vì em là công chúa của mùa xuân.
Yêu say mê và không chút ngại ngần
Yêu tất cả với tình yêu trọn vẹn.
Nắm tay nhau và cùng nhau ước hẹn
Trọn đường đời ta mãi mãi yêu nhau
Yêu kiếp này và cả đến kiếp sau
Tình muôn thuở vẫn trọn lời vàng đá.
Ta cùng nhau cùng đi vào xứ lạ
Cùng say sưa trong hương vị tình yêu
Hai tâm hồn cùng đắm đuối giữa men chiều,
Cùng hòa hợp trong cung đàn ân ái.
Ta yêu nhau và không bao giờ ngần ngại.
Vì muôn hoa chỉ đẹp giữa mùa xuân
Và mỗi năm xuân chỉ đến một lần!
2-59
===
76. PHỐ CUỐi NĂM
Chiều 29 đi dạo phố
Người ta đi rất đông
Áo xanh
áo đỏ
Áo hồng
Trời oi bức
Chảy mồ hôi
Họ nói
Họ cười
Những nét mặt quen thuộc.
Họ đi về đường Gia Long
Họ đi về phố Trần Hưng Đạo
Họ về cửa Đông Ba
Họ đi qua Thượng Tứ
Họ đi mấy vòng?
Họ đi tìm chi,
Hợ mua những thứ gì?
Họ ra bờ sông,
Họ đứng trên cầu,
Họ là người hạnh phúc
Vì họ đang yêu nhau?
Hay họ là người thảm sầu
Là người lữ khách cô đơn
Đi tìm vui giữa những đám ngưới đông đúc!
Họ thấy thú vị gì
Giữa ngày cuối năm nóng nực?
2-59
===
77. VUI XUÂN
Một mùa xuân mới lại sang
Sắc xuân tô điểm mộng vàng thêm tười.
Hoa xuân nở bốn phương trời
Hoa Xuân nở thắm lòng người vui xuân
Đêm 30 kỷ hợi (59)
===
78.ĐÓN XUÂN
Sớm nay xuân sang
Lòng ta rộn ràng
Chim non ríu rít
Nhạc xân reo vang.
Sương mai rơi nhẹ
Khắp cả xòm làng
Đường xa mờ ảo
Ta mơ bóng nàng
Dịu hiền sắc áo
Mái tóc Diễm Trang
Trâm cài lược giắt
Mộng ngát trường giang
Hoa chào ngõ hạnh
Hé nở cánh vàng
Vui mùa xuân đẹp
Ta mãi mơ màng
Mồng một kỷ hơi (59)
===
79. ĐÊM TAN VỠ
Xuân đã về đây, xuân lại về
Nhạc xuân vang dội cả sơn khê
Tình xuân rạo rực lòng trinh nữ
Hoa nở hương đưa ngát lối về.
Ai mãi ra đi chưa trở lại
Xuân này phiêu bạt ở quê người
Tháng năm đôi ngả đành ly cách,
Ai có chờ ai ở cuối trời?
Mình ai thao thức bên đèn khuya?
Nghe gió vi vu đến não nề.
Nghe giọt sương rơi từng gịọt nhỏ
Nghe đêm tàn lụi bước lê thê.
Nghe tiếng chuông chùa xa thoảng đưa
Nghe đêm mở rộng khung trời xa.
Nghe hồn trôi dạt Ngân hà ấy,
Nghe lệ tuôn trào ưót giấc mơ!
Mình ai ngậm đắng suốt đêm trường
Đếm bưóc xuân về tận cố hương?
Nhớ đến vườn xưa ngày nắng đẹp,
Nhớ về ngõ trúc, khói chiều vương.
Nhớ đêm sum họp bên bếp lửa
Than nổ êm đềm giữa gió khuya.
Nhớ mẹ già nua tóc bạc trắng
Đêm nay chua xót đợi xuân về!
Giữa khoảng đêm trường vang tiếng pháo
Từng tràng vang dội mãi không thôi.
Không gian rung chuyển, đêm tan vỡ
Từng cánh hoa lòng rụng tả tơi.
Đêm 30 Kỷ hợi(1959).
==
80.SẦU ĐÊM MƯA
Giấc Nam kha khéo bất bình
Bừng con mắt dậy thấy mình tay không!
Bầu trời đầy mây
Mưa đêm nhẹ bay
Mộng hồn tan tác
Lòng thêm đắng cay!
Bao mùa nắng úa,
Mấy độ thu gầy
Cuộc đời lưu lạc
Tay trắng hoàn trắng tay!
Đường đời cô độc
Lòng ta ai hay.
Mưa đêm rơi ngập
Mỏi cánh chim bay!
Trải qua cơn giông bão,
Lòng tỉnh giấc mơ say.
Giờ đâu còn mộng đẹp,
Ta ước mơ những ngày. . .
Bao năm trời phiêu bạt
Sống mòn mỏi nơi này
Đường đời lặng bước
Sống cho qua tháng ngày
Cuộc đời không định hướng
Sống cho hết đêm nay
Trùng dương luôn nổi sóng
Ta như cánh chim chiều thoảng bay.
Ta vẫn ngồi nơi đây
Đã mấy mùa mưa bay
Hoài niệm hương dĩ vãng
Lòng run theo gió heo may!
*
Ngoài trời mưa bay
Mây đen giăng đầy
Ván cờ thành bại
Lòng ta ai hay?
Buồn riêng tâm sự
Chua chát lắm thay!
Bao mùa lận đận
Tay trằng hoàn trằng tay.
1959
==
81.SẦU LỮ THỨ
Lặng nghe tiếng dế suốt đêm trường
Lòng như sóng cuộn nỗi hoài hương.
Đất lạ trời xa sầu viễn xứ
Quê nhà xa cách mấy trùng dương!
Bao năm lưu lạc ở quê người,
Sóng gió thân đành phận nổi trôi.
Thất bại bao phen cằn mái tóc
Mối sầu năm tháng vẫn khôn nguôi!
Xanh mắt bao mùa mãi đợi trông,
Bao mùa lặng đón ngọn thu phong.
Bao mùa ôm ấp, bao hoài vọng
Lận đận bao mùa chỉ uổng công!
Thời gian tô đậm nét u hoài
Tâm sự riêng lòng ai biết ai,
Mây lạnh,trời cao, đêm vắng lặng
Hồn bay theo gió đến sao Mai!
9-59
==
82. DANG DỞ
Có những chiếc tàu chưa ra đi
Có những con thuyền chưa đỗ bến.
Có những bài thơ
Chưa trọn vẹn
Có những giấc mơ
Chưa thực hiện.
Có những tâm tình
Chưa nói thành lời.
Có những hạt mưa rơi
Đã vỡ tan trước khi xuống biển
Có những nỗi buồn
Không bao giờ vơi!
1959
===
83. NIỀM DAU SÂU KÍN
Tôi sẽ tự xây tù ngục
Dể giam giữ linh hồn tôi.
Hay tôi sẽ đóng con thuyền lớn
Để vượt trùng dương xa xôi?
Tôi không biết ngày mai
Vì thuyền chưa ghé bến
Bầu trời rộng mênh mông
Linh hồn tôi bé nhỏ
Đây là con sông
Nhưng tôi chưa sang bên kia bến.
Tôi vừa hai mươi
Đi chưa hết cuộc đới
Đã gục ngã trong đêm mưa gió.
Giòng nưóc trong xanh
Nhưng lòng tôi mong manh
Như sợi tơ chiều sắp đứt
Đêm xuống
Tôi nhìn từng vì sao
Đang nức nở trong thiên hà rộng lớn
Tôi nghe từng giòng sông đen
Cuốn phăng đàn mây xám
Tôi muốn ngắt trái tim tôi
Ném tung vào không gian
Tôi muốn cắt giây đàn
Tôi muốn đập vỡ tan vũ trụ
Tôi muốn lìa xa cuộc đời
Tôi muốn tự giam tôi
Trong ngục tối
Hay tôi sẽ lưu đày tôi
Trên đảo không người.
59
==
84. ĐÊM MƯA
Đêm mưa sao dài vô tận
Đêm âm u không ánh sao
Lệ không rơi mà nghe tuôn chảy
Trắng đêm bên ngọn dầu hao.
Đêm dài, trời mưa, trời mưa
Cuộc đời đã hết khổ chưa?
Mưa đêm rơi tràn ngỏ hẹp
Bao giờ cuộc đời hết mưa?
Bóng đêm đổ dài chơ vơ
Mưa đêm rách nát vườn thưa
Mưa hoài không bao giờ tạnh
Sống mãi tháng ngày gió mưa!
Đêm mưa, trời không kết sao,
Mây đen chiếm hết trời cao.
Suốt cuộc đời không ánh sáng
Buồn mưa, tiếng dế nghẹn ngào.
Thao thức suốt đêm chờ sáng
Cả lòng ướt sũng vì mưa
Không tương lai và dĩ vãng
Mưa rơi còn đến bao giờ!
Mưa hoài, mưa suốt cuộc đời
Mưa rơi từng giọt đầy vơi
Trắng đêm, đếm hoài không hết
Đêm mưa, lòng ai mưa rơi?
10-59
==
85. NGÀY MƯA
Đường về Đập Đá xa thẳm
Ngõ về Gia Hội hoang vu.
Đi sang Lò Rèn máy điện gầm gừ
Mối sầu gieo nặng tâm tư,
Bao giờ núi Ngự xanh như thuở nào?
Mây che kín Phu Văn Lâu
Trường Tiền trắng mấy nhịp cầu
Chiều mưa nào thấy áo mầu tung bay!
Đường Gia Long
Ngắn không đầy một gang
Phố Trần Hưng Đạo
Một mặt chênh vênh
Chiều mưa mái ngói buồn tênh,
Con đò lạc bến lênh đênh giữa giòng!
59
===
86. NHỚ MONG
Chiều nay sao em không đến?
Để cho anh chờ đợi hoài công!
Bốn phương mây buồn giăng mắc
Gió lạnh, mưa bay, tím cả lòng!
59.
==
87.NHỚ EM
Đông đã tàn đi theo gió may
Lòng ta buồn lạnh suốt đêm nay
Cung đàn im tiếng, lòng thao thức
Em ở phương nào, em có hay?
Tương tư sầu khổ đã bao chiều
Ta đắm chìm trong chốn tịch liêu.
Ta viết những lời thơ thắm thiết
Thơ yêu, ta gửi đến người yêu!
Em có bao giờ chờ đơi không?
Bao ngày nắng hạ, bao mùa đông.
Tháng năm tình vẫn tình xa cách
Em biết chăng lòng ta nhớ mong ?
Bao giờ em nhĩ? Biết bao giờ?
Cho tình hai đứa thắm duyên tơ?
Sâm Thương biền biệt giờ đôi ngã
Khi nao thuyền ghé bến sông mơ?
12-59
==
88. ĐÒ CHIỀU
Đò chiều ai bước sang ngang?
Đò chiều ai đứng lỡ làng trông ai?
Người đi đến chốn xa xôi,
Người về mang mối u hoài ngàn năm.
Sông dài trôi chảy xa xăm,
Tình sầu như ánh trăng rằm bơ vơ.
Đò chiều có nhớ bến xưa
Đò chiều có nhớ giấc mơ ban đầu?
Trăng non soi mái cô lâu,
Đò chiều lơ lửng qua cầu sông mơ.
12-59
===
89. TƯƠNG TƯ
Thấy nhau mà chẳng gặp nhau
Giòng đời cách trở sông sâu mà buồn!
Bao ngày nắng cháy mưa tuôn,
Xa nhau ai hỡi có buồn c hăng ai?
Lòng anh như ánh sao mai,
Đêm thâu chiếu sáng giữa trời chờ mong.
Mịt m ù sóng gió mênh mông
Trường giang cách trở đôi giòng xót xa.
12-60
==
90. TÀN PHAI
Ôi đâu còn những tháng năm son trẻ,
Của những ngày hai đứa mới yêu nhau.
Ta say sưa mộng đẹp thuở ban đầu
Tình dắm đuối êm đềm trong ánh mắt.
Ôi những chiều xuân tiếng nhạc lòng réo rắt
Ta say sưa đắm đuối mộng Đào nguyên.
Tháng ngày trôi đi trong thế giới thần tiên
Ta chào đón phút vàng son hiện tại.
Nhưng em ơi, thời gian đi không ngừng lại
Cuốn phăng đi những kỷ niệm xa xưa.
Hình bóng ai nay cũng đã phai mờ
Lòng hờ hững, tim không còn xao xuyến!
Mắt nhìn nhau, xưa sao đầy quyến luyến
Giờ lạnh lùng như hai thế giới xa xôi!
Hai tâm hồn rẽ ngược phía chân trời
Khộng ngừng lại ở tận cùng băng giá.
Tình lòng anh mệnh mông như biển cả,
Như con tàu chở mộng đẹp xa xôi.
Lòng say sưa mơ ước bốn phương trời
Chưa dừng lại ở bến sông bé nhỏ.
Nhưng lòng em chỉ là quán trọ
Nơi dừng chân của lữ khách đường xa.
Đêm vui say uống cạn ánh trăng tà,
Rồi mai sớm, khách âm thầ từ biệt.
Tình qúan trọ dù êm đềm tha thiết
Nhưng làm sao sười ấm kẻ phong sương?
Lòng đơn hàn vì mưa gió dặm trường
A!nh lửa nhỏ không đủ tình ấp ủ.
Tâm hồn anh, sương chiều đông bao phủ
Lòng lạnh lùng ươt đẫm giữa đêm mưa.
Anh rất buồn vì cảm thấy chơ vơ
Xa tất cả, xa người yêu bé nhỏ.
Anh lắng nghe từng phút tim tan vỡ
Cả tâm hồn chìm xuống đáy hang sâu,
Hương sắc phai! Ôi mộng ban đầu!
7-60
===
91. CÔ ĐƠN CA
Có những khi sao mà nghe trốn trải,
Một nỗi buồn vô cớ chiếm hồn ta.
Mắt đăm chiêu nhìn mây phủ non xa.
Hồn đơn chiếc bập bềnh trong thương nhớ.
Ta lắn nghe suốt buổi chiều mưa đổ
Những âm thanh heo hút của rừng xa.
Khi mưa chiếu thấm ướt côi thông già
Con nai nhỏ lạc đàn kêu gọi mẹ!
Ta lắng nghe rì rào con mưa bể
Chiếc thuyền ai phiêu bạt giữa trùng dương?
Dấu chân ai in trên bãi cát vàng
Làn sóng bạc xóa mờ tình dĩ vãng!
Cả cuộc đời buồn trôi theo năm tháng
Bao người yêu đã thầm lặng ra đi
Ta si mê gió bụi chốn kinh kỳ
Tà áo lụa buộc linh hồn Tư Mã!
Ta theo đuổi cuộc hành trình xa lạ
Nuôi trong ta hồn Do THái lang thang
Đi bơ vơ trong vũ trụ mênh mang
Ta tìm mãi một thiên đường đã mất.
Nhớ thương ai trong những chiếu nắng nhạt
Yêu thương ai trong những buổi hoàng hôn
Trời gió mưa, ta cảm thấy cô đơn.
Bỏ sách vở lang thang chiều phố rộng.
Ta gặp em, một nàng tiên trong cõi Mộng
Thoáng mắt nhìn sao đã vội nghiêng che?
Êm đềm thay phút ngượng ngập e dè
Lòng dịu nhẹ vơi đi bao sầu hận.
Giòng đời trôi, tháng năm dài vô tận,
Gặp gỡ nhau rồi lại sẽ xa nhau.
Ta không mong xây đắp mộng bền lâu,
Vì ta biết cuộc đời là biển cả
Thà mãi mãi là những người xa lạ
Còn hơn yêu nhau mà lại sớm chia lìa!
Những nụ cười, những quán trọ xưa kia
Còn đâu nữa trên đường thiên lý cũ?
Bên cuộc đời ta là người khách lữ
Đi lạc loại giữa thế giới xa xôi,
Mà quê hương xưa đã mất lâu rồi!
10- 61.
==
92. BIÊN GIỚI
"I travelled among unkown men"
Wordworth
Tôi về ngủ trong cô liêu
Tắt mặt trời buổi sáng
Chiều thứ bảy
Tháng tư
Có người con gái tôi yêu
Đi qua thành phố.
Hay những người xa lạ
Đang dẫm chân lên
màu nắng chưa phai!
Những miệng giếng ban đêm
Nuốt ánh sao trời
Người lữ khách không về quán trọ
Vươn tay dài những đường sắt song song.
Tôi ngồi ôm quá khứ
Chiếc hành lý cuộc đời
Tôi sẽ làm người thủy thủ
Để ra đi những chuyến trùng dương.
Xa con sông bé nhỏ
Ngày mai ghé bến
Tôi sẽ tìm tôi
Trong thành phố cô đơn.
6-60
==
93. ĐI XA NỮA
Đi xa nữa, thuyền ơi, đi xa nữa,
Bể mênh mông, trời đất rộng mười phương.
Hồn lãng du say tiếng gọi lên đường,
Tim khao khát những mảnh trời xa lạ!
Đi xa nữa, dấm mình trên biển cả,
Phuơng trời xa đang reo gọi ta đi
Đời phiêu lưu, ta chẳng quản gian nguy
Cánh buổm rộng ngang tàng căng trước gió!
Ta say sưa nghe nhịp thuyền sóng vỗ
Hôn vút bay theo mây trắng trùng dương.
Màu nước xanh, ánh nắng mới huy hoàng,
Chân trời rộng đón mời ta đi tới!
Giương buồm lên, quên tháng ngày u tối,
Xa cuộc đời trầm lặng ở ven sông.
Ta ra đi mơ ánh nắng mai hồng,
Cánh buồm trắng với khoang thuyền rộng rãi.
Ta ra đi chưa hẹn ngày trở lại,
Mây trùng dương đã khép kín đường về.
Biển mênh mông réo gọi vị đồng quê
Mầu lúa chín, sóng lúa vàng vời vợi!
Đi xa nữa, hãy dương buồm thẳng tới,
Ra khơi xa, từng đợt sóng muôn trùng.
Màu biển xanh và mây trắng mông lung
Đàn ó biển cuồng say đôi mắt lửa!
Đi xa nữa, thuyền ơi đi xa nữa
Hãy quên đi những ngày tháng ưu sầu
Trôi phiêu lưu hay chìm xuống vực sâu,
Hãy đi mãi, đi về nơi vô tận!
3-60
==
HẾT
===
XEm lại, tháng 9-2008
====
No comments:
Post a Comment