Friday, July 16, 2010

TRUNG QUỐC LUẬN IV* TRUNG QUỐC VÀ THẾ GIỚI


VI.TRUNG QUỐC & THẾ GIỚI


Từ trước đến nay, các nước dân chủ thường nêu cao vấn đề nhân quyền và dân quyền. Sự thực đôi khi không phải là vậy. Trước đây, Mỹ có ý kiên về vấn đề diệt chủng của Khmer đỏ, nhưng Mỹ im lặng trước việc Stalin, Mao Trạch Đông, giết hàng triệu người mà không ai dám đưa Stalin, Mao, Đặng Tiểu Bình, Hồ Chí Minh ra tòa án quốc tế vì sợ mất quyền lợi trong việc bán buôn và ngoại giao. Ngoại trừ một số nhà báo, nhà tranh đấu cho nhân quyền thật lòng yêu nhân loại, tranh đấu cho con người bị đàn áp, tù đày, các chính phủ Mỹ, Pháp, Anh, Đức Ý, không dám động đến hai con cọp Liên Xô và Trung Quốc. Như vậy là "mềm nắn, rắn buông", chẳng có công lý, công bằng chi cả!

Và gần đây nhất, bọn tư bản bắt tay với Trung Quốc, làm giàu cho Trung Quốc, bất chấp vấn đề nhân quyền mặc dầu họ biết sản phẩm của Trung Quốc là do tù nhân chế tạo. Và họ cũng biết rằng đưa hãng xướng và vốn liếng qua Trung Quốc, Việt Nam thì dân chúng Âu Mỹ sẽ thất nghiệp.

Như vậy là bọn tư bản chỉ chú trọng nhân công rẻ, lợi nhuận cao, chẳng đếm xĩa đến nhân quyền và dân quyền tại các các nước cộng sản và tư bản,

Khi Mỹ bình thường hóa với Việt Nam rồi Clinton sang Việt Nam thì coi như Mỹ không còn chú trọng nhân quyền và dân quyền nữa. Quyền lợi của Mỹ trên hết, tiền bạc trện hết, mặc kệ nhân quyền và dân quyền tại Trung Quốc Việt Nam có bị chà đạp đến mực nào! Vì thay đổi quan điểm, thay đổi chính sach, Mỹ không coi cộng sản là mối hiểm nguy nên rút quân về, bỏ mặc VNCH thảm tử, để chuẩn bị cho chính sách buôn bán, đầu tư với Trung Cộng!


Người Mỹ đầu tư vào Trung Quốc vì nhân công rẻ nhưng cách tính toán như vậy là sai lầm vì cán cân thương mại lệch về Trung Quốc, và Trung Quốc gian giảo, làm hàng giả, hàng độc bán vào Âu Mỹ. Trung Quốc nhờ buôn bán với Âu Mỹ mà mạnh lên, toan chiếm cả thế giới, muốn hất chân Mỹ ra khỏi vũ đài chính trị, kinh tế và quân sự.Bây giờ người Mỹ phải sắp lại bàn cờ, phải thay đổi thế trận.

Ngay từ khi Mỹ bang giao với Trung Quốc rồi bang giao với Việt Nam, nhiều người Việt Nam tại quốc nội và hải ngoại nhận định chua chát rằng thế là Mỹ vuốt ve Việt Cộng, dùng Việt cộng đánh Trung Cộng.Việt cộng nay là con cưng của Mỹ, Việt cộng mặc sức yêu sách, chỉ tội cho nhân dân Việt Nam phải sống dưới ách độc tài, tàn bạo của cộng sản ngày càng mạnh lên do v iệc đầu tư của tư bản, và những nhà tranh đấu cho dân quyền, cho tôn giáo, cho miếng đất của mình nay cô thân, cô thế, không biết kêu van, nhờ cậy vào đâu? Chỉ có tư bản mới chống cộng, nay thì tư bản bắt tay với cộng sản rồi, phải làm sao đây? Pháp, Đức chống Mỹ, ngay cả tòa thánh cũng muốn bắt tay với Trung Đông , và theo hùa với Trung Quốc mong lợi hại nọ kia, chẳng ai dư sức tranh đấu cho nhân quyền tại Trung Quốc và Việt Nam, họa may một vài cá nhân thật lòng yêu nhân loại.


Một năm trước đây, Trung Quốc vùng lên tuyên bố biển đông là của họ, bà Clinton họp tại Thái Lan kêu gọi Việt, Miên, Lào Thái. ..hợp tác với Mỹ để giải quyết nhiều vấn đề, trong có vấn đề sông Mékong nay do Trung Cộng kiềm chế và giết chết sông ngòi và đồng bằng nơi này. Bà Clinton cũng không dám đề cập đến vấn đề nhân quyền vì sợ đụng chạm nọ kia.

Ngưòi Âu Mỹ tỏ ra bất bình khi thấy tấm ảnh tướng Loan bắn một tên Việt cộng. Quy định quốc tế là cấm giết tù binh, ngược đãi tù binh nhưng trong trận mậu thân, cộng sản rất mạnh, và trận chiến đang xảy ra quyết liệt chứ không phải như lúc tan giặc, tù binh đem về. Thành thử việc tướng Loan giết Việt cộng là việc giết kẻ thù ở chiên trường khác với việc tù binh bị bắt đem về giam trong trại. Việt Cộng chôn sống nông dân trong CCRD, sát hại hàng chục ngàn người trong tết mậu thân, và việc họ đối xử tàn bạo với sĩ quan Việt Nam Cộng Hòa không biết được mấy người Âu Mỹ lên tiếng?

Cộng sản rất gian trá.Họ luôn luôn lợi dụng lòng nhân đạo để giết người như việc họ cài lựu đạn, mìn vào thương binh của họ rồi binh sĩ ta vì lòng nhân đạo tới cứu thì bị toi mạng!

Khi Tổng thống Obama gặp Hồ Cẩm Đào thì Obama cũng không đề cập đến nhân quyền và dân quyền cho nên ai cũng nghĩ rằng Mỹ không dám làm phật lòng Trung Quốc.Ở đây, chúng ta có thể hiểu là Obama phải nhượng nhịn, nhẫn nhục, mềm mỏng là tốt, không nên gây sự ngay lúc gặp mặt buổi đầu!

Được thể, Trung Quốc càng lộng hành, nhất là trong hội nghị về địa cầu tại Copenhagen, một số tỏ ra nịnh bợ Trung Quốc, Mấy nước châu Phi chẳng nói làm gì, mấy ống Ấn Độ, Đức mà cũng lên tiếng" chống Mỹ cứu nước"!Nay thì Tổng thống Pháp sang triều kiến chúa tể Trung Hoa chứng tỏ ai cũng sợ kẻ mạnh, bất chấp đạo nghĩa!

Nhưng sau khi ở Trung Quốc về, tổng thống Obama đã có nhiều lời nói và việc làm cương quyết chẳng sợ Trung Cộng phật lòng như việc Mỹ tiếp đức Đạt Lai Lạt Ma, bán vũ khí cho Đài Loan và tuyên bố sẽ cương quyết về tiền tệ và mậu dịch với Trung Quốc. Và sau một thời gian rộng rãi với Việt Nam như cấp học bổng cho du học sinh Việt Nam sang Mỹ, đầu tư khá nhiều vào Việt Nam, tổng thống Obama đã thẳng thắn đề cập vấn đề nhân quyền và dân quyền với Trung Quốc và Việt Nam.

Đài VOA loan tin như sau về TRUNG QUỐC:

Hoa Kỳ chuẩn bị đối thoại nhân quyền với Trung Quốc

Các giới chức của Hoa Kỳ và Trung Quốc sẽ gặp nhau trong tuần này tại Washington để nói chuyện về vấn đề nhân quyền. Thông tín viên VOA David Gollust cho biết các nhà hoạt động nhân quyền không đặt nhiều kỳ vọng vào cuộc đối thoại được mở lại sau hai năm không triệu tập.

David Gollust | State Department Thứ Hai, 10 tháng 5 2010
Trợ lý Ngoại trưởng Hoa Kỳ đặc trách Dân chủ, Nhân quyền và Lao động Michael Posner
Hình: US Mission - P. Proctor

Trợ lý Ngoại trưởng Hoa Kỳ đặc trách Dân chủ, Nhân quyền và Lao động Michael Posner sẽ là trưởng phái đoàn Mỹ tham dự cuộc đối thoại

Các giới chức bộ Ngoại giao Mỹ nói rằng việc mở lại đối thoại có thể được hiểu là quan hệ hai nước đã được ổn định trở lại sau nhiều tháng căng thẳng.

Đứng đầu đoàn Mỹ là ông Michael Posner, Trợ lý Ngoại trưởng đặc trách Dân chủ, Nhân quyền và Lao động. Phía Trung Quốc là ông Trần Húc, Tổng vụ trưởng phụ trách các tổ chức quốc tế của Bộ Ngoại giao.

Lẽ ra hai bên đã gặp hồi tháng Hai nhưng bên Trung Quốc dời lại vì Mỹ bán vũ khí cho Đài Loan và Tổng thống Obama tiếp Đức Đạt Lai Lạt Ma.

Phát ngôn viên bộ Ngoại giao Mỹ P.J. Crowley nói rằng đối thoại không nhằm lên lớp Trung Quốc về các vấn đề nhân quyền nhưng nhằm giúp Trung Quốc hiểu tại sao các vấn đề này lại quan trọng cho Hoa Kỳ. Ông nói tiếp:

“Các vấn đề nhân quyền mà Hoa Kỳ mong thảo luận gồm những chuyện như tự do Internet, tiếp cận thông tin, quyền tài sản trí tuệ. Đó là những vấn đề cơ bản cho cuộc đối thoại này.”

Các tổ chức nhân quyền cho rằng các cuộc đối thoại sẽ không bổ ích nếu cuối cùng hai bên chỉ đồng ý là sẽ gặp nhau lại tại các cuộc đối thoại kế tiếp.

Ông Scott Flipse, Trưởng ban đặc trách châu Á của Ủy ban Hoa Kỳ về Tự do Tôn giáo Quốc tế, USCIRF, nhận định:

“Lập trường của USCIRF là tự do tôn giáo cần được mang ra bàn trong cuộc đối thoại chiến lược và kinh tế, và cần phải tạo ra một chiến lược để áp dụng nhất quán trên khắp chính quyền Mỹ, để người Trung Quốc đừng hiểu rằng quan tâm của Hoa Kỳ về mặt nhân quyền dù sao cũng không liên quan gì đến tất cả các mặt quyền lợi khác.”

USCIRF, một cơ quan do Quốc hội Hoa Kỳ lập ra, vừa công bố phúc trình nói rằng Trung Quốc tiếp tục vi phạm “có hệ thống và trắng trợn” quyền tự do tôn giáo hoặc tín ngưỡng, vì đã có có một sự “xuống cấp rõ rệt” đối với người Phật giáo Tây Tạng và người Hồi giáo Uighur.

USCIRF còn đề xuất chính phủ Hoa Kỳ nên trừng phạt những người đầu tỉnh Trung Quốc đã vi phạm quyền tự do này.

Bà Sophie Richardson, Trưởng phòng châu Á của Human Rights Watch, nhận xét:

“Một trong những lý do nên tiếp tục đối thoại nhân quyền là vì chính quyền Trung Quốc không thích các cuộc đối thoại như vậy. Họ không ưa chuyện phải ngồi xuống để nói chuyện này mỗi năm một lần hay hai năm một lần. Dù các cuộc đối thoại không mang lại kết quả xây dựng và có ý nghĩa, chỉ riêng ngồi lại với nhau cũng đủ là lý do nên tiếp tục.”

Các cuộc đối thoại cũng là dịp để Trung Quốc tố giác những vi phạm nhân quyền của Hoa Kỳ.

Sau khi Bộ Ngoại giao Mỹ công bố phúc trình nhân quyền thế giới hồi tháng 3, Trung Quốc tố giác Hoa Kỳ làm ngơ trước hiện tượng “leo thang” của những tội ác bạo động, những hành vi tàn bạo của cảnh sát, và hiện tượng chính phủ theo dõi người dân nhân danh chống khủng bố.

http://www1.voanews.com/vietnamese/news/world/us-china-human-rights-5-10-10-93351004.html

Cuộc đối thọai giữa Mỹ và Trung Quốc khó thành tựu vì Trung Quốc sẽ cương quyết đi theo độc tài đảng trị, hơn nữa họ còn muốn làm bá chủ hoàn cầu, cho nên họ không bao giờ đi theo dân chủ và hòa bình. Muốn có tự do dân chủ, nhân dân Trung Hoa phải tranh đấu, và người Mỹ phải cương quyết hơn để bênh vực nhân quyền và quyền lợi Mỹ trên thế giới chứ không phải chỉ nói suống hoặc cúi đầu như thời Clinton, một tổng thống được một số người ngưỡng mộ là một "siêu playboy".


Sau đây là bản tin VOA về nhân quyền tại Việt Nam:
Việt Nam Cập nhật Thứ Hai,

10 tháng 5 2010 RSS Lập trường của Hoa Kỳ nhân Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam

Đánh dấu Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam, Hoa Kỳ đã cho công bố bài xã luận phản ánh quan điểm chính thức của chính phủ Mỹ. Thứ Hai, 10 tháng 5 2010 Hình: AP Chính phủ Việt Nam tiếp tục đặt ra những hạn chế nghiêm ngặt đối với quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí
Cách nay 16 năm, Quốc hội Hoa Kỳ đã chỉ định ngày 11 tháng 5 là Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam nhằm nhấn mạnh sự ủng hộ của Hoa Kỳ trong việc bảo vệ và phát huy các quyền tự do cơ bản tại Việt Nam.

Một buổi lễ và một diễn đàn thảo luận được tổ chức vào ngày thứ Ba tại trụ sở Quốc hội Hoa Kỳ để đánh dấu ngày này, với sự tham dự của các thành viên Quốc hội, lãnh đạo lao động, các tổ chức phi chính phủ và đại diện của cộng đồng Việt Nam trên khắp Hoa Kỳ.

Ngày này đánh dấu một trong những giai đoạn quan trọng nhất cho việc bênh vực nhân quyền bên trong Việt Nam.

Bác sĩ Nguyễn Đan Quế Vào ngày 11 tháng 5 năm 1990, bác sĩ Nguyễn Đan Quế và các nhà hoạt động khác phổ biến bản Tuyên ngôn về Phong trào Nhân quyền Bất bạo động tại Việt Nam. Tuyên ngôn kêu gọi một cuộc tranh đấu ôn hòa chống lại đàn áp và kêu gọi chính phủ tôn trọng nhân quyền cơ bản, chấp nhận hệ thống chính trị đa đảng và cho phép bầu cử tự do và công bằng trên cả nước.

Bác sĩ Quế và những người cùng chí hướng đã bị bắt và bị kết tội chống lại nhà nước. Ông bị chính quyền theo dõi chặt chẽ kể từ khi được thả ra khỏi nhà tù vào năm 2005.

Hoa Kỳ và Việt Nam đã thực hiện những bước lớn để bình thường hóa quan hệ và mở rộng trao đổi thương mại, tăng trưởng kinh tế đã mang cải thiện lớn cho cuộc sống hằng ngày của nhiều người Việt. Nhưng thành tích nhân quyền của chính phủ Hà Nội vẫn còn một khoảng cách.

Mặc dù đã có một số tiến bộ để nới rộng quyền tự do tôn giáo, chính phủ tiếp tục đặt ra những hạn chế nghiêm ngặt đối với quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, có thành tích bắt giữ và kết tội những ai công khai chỉ trích các chính sách của chính quyền.

Các điểm bất đồng về nhân quyền đã trở thành điểm tranh cãi quan trọng mà nếu không, quan hệ song phương giữa Hoa Kỳ và Việt Nam tiếp tục nảy nở.

Quan tâm của Hoa Kỳ về nhân quyền xuất phát từ ước muốn chân chính, mong Việt Nam tiếp tục ổn định và phồn vinh bền vững. Hoa Kỳ tin rằng nới rộng các quyền và các tự do không những phù hợp với tăng trưởng và ổn định, mà về lâu về dài, còn là điều kiện tiên quyết.

http://www1.voanews.com/vietnamese/news/vietnam/vietnam-human-rights-day-05-10-10-93292519.html

Hoa Kỳ chú trọng đến nhân quyền và dân quyền tại Việt Nam là một vấn đề chánh nghĩa và thực tế. Nếu nước Mỹ cứ giúp tiền bạc và ích lợi cho cộng sản mà bỏ qua nhân quyền và dân quyền nghĩa là Mỹ đã giúp kẻ ác, đi ngược nguyện vọng của nhân dân Việt Nam. Về phía chính quyền Việt Cộng, muốn vệ quốc và kiến quốc, họ phải được nhân dân trong nước và thế giới ủng hộ. Cộng sản phải trả tự do cho các tù nhân chính trị, và trả quyền tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng cho nhân dân, giải tán đảng cộng sản phản quôc hại dân để xây dựng một nền tự do dân chủ thật sự.
Khi họ cươp đất nhân dân và các giáo hội, bán nước cho Trung Quốc thì một ngày không xa quần chúng sẽ vùng lên tiêu diệt họ. Nước Mỹ là một nước yêu dân chủ, không thể ủng hộ một chính thể phản dân chủ như cộng sản Việt Nam và cộng sản Trung Quốc.


***

Việt Nam hiện có hai khuynh hướng. Một khuynh hướng tự do dân chủ và một khuynh hướng độc tài đảng trị. Phe tự do dân chủ gồm những trí thức , văn nghệ sĩ và nhân dân đã và đang ngồi tù, hoặc bị quản thúc. Phe bảo thủ gồm những kẻ thân Trung Quốc, đa số là đảng viên cầm quyền, luôn theo mệnh lệnh Trung Quốc, sao chép trung thành các đường lối chinh sách của Trung Quốc, muốn Trung Quốc thành mẫu quốc bảo vệ quyền lợi của phe nhóm họ, không quan tâm đến sự tồn vong của quốc gia và dân tộc . Như vậy, họ không quan tâm đến ý kiến của người Mỹ.Nếu họ vẫn vui vẻ vâng vâng dạ dạ thì đó là thái độ lường đảo cốt lừa bịp Mỹ mà hưởng lợi trong khi họ đã bán lương tâm và Việt Nam cho Trung Quốc.

Bên cạnh một số thờ ơ, những ai là người yêu nước? Công việc của họ thập phần nguy nan, một mặt phải chống Việt Cộng bán nước, và một mặt phải chống Trung Cộng xâm lược. Những người này sẽ đuợc Quốc tế và quốc dân ủng hộ.Một trận thư hùng sẽ xảy ra, chúng ta tin dân tộc và chánh nghĩa sẽ thắng.


VII. ĐẾ QUỐC TRUNG CỘNG

I. TRUYỀN THỐNG XÂM LƯỢC CỦA TRUNG QUỐC

Trong vùng Á châu, Trung Hoa là một nước lớn nhất và đông dân nhất. Trung Hoa cũng tự hào là một nước có nền văn minh tối cổ. Vì cậy mình mạnh, từ đời Tần, Thủy Hoàng với mộng trường sinh bất lão và mộng bá chủ hoàn cầu đã đem quân xâm lấn các nước lập thành nước Trung Quốc. Năm 214 tr.TL, Tần Thủy Hoàng đã sai tướng Đồ Thư xâm lược nước ta nhưng rồi cũng bị thất bại.Nước ta được độc lập một thời gian. Sau nhà Hán lên, Hán Cao Tổ tiếp tục chính sách bá chủ thiên hạ. Năm 196 tr.TL, Hán Cao Tổ sai Lục Giả sang chiêu hàng Triệu Đà và xâm lược nước ta. Kết quả là nhân dân ta sau một thời kỳ lệ thuộc nhà Hán đã giành được độc lập.

Đến thời Hốt Tất Liệt, quân Mông Cổ đã sang chiếm châu Âu, đem quân đánh Nhật Bổn nhưng bị sóng cả đánh tan thuyền. Quân Mông cổ thắng khắp nơi nhưng đã thất trận tại Việt Nam. Tiếp theo, người Mãn Thanh chiếm Trung Quốc, lập nhà Thanh. Nhân Lê Chiêu Thống sang cầu cứu, họ bèn đem quân xâm lược, rốt cuộc Tôn Sĩ Nghị đại bại dưới tay Nguyễn Huệ..

Nhờ có biến loạn trong nước, nhất là việc bát quốc xâm chiếm Trung Quốc cho nên nước ta không bị nhà Thanh quấy nhiễu. Đến thời Dân Quốc, Mao Trạch Đông nổi lên, nhờ có Tưởng Giới Thạch và Quốc Dân Đảng chống cự nên Trung Cộng không chiếm được lục địa và tiến đánh Việt Nam. Sau 1945, Đồng minh giao cho Tưởng kiểm soát Việt Nam nhưng Tưởng Giới Thạch trả lời:
"Chúng tôi không nhận nhiệm vụ này vì người Việt Nam hay chống đối chúng tôi!"

Tưởng Giới Thạch trả lời như vậy bởi vì ông không có tham vọng như Mao. Vả lại, Tưởng là ngưởi thông minh, ông hiểu số phận của ông đã được Mỹ quyết đinh từ lâu.Khi bắt tay với Nga chống phát xít, hoặc chậm lắm là trong hội nghị Yalta chia thiên hạ, Mỹ đã phải chấp nhận chia Đông Âu và Trung Quốc cho Stalin.

Chính nhờ Pháp và Mỹ mà từ 1945 cho đến 1975, một nửa dân Việt Nam được hưởng chút ít tư do trong buổi Quốc Cộng phân tranh nếu không sau 1947, Việt Nam cũng lâm hoàn cảnh Tây Tạng, Mông Cổ, Tân Cương. Từ 1945, Việt Minh lên là đa số bị tại họa cộng sản. Chính từ 1924, Hồ Chí Minh đã trở thành tay sai Đệ tam quốc tế, sau đó là tay sai Trung Quốc. Hồ Chí Minh hai vai mang nặng Nga Hoa. Kết quả là 1945, Nga Hoa lãnh đạo Cộng sản Việt Nam mà Trung Quốc là nước trục tiếp yểm trợ và rèn luyện cộng sản Việt Nam. Khi lập Đệ tam quốc tế là Stalin đã muốn tóm thâu thế giới. Nga và Trung Quốc chính là hai nước đế quốc cộng sản. Họ dùng chủ nghĩa Marx, đảng cộng sản và vũ khí xâm chiếm thế giới. Chính Nga và Trung Quốc đã mượn tay và mượn danh nghĩa Việt Nam để chiếm Việt Nam cũng như Bắc Việt mượn tay và mượn danh nghĩa Giải Phóng Miền Nam để chiếm miền Nam.

Lã Quý Ba (LÃ QUÝ BA *HỒI KÝ ) nói rằng viện trợ của Trung Quốc là vô vị lợi (tất nhiên có phần cho không chứ không phải là tất cả) nhưng trước khi đánh Điện Biên Phủ, và tất nhiên để chắc ăn, Mao đã yêu cầu phần lớn quan chức trung ương Việt Nam gồm Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp , Tôn Đức Thắng. . .bí mật sang Trung Quốc ký kết hiệp định bán nước.Sau này, Phạm Văn Đồng ra mặt công nhận Trường Sa, Hoàng Sa là lãnh thổ Trung Quốc.

( hình trong sách của Lã Quý Ba )

Còn trong thời chiến, ông Hồ đã cho phép quân Trung Quốc mở trường huấn luyện, đặt kho lương thực và vũ khí tại biên giới và nơi này trở thành đất đai của họ, người Việt Nam hay Mán, Thổ, Mường . . .đều cấm lai vãng. (Vũ Thư Hiên, Đêm Giữa Ban Ngày)
Nay thì rõ ràng là Trung Quốc muốn chiếm Việt Nam và thế giới.

Tuy khéo giấu diếm, Trung Quốc cũng đã hù họa, thách thức Việt Nam. Trong lúc Việt Hoa còn thắm thiết, trong một cuộc hội nghị Hữu nghị Việt Trung, Trần Huy Liệu lúc bấy giờ còn được ông Hồ trân quý, giao cho chức vụ Phó Chủ tịch Hội Hữu nghị Việt – Trung dù trong “thế” phải giữ gìn ông vẫn có thể trả lời ngoại trưỏng Trần Nghị khi ông này ghé tai hỏi: “Các đồng chí có sợ chúng tôi không? ” rằng: “Các đồng chí cứ nhìn lại lịch sử!
(Ngô Vĩnh Bình.Trần Huy Liệu là chứng nhân, là câu hỏi của thế kỷ XX. http://www.vannghequandoi.com.vn/-nhanvt-vn-skin/1--nhanvt-vn-skin/4453-trn-huy-liu-la-chng-nhan-la-cau-hi-ca-th-k-hai-mi.html

Trong thế giới có ba hạng người. Một hạng lương thiện, một hạng gian ác và một hạng gian nịnh. Hạng hùng mạnh mà sinh ra kiêu căng, đàn áp, cướp bóc cũng chỉ vì lợi danh. Chủ đề tiểu thuyết của Kim Dung chính là tố cáo tâm lý xưng hùng bá của một số hiệp khách mang danh quân tử nhưng thực chất là " ngụy quân tử", là những tên gian tham, đại gian, đại ác.

Trong thế kỷ XX, Stalin đã chiếm các nước nhỏ lập liên bang Xô Viết, sau đó ông thôn tính Đông Âu. Liên Xô là một cường quốc của phe XHCN, Liên Xô không cần thần phục ai. Stalin thuộc hạng gian ác, hống hách. Trung Quốc là một nước nghèo và lạc hậu. Buổi đầu, Trung Quốc đã phải thần phục Liên Xô. Có nguồn tin nói rằng Mao đã cắt đất phía Bắc dâng cho Nga để cầu viện trợ. Đến khi Khrutchshev hạ bệ Stalin là thần tượng của Mao, hai nước đưa đến chiến tranh biên giới (nhưng họ giữ kín cũng như chiến tranh Việt Trung trước 1979).

Tâm lý Trung Quốc, Việt Nam là tâm lý hạng gian nịnh. Họ có hai khuôn mặt. Một bộ mặt nịnh bợ kẻ mạnh, đồng thời có bộ mặt hống hách với kẻ yếu. Tục ngữ Việt Nam có câu" Nịnh trên đạp dưới" chính là thái độ của Trung Quốc và Việt Nam. Tuy nói là "nịnh trên", thực ra có lúc " chó cắn chủ". Đó là trường hợp Trung Quốc chống Liên Xô, và Việt Nam chống Trung Quốc thời Lê Duẩn.

Tại sao Trung Quốc chống Liên Xô? Họ xung đột vì ba lý do:
+Liên Xô hạ bệ Stalin là thần tượng của Mao. Việc xét lại ở Liên Xô có thể đưa đến việc xét lại ở Trung Quốc mà Mao có thể bị lật đổ dưới sự thúc đẩy của Liên Xô thời Khrutchshev,
+Liên Xô xâm chiếm biên giới phía bắc của Trung Quốc.
+Các cố vấn Liên Xô khinh mạn Trung Quốc chẳng khác gì bọn Anh, Pháp, Đức. . .

Còn Việt Nam chống Trung Quốc là do ba nguyên nhân:
+Việt Nam đã ký hiệp định liên minh với Nga nên không sợ Tàu.
+Việt Nam chiến thắng Mỹ nên tin tưởng có thể đánh thắng ông thầy mình!
+Việt Nam không muốn bị Trung Quốc khống chế.

Tại sao Trung Quốc khống chế Việt Nam ? Vì Trung Quốc muốn làm bá chủ theo đường lối đế quốc phong kiến kết hợp với đế quốc cộng sản.

* Trung Quốc bắt bọn CS Việt Nam phải cúi đầu như trong hiệp định Genève. Trung Quốc muốn lấy lòng quốc tế đã chơi đẹp, tự ý cắt vĩ tuyến 17 phân chia Nam Bắc trong khi Phạm Văn Đồng không muốn chia cắt, và nếu chia cắt thì phải cắt từ vĩ tuyến 16.Nếu Việt Nam không tuân lệnh, thì Trung Quốc căt viện trợ.
* Trung Quốc đưa cán bộ trực tiếp lãnh đạo CCRĐ
* Trung Quốc muốn Mỹ ở lại Miền Nam để ngăn chận Liên Xô
* Trung Quốc muốn Việt Nam trung lập, chịu ảnh hưởng Nga, Tàu, Mỹ, Pháp. Đây chính là một âm mưu Trung Quốc nhắm cai trị Việt Nam bằng phương thức quốc tế trung lập. Chính vì sơ Giải Phóng Miền Nam theo Trung Cộng và Pháp trong ván bài trung lập mà Bắc Việt phải thống nhất cấp thời và đá văng bọn Giải Phóng Miền Nam.

Con người ta suy yếu cũng muốn làm anh chị, như Việt Nam đã xâm lược Miên, Lào, huống hồ Trung Quốc nay đã có bộn tiền nhờ buôn bán với tư bản. Nước Anh trước kia bị La Mã đô hộ, sau khi cách mạng khoa kỹ thuật thành công, liền lộ bộ mặt đế quốc. Tiếp theo là Pháp. Nhật Đức Ý cũng vậy. Tâm lý con người là như thế! Ít ai giữ trọn khí tiết "phú quý bất năng dâm, bần tiện bất năng di!"

Ban đầu Đặng Tiểu Bình rất khiêm nhường. Trước khi đánh Việt Nam, ông đã sang Mỹ ,Úc thăm dò quan điểm thế giới. Ông tuyên bố là người Trung Quốc phải khiêm tốn, phải “cúi mình thật thấp và đừng bao giờ đi trước” trong các vấn đề quốc tế.(TRẦN BÌNH NAM * TRUNG QUỐC)

Đặng Tiểu Bình và Trung Quốc lúc này như một vị tân khoa nghèo nay được bổ nhậm làm quan cho nên buổi đầu còn khiêm cung. Đến Hồ Cẩm Đào thì chồn đã thành tinh lộ bộ mặt đanh ác đe dọa thế giới. Mấy ông đảng ác ôn cộng với bọn quân phiệt đua nhau đốc thúc chế tạo vũ khí , luyện tập quân đội và đóng các hải thuyền để thực hiện mộng bá chủ toàn cầu.

Giáo sư Willy Wo-Lap Lam, chuyên viên nghiên cứu tại The Jamestown Foundation, và từng viết bình luận cho Asiaweek, South China Morning Post, đã viết bài “China unveils its new worldview” đăng trên Asia Times on line ngày 11 /12/2009: http://www.atimes.com/atimes/China/KL11Ad01.html thuật bài báo “Quan điểm của Chủ Tịch nước Hồ Cẩm Đào trong thời đại mới” (Hu Jintao’s Viewpoints about the Times) đăng trên tuần báo Outlook Weekly (của đảng cộng sản Trung quốc) số cuối tháng 11 vừa qua. Quan điểm của Hồ Cẩm Đào gồm 5 điểm do Zhang Xiaotong, một lý thuyết gia của đảng viết :

( 1). Sự thay đổi sâu rộng của thế giới
(2). Xây dựng một thế giới hài hòa
(3). Cùng nhau phát triển
(4). Chia xẻ trách nhiệm
(5). Nhiệt tình hợp tác vào công việc thế giới

Lý thuyết gia Zhang Xiaotong cho rằng quan điểm của Chủ tịch Hồ Cẩm Đào là một sáng kiến lý thuyết quan trọng dựa vào sự phán đóan một cách khoa học sự phát triển của thế giới qua thời gian. (TRẦN BÌNH NAM * TRUNG QUỐC)

Trước đây, thế giới đã khốn đốn về những lời giả dối. Thực dân, đế quốc xâm lược thế giới dưới danh nghĩa truyền bá văn minh, mở rộng nước chúa. Cộng sản thì rêu rao tinh thần vô sản quốc tế, đấu tranh giai cấp, công bằng xã hội. Trước đây, Nhật Bản cũng thương yêu người châu Á với chủ thuyết " Đại Đông Á", và khẩu hiệu "Châu Á của người Á châu"! Và bây giờ Hồ Cẩm Đào với bọn quân phiệt đưa ra chính sách năm điểm, nghe thiệt kinh hoàng! Đó là một bản tuyên ngôn của đế quốc Cộng sản Trung Quốc, là một bản tuyên chiến với nhân loại, đặc biệt là phe tư bản.

Trước đây, người Trung Quốc đã ngạo mạn. Họ nhờ Liên Xô cung cấp vũ khí, cố vấn và tổ chức nhưng sau đó thì họ cho rằng trong khi bọn Nga sống man dã thì người Trung Quốc sống ung dung, ngồi uống trà, nhắm rượu. Mao bảo Mỹ là con cọp giấy. Nay thì Mỹ vay nợ Trung Quốc. Người Trung Quốc và bọn nịnh Trung Quốc lên tiếng Mỹ đã hết thời. Nay là thời của Trung Quốc xưng bá chủ thay Mỹ. Trung Quốc thay thế Mỹ cai trị thế giới và đồng Quan thay đồng Mỹ kim. Hạm đội Trung Quốc sẽ làm chủ Thái Bình Dương và thế giới....Đây là một sự thật không phải vu khống cho Trung Quốc. Nay với chủ thuyết năm điểm, thì những ai hững hờ với cuộc thế cũng phải lo âu! Một Hốt Tất Liệt sẽ san bằng không những châu Âu mà toàn thế giới!
Chúng ta thử phân tích sơ lược năm điểm của thế giới quan Trung Quốc:

-Thế giới phải thay đổi, nghĩa là Mỹ, Anh, Pháp phải đầu hàng Trung Quốc, không còn làm cha thiên hạ như trước đây!
-Xây dựng một thế giới hòa hài dưới sự lãnh đạo của cộng sản Trung Quốc, nghĩa là tất cả các nước sẽ biến thành Tây Tạng, Tân Cương. Và các tôn giáo như Thiên chúa giáo, Tin Lành giáo, Do Thái giáo, Ấn Độ giáo sẽ bị giết, bị tù như Pháp luân công,và Phật giáo Tây Tạng.
-Cùng nhau phát triển như kiểu Việt Nam và Trung Quốc hợp tác đánh cá mà ngư dân Việt Nam bị cấm đánh cá trên hải phận của mình!
-Chia xẻ trách nhiệm nghĩa là từ nay Trung Quốc sẽ chia quyền lợi với Mỹ, Anh, Pháp!Hay nói rõ hơn, Trung Quốc cầm đầu thế giới, Anh, Pháp Mỹ chỉ là thứ thằn lằn, cắc ké. . .
-Nhiệt tình hợp tác vào công việc thế giới nghĩa là từ nay Trung Quốc sẽ là sen đầm quốc tế, sẵn sàng đem quân can thiệp mọi nơi!Nước nào cứng đầu sẽ bị xóa sổ theo khẩu hiệu
" Hàng thì sống, chống thì chết!" mà cộng sản các nước đều làm và nói y chang!

II.VIỆT NAM, LÊ CHIÊU THỐNG HAY NGUYỄN HUỆ ?

Trước thái độ hung hăng của Trung Cộng, các ông cộng sản đầu sõ co vòi rụt cổ không dám lên tiếng phản đối, để mặc cho đất nước và hải phận bị xâm chiếm, ngư dân bị đánh đuổi. Các ông lớn thay nhau sang Trung quốc triều cống, lạy lục. Trước và sau khi sang Mỹ, họ đều thưa trình Trung Quốc! Họ là Lê Chiêu Thống quỳ lạy khóc lóc ở cung điện nhà Thanh hay Việt Câu Tiễn phải nếm phân, hay Hàn Tín phải tạm thời nhẫn nhục mà luồn trôn?

Nay thì Việt Nam đã có bốn hành động mới tương đối tích cực.
-Một số tướng lãnh lên tiếng xa gần.
-Việt Nam đã sang giao thiệp với Mỹ và các nước Asean
-Việt Nam mua vũ khí của Nga, Pháp. . .
-Chính sách quân sự mới

Các báo chí ngoại quốc đã đưa tin và bình luận việc này.

1. CÁC TƯỚNG LÃNH LÊN TIẾNG

Trước đây, cuối năm 2008 và đầu năm 2009, báo chí trong và ngoài nước đã loan tin đại tướng Võ Nguyên Giáp và trung tướng Đồng Sĩ Nguyên lên tiếng chống đối việc để Trung Quốc khai thác mỏ Bauxite Tây Nguyên, vì khai thác Bauxite sẽ gây ô nhiễm, và Tây nguyên là điểm trọng yếu về quân sự, không thể để cho ai chiếm lãnh.
www.bbc.co.uk/vietnamese/.../090503_dongsinguyen.shtml

Nay nhân kỷ niệm 65 năm thành lập quân đội, tướng Đồng Sĩ Nguyên trả lời phóng viên Vietnamnet về nền độc lập của Việt Nam:

Dân tộc Việt Nam yêu nước nồng nàn và khát khao chung sống hòa bình, không gây chuyện với bất kỳ ai để chăm lo cuộc sống. Nhưng mà nhớ rằng bất cứ ai đến xâm lăng nước ta thì có thể nói là không được quyền. (Hình tướng Đồng Sĩ Nguyên)


Bàn về tình hình Biển Đông, ông nói:

Biển Đông hiện nay là thách thức trực tiếp, hiện hữu với sự tham gia của nhiều nước nhiều bên trong khu vực. Tranh chấp Biển Đông thì xưa nay vẫn thế và hiện nay còn gay gắt khốc liệt hơn do tài nguyên biển phong phú ở khu vực này.

Ứng xử của chúng ta là hết sức tìm cách xây dựng hòa bình, tìm cách giải quyết vấn đề bằng con đường đàm phán thương lượng…. Nhưng chúng ta cũng không thể nhân nhượng nếu ai đó cứ đi mãi con đường đè nén hay phá phách công cuộc xây dựng, phát triển đất nước của Việt Nam.

Tôi mong các bên liên quan bình tĩnh, cùng bàn bạc để làm thế nào hợp tác, cùng khai thác Biển Đông. Chứ đừng tưởng mạnh là thắng được yếu đâu.


http://vietnamnet.vn/chinhtri/200912/Voi-Viet-Nam-dung-tuong-manh-la-thang-duoc-yeu-885544/

Trong hàng trăm tướng lãnh, ta chỉ thấy hai ông tướng già 80-90 tuổi lên tiếng, còn các vị tuổi trẻ giòng hào kiệt thì sao?

2. VIỆT NAM, MỸ & ASEAN

Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Minh Triết đã sang Mỹ trong năm 2009. Cuối năm, đại tướng Phùng Quang Thanh, bộ trưởng quốc phòng Việt Nam đã đi thăm Asean và Hoa Kỳ. Ngày 12-12, Bộ trưởng Quốc Phòng Việt Nam, đại tướng Phùng Quang Thanh tuyên bố với Thông tấn xã Việt Nam sáng hôm nay, sau khi công du Hoa Kỳ và Pháp trở về:
Việt Nam sẽ phát triển hợp tác quốc phòng song phương và đa phương, tham gia mọi hoạt động quân sự của ASEAN cũng như với các nước Châu Á Thái Bình Dương trong tinh thần tự chủ và độc lập.

Bộ trưởng quốc phòng Việt Nam nói rằng một trong những công việc ưu tiên hàng đầu của quân đội Việt Nam là hợp tác trong lãnh vực tuần tra trên biển với Trung Quốc, Campuchia và Thái Lan, sắp tới sẽ hợp tác thêm với Indonesia, Malaysia và Philippines. Việc hợp tác này nhằm tránh những tranh chấp lãnh hải ở biển Đông.

Trong khi đó thì tư lệnh hải quân Việt Nam, trung tướng Nguyễn Văn Hiến, cho biết hải quân Việt Nam đang được hiện đại hoá.

Tướng Nguyễn Văn Hiến tuyên bố việc bảo vệ chủ quyền , giữ an ninh lãnh hải , đánh đuổi tàu nứơc ngoài xâm phạm hải phận là nhiệm vụ của hải quân Việt Nam, dù phải chiến đấu và hy sinh. ĐÀI Á CHÂU TỰ DO

Ngày 16-12-2009, Đài VOA đưa tin về cuộc hội đàm quân sự Việt Mỹ tại Ngũ Giác Đài. vào 8-12-2009. Giáo sư Alexander Vuving (Vũ Hồng Lâm) từ Trung tâm Nghiên cứu An ninh châu Á – Thái Bình Dương ở Hawaii, nhận định rằng chuyến thăm của ông Thanh là một ‘dấu mốc mới trong quan hệ quốc phòng giữa hai nước Việt Nam – Hoa Kỳ’. . .



(Hình DT.Phùng thăm Hawaii)

Trước đó, hôm 11/12, Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam đã tới một căn cứ hải quân và lên thăm một tàu ngầm tấn công USS Jacksonville của Hoa Kỳ ở Hawaii. Thông cáo của Hải quân Hoa Kỳ nói rằng Mỹ và Việt Nam ‘ngày càng tăng cường hợp tác trong một loạt các lĩnh vực như gìn giữ hòa bình; cứu trợ nhân đạo; tìm kiếm cứu nạn; an ninh biển và biên giới’.


Giáo sư Vũ Hồng Lâm cho rằng chặng dừng chân ở Hawaii của ông Thanh cho thấy ‘mối quan tâm về vũ khí’ của Việt Nam: 'Chuyến thăm này có một điểm đặc biệt là ông Phùng Quang Thanh không đến thẳng Washington, mà trước khi đến đó, ông dừng lại ở Hawaii ba ngày để đi thăm bộ chỉ huy Thái Bình Dương của Mỹ - tức là bộ tư lệnh có trách nhiệm đối với toàn bộ khu vực Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương. Ông thăm cơ sở của hải quân và không quân cụ thể như đến xem tầu ngầm và máy bay. Điều đó cũng nói lên phần nào là phía Việt Nam có thể cũng quan tâm đến vấn đề mua vũ khí của Mỹ'.

Đây là lần thứ hai một Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam sang thăm Hoa Kỳ kể từ khi hai bên bình thường hóa quan hệ năm 1995. Vào năm 2003, vị Bộ trưởng lúc đó là Phạm Văn Trà đã có chuyến công du sang Washington.

Chuyến đi lần này của ông Thanh tới Hoa Kỳ được các nhà quan sát đánh giá là một thời điểm tốt khi Việt Nam đang tìm cách tranh thủ sự ủng hộ quốc tế nhằm đối phó với Trung Quốc trong vấn đề tranh chấp ở Biển Đông. ĐÀI VOA * TIN VIỆT MỸ

Việc này là một điều bất đắc dĩ cho Việt Nam. Sau khi Liên Xô sụp đổ, Việt Nam phải lạy lục Trung Quốc để làm nô lệ mà kiếm chút cơm thừa canh cặn của Trung Quốc. Nay bị Trung Quốc xâm lược, họ phải quay sang phe tư bản. Tất nhiên đây cũng là một lựa chọn khó khăn vì trong nội bộ trung ương cộng sản, có người của Trung Quốc cầm quyền. Họ chiếm đa số. Thiểu số thờ ơ, gió chiều nào thì che chiều ấy. Một số nghĩ đến việc phải nhờ Mỹ và các nước tư bản. Hai phe này tranh đấu. Phe Nông Đức Mạnh với Tổng cục 2, tổng cục 4 đã muốn đảo chánh lập một chính phủ theo Trung Quốc hoàn toàn. (ĐÀI Á CHÂU TỰ DO * TỔNG CỤC 2. Bên Kia Bờ Đại Dương.số 113,ngày tháng8 2009.)

Trong khi đó, các khách Asean cũng đã đến thăm Việt Nam.

Trung tướng Trần Quang Khuê, phó Tổng tham mưu trưởng Quân đội Việt Nam vừa tiếp phó đề đốc Ferdinand Golez, tư lệnh hải quân Philippines.

Trong chuyến thăm Hà Nội, ông Ferdinand Golez đã có cuộc hội đàm với tư lệnh Hải quân Việt Nam.

Ông Golez đuọc báo Việt Nam trích lời nói, “mong muốn quan hệ hợp tác hữu nghị giữa hải quân Việt Nam và Philippines ngày càng phát triển.”

Tư lệnh hải quân Philippines đề nghị tiếp tục trao đổi đoàn quân sự ở các cấp “nhằm tăng cường hiểu biết và tin cậy lẫn nhau.”

Hiện hai nước Việt Nam và Philippines đang “nghiên cứu thời điểm thuận lợi để ký Bản ghi nhớ về hợp tác quốc phòng song phương,” theo tin của báo trong nước.
Trong một hoạt động khác, thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên, Tổng Tham mưu trưởng Quân đội Việt Nam đã tiếp bà Maha Chakri Sirindhorn, Công chúa Thái Lan trong chuyến thăm và làm việc tại Việt Nam.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2009/11/091128_vn_asean_military.shtml

Nay thì bộ trưởng quốc phòng Việt Nam sang Mỹ nhưng Tổng bí thư đảng cộng sản lại ra chỉ thị cho quân đối chống diễn biến hòa bình nghĩa là chống tư bản nói chung và Mỹ nói riêng.

Hội nghị quân chính toàn quân 2009 diễn ra trong hai ngày 05/12-06/12, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nông Đức Mạnh tham dự và đọc bài phát biểu:
"Trong tình hình mới, hơn bao giờ hết, quân đội phải tỉnh táo, nhạy bén về chính trị, phân biệt rõ địch, ta, đối tượng, đối tác, nắm vững bản chất, đánh giá đúng các hiện tượng, chủ động ngăn ngừa và đập tan mọi âm mưu, thủ đoạn xuyên tạc, chống phá của các thế lực thù địch".
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2009/12/091207_hoinghi_quanchinh.shtml

Như vậy là nội bộ không nhất trí, kẻ theo Trung Quốc, người theo Mỹ hay đu dây ở giữa?

3. MUA VŨ KHÍ

Việt Nam đã đặt mua vũ khí và tàu lặn, máy bay của Nga.

Hồi giữa tháng này, ông Nguyễn Tấn Dũng-Thủ tướng Việt Nam, đến Nga rồi xác nhận với báo giới Nga rằng Việt Nam đã ký các hợp đồng mua tàu ngầm, máy bay và các trang thiết bị quốc phòng khác của Nga. Báo chí Nga tiết lộ thêm, Nga sẽ chế tạo cho Việt Nam 6 tàu ngầm hạng Kilo, sẽ giao cho Việt Nam 8 chiến đấu cơ loại SU-30MK2 và Việt Nam dự định mua thêm 12 chiến đấu cơ loại này, cùng với một lượng lớn trực thăng MI-17,...

Đúng thời điểm đó, truyền thông Nga loan báo thêm, một xưởng đóng tàu ở Tatarstan tiết lộ vừa hoàn tất việc đóng một tuần dương hạm loại Gepart-3.9 cho Việt Nam và đang thực hiện tuần dương hạm thứ hai.

Cũng vào giữa tháng 12, tướng Phùng Quang Thanh, Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam đến Hoa Kỳ. Tướng Thanh cho biết ông đã đề nghị Hoa Kỳ dỡ bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam. Sau đó, Hoa Kỳ loan báo đang cân nhắc việc bán cho Việt Nam các phương tiện quân sự không sát thương như hệ thống radar hay máy bay tuần tra. Trong tương lai, có thể Hoa Kỳ sẽ hỗ trợ Việt Nam rà gỡ bom mìn, tham gia các lĩnh vực gìn giữ hoà bình, tìm kiếm cứu nạn, hỗ trợ nhân đạo, cứu trợ thiên tai.

Ngay sau khi rời Hoa Kỳ, tướng Phùng Quang Thanh tới Pháp, chính thức bày tỏ mong muốn mua từ Pháp các loại máy bay vận tải và trực thăng, đề nghị hỗ trợ huấn luyện quân y, hợp tác quốc phòng song phương.

Đó là chưa kể, ở thời điểm giữa tháng 12 còn có sự kiện tướng Nguyễn Huy Hiệu-Thứ trưởng Quốc phòng Việt Nam, đi thăm Hàn Quốc để phát triển quan hệ đối tác chiến lược. Tại Hàn Quốc, tướng Hiệu đã đến thăm một tập đoàn đóng tàu, một tập đoàn thiết bị quốc phòng, chuyên sản xuất các hệ thống điện tử chính xác cho hỏa tiễn, radar... http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Modernizing-the-military-The-hope-is-not-simply-TrVan-12232009100336.html

Quốc tế có vài ý kiến khen ngợi vì việc mua vũ khí này là đúng. Trong lúc này Việt Nam có nhiều tiền cũng nên bỏ ra một số đô la để hiện đại hóa quân đội. Không lẽ trong khi Trung Quốc bành trướng, Việt Nam chỉ biết mua xe hơi, hoặc mua cây kiểng giá triệu đô la mà chơi, hoặc trùm chăn nằm ngủ hay sao? Ông Ernest Bower, Giám đốc Chương trình Đông Nam Á của Trung tâm Nghiên cứu chiến lược và Quốc tế của Hoa Kỳ thì cho rằng!

: “Việc quân đội Việt Nam hiện đại hóa là nhằm duy trì khả năng để bảo vệ quyền lợi của mình. Giúp họ ngang tầm với các quốc gia khác trong khu vực Đông Nam Á và châu Á nói chung, bao gồm cả Trung Quốc.”

Trả lời Ban Việt ngữ Đài Á châu Tự do, ông Carl Thayer, giáo sư Học viện Quốc phòng Hoàng gia Úc, chuyên nghiên cứu về Việt Nam, nhận định rằng việc mua hàng mới là đúng:

“ Kể từ sau khi Liên bang Xô viết sụp đổ hồi năm 1991, quân đội Việt Nam đã có sự suy yếu đáng kể vì họ không thể tự bảo dưỡng những loại vũ khí và thiết bị quân sự trị giá hàng tỷ đô la của Liên Xô. Đây là lý do họ phải thay đổi.”

http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Modernizing-the-military-The-hope-is-not-simply-TrVan-12232009100336.html

Riêng Thái Lan nhìn việc này bằng đôi mắt e ngại và lo lắng. Họ lo Việt Nam sẽ gây ra việc chạy đua vũ khí làm mất hòa bình ở vùng này. Phải chăng họ muốn Việt Nam đưa tay cho Trung Quốc bắt trói ? Họ muốn yên, nhưng họ có nghĩ rằng sau khi chiếm Việt Nam, Trung Quốc có để yên cho Thái Lan không? Hay họ sợ Việt Nam sẵn súng ống, tàu bè sẽ theo Trung Cộng mà đe dọa họ như Việt Nam đã cùng bọn Khmer Đỏ xâm phạm Thái Lan trước đây?

Tuy nhiên, các bình luận gia quốc tế cũng nêu lên những khó khăn của Việt Nam:

(1).Trên thực tế có nhiều biểu hiện cho thấy năng lực của cả không quân lẫn hải quân Việt Nam đều rất yếu.
Đài Á châu tự do viết:

Trong nhiều năm qua, năm nào cũng có vài vụ tai nạn xảy ra với máy bay quân sự, khi phi công Việt Nam đang tập luyện. Theo báo chí Việt Nam, riêng trong năm nay, ít nhất đã có hai vụ tai nạn liên quan đến máy bay quân sự. Vụ thứ nhất xảy ra hôm 9 tháng 6. Hôm đó, trong khi đang thực hiện bài bay huấn luyện, một chiếc SU-22 đã lao xuống xã Cẩm Phú, huyện Cẩm Thủy, cách thành phố Thanh Hóa khoảng 60 cây số khiến một đại úy phi công thiệt mạng. Vụ thứ hai diễn ra hồi tháng trước. Ngày 22 tháng 11, trong một đợt huấn luyện, một chiếc MIG-21 đã lao xuống khu vực phường Yên Ninh, thành phố Yên Bái khiến một thượng tá là Trung đoàn trưởng Trung đoàn Không quân 31 và một thượng úy cùng tử nạn. Đối với hải quâ

n, tuy Việt Nam có khoảng 3.000 cây số bờ biển song giới nghiên cứu quốc phòng cho biết, tàu chiến Việt Nam vừa thiếu, vừa cũ kỹ. Đây cũng là lý do khiến nhiều ngư dân cũng như thân nhân của họ cùng than, như vợ của thuyền trưởng một tàu đánh cá, ngụ ở Đà Nẵng: “Ở ngoài biển phần ai nấy biết chứ có ai bảo vệ mô. Bảo vệ là hồi bão tố, biên phòng ở trong bờ điện ra nhắc chừng, bảo là đài báo bão, bảo phải cập bến thì họ kêu gọi mình vô bờ thôi chứ ngoài đó làm chi có ai bảo vệ. Làm ăn ngoài biển mạnh anh mô lo anh nấy. Lo làm ăn thế thôi chứ không có ai bảo vệ hết!”

Đối với hải quân, tuy Việt Nam có khoảng 3.000 cây số bờ biển song giới nghiên cứu quốc phòng cho biết, tàu chiến Việt Nam vừa thiếu, vừa cũ kỹ.
Mãi đến gần đây, hiện đại hóa quân đội nói chung và hiện đại hóa hải quân nói riêng mới được Quốc hội, các viên chức lãnh đạo nhà nước, chính quyền, cũng như quân đội loan báo rộng rãi. Đặc biệt là trong một vài tuần qua, Việt Nam liên tục chứng minh mình đang nỗ lực biến mong muốn hiện đại hoá quân đội thành hiện thực.

http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Modernizing-the-military-The-hope-is-not-simply-TrVan-12232009100336.html
(2). Tốn kém

Tuy nhiên, trong bài trên, cả ông Carl Thayer và ông Ernest Bower cùng tin rằng kế hoạch hiện đại hóa quân đội của Việt Nam có khá nhiều rủi ro mà rủi ro đầu tiên là chi phí quá lớn. Ngoài chi phí để mua, còn phải có tiền để chi cho huấn luyện và đầu tư hạ tầng phục vụ việc sử dụng chúng.
(3). Vũ khí hỗn tạp
Trong bài trên, ông Carl Thayer và ông Ernest Bower cho rằng khi mua nhiều loại vũ khí, thiết bị quân sự khác nhau của nhiều quốc gia, cả việc bảo dưỡng lẫn phối hợp sử dụng sẽ hết sức phức tạp, tốn kém.

Tuy nhiên ta cũng thông cảm cho Việt Nam. Đứa con vừa buông tay ra khỏi vú mẹ dứt sữa tập ăn cháo, ăn cơm thì sẽ bỡ ngỡ. Sau 1975, nhất là sau đổi mới 1986, đảng và quân đội, cho là đại thắng lợi, đã đánh thắng những kẻ địch hùng mạnh nhất, kể từ đây không còn ai dám đụng đến Việt Nam. Lòng tự hào cộng với cơ hội làm ăn cho nên họ ngủ quên trên chiến thắng, và bỏ súng mà lo việc kinh doanh. Hơn nữa, họ cũng như ông Hồ tin tưởng Trung Quốc là đồng chí và anh em, là thành trì cách mạng, là chỗ dựa vững chắc cho Việt Nam. Quân đội, công an lo làm ăn, văn không ôn, võ không luyện thì làm sao chống Trung Quốc? Bây giờ họ bắt đầu tập tách ra khỏi Trung Quốc, như đứa trè vừa lửng thửng tập đi vừa quay đầu ngó lại ông bố nghiêm khắc đang cầm cây roi mây to và dài.

Việc đầu tiên là mua vũ khí. Họ không thể hoàn toàn tin vào Nga hay Mỹ. Họ phải mua hàng nhiều nơi để cầu mong sự giúp đỡ của nhiều nước. Mua hàng nhiều nước thì không bị lệ thuộc về nhiều mặt một khi đối phương ngưng bán, tăng giá cao hay thay đổi đường lối chính trị, quân sự. Vì vậy mà vũ trí, tàu bè, máy bay, đại bác của họ là thứ thập cẩm là điều tất nhiên.

4. CHÍNH SÁCH QUÂN SỰ:

Trong khi Việt Nam nhúc nhích cựa quậy là Trung Quốc đã biết. Tin tức đài Á châu tự do cho biết báo Trung Quốc nhận định các chính sách mới của Việt Nam trong lĩnh vực quốc phòng-quân sự như sau:

1. Ngày 08/12/2009, Việt Nam công bố Sách Trắng quốc phòng, trong đó nêu bật trọng tâm vấn đề chủ quyền ở Nam Hải (Việt Nam gọi là Biển Đông), chỉ thiếu nước về câu chữ chưa nói rõ là tranh chấp lãnh thổ với nước lớn phương Bắc nào đó;

2. Ngày 23/11/2009, Việt Nam thông qua Luật dân quân tự vệ, quy định 86 triệu dân toàn quốc, nam từ 18-45 tuổi, nữ từ 18-40 tuổi phải tham gia nghĩa vụ dân quân ;

3. Ngày 01/12/2009, vùng 2 hải quân Việt Nam và 7 tỉnh thành phía Nam ký hiệp ước bảo vệ biển đảo và khu vực phụ cận Nam Sa (Trường Sa), huấn luyện ngư dân phối hợp với hải quân ngăn chặn tàu thuyền nước ngoài xâm nhập lãnh hải;

4. Truyền thông Việt Nam gần đây cho biết, Việt Nam đã động viên toàn dân tham gia xây dựng quốc phòng, phát huy tính tích cực của vùng biển rộng lớn đặc biệt là của dân chúng vùng phụ cận Tây Sa và Nam Sa (Hoàng Sa và Trường Sa);

5. Việt Nam mua của Nga 12 chiếc SU-30MK2 và 6 chiếc tàu ngầm lớp Kilo, xây sân bay ở Nam Sa và bố trí thêm 1 trung đoàn tăng cường, đồng thời điều 4 binh đoàn chiến lược tới biên giới Trung-Việt.


III. QUAN ĐIỂM TRUNG QUỐC

Bài viết trên của RFA còn cho biết ý kiến một tờ báo điện tử Trung Hoa cho rằng, chiến tranh sẽ xảy ra và là thế giới chiến tranh. Người Trung Quốc nhận định:

"Trong trường hợp nổ ra chiến tranh tại Biển Đông, nhất định nhiều nước khác cũng sẽ "dây máu ăn phần".

"Tính chất nhạy cảm của Nam Hải không chỉ ở chỗ nó liên quan tới nhiều quốc gia, mà quan trọng là một số lái buôn chiến tranh cũng muốn thọc tay vào."

"Mỹ, Ấn Độ, thậm chí Nga đều ngầm ủng hộ VN phát động chiến tranh trên Nam Hải. Và một số nước phương Tây như Anh, Pháp cũng muốn được chia phần ở Nam Hải."

"Thậm chí, Việt Nam và Mỹ còn câu kết với nhau, mỗi nước dựa vào nhu cầu của mình mà tuyên chiến với Trung Quốc."

Tác giả cảnh tỉnh người Trung Quốc phải có chuẩn bị tâm lý, "củng cố lại lòng tin và quyết tâm" cho khả năng chiến tranh xảy ra.

"Trung Quốc đã ở vào ranh giới chiến tranh, đánh hay không đánh đều có khả năng. Vấn đề là đã lâu Trung Quốc không có chiến tranh."

"Chỉ cần Trung Quốc phân tâm một chút là sẽ xảy ra tranh chấp biên giới trên diện rộng."

Kết luận trên trang mạng bán chính thức của Trung Quốc là: "Việt Nam điều chỉnh gấp chính sách, Trung Quốc phải đối phó".

"Chỉ có thay đổi chính sách ngoại giao, thực hiện chiến tranh toàn dân mới có thể nắm chắc chiếc cung chiến tranh, buộc kẻ địch không ra tay hoặc ra tay muộn hơn."

http://www.bbc.co.uk/vietnamese/forum/2009/12/091223_chinawebsite_vietdefence.shtml


IV.KẾT LUẬN

Chúng ta thât sự chưa biết cộng sản Việt Nam làm gì, tính gì.
Họ làm thế để chứng tỏ họ có tinh thần chống xâm lược, hay chỉ để trang trí trong khi thực tế ho đu giây. Hoặc hiện đại hóa để rồi theo Trung Cộng, làm một chư hầu trung thành như Bắc Triều Tiên?

Nếu họ quả thật yêu nước, muốn bảo vệ tổ quốc, muốn chống Trung Quốc xâm lược, việc giao thiệp với các nước Asean, Âu, Mỹ, việc mua vũ khí và việc đưa ra các kế sách quân sự là cần nhưng chưa đủ.
+Nếu trong nội bộ đảng có phe theo Trung Quốc, hoặc có nhiều gián điệp Trung Quốc thì có kế sách gì, vũ khí gì cũng thất bại.
+Phải đoàn kết toàn dân. Phải thực thi dân chủ chính hiệu. Phải trả tự do tôn giáo, tự do ứng cử và bầu cử, phải cho cá nhân ra báo và nhân dân được phát biểu ý kiến. Quốc gia là của toàn dân chứ không phải là của đảng cộng sản. Hãy trả ruộng đất, nhà cửa cho nhân dân và trừng trị bọn tham quan ô lại. Ngoài ra phải đoàn kết quốc nội và quốc, hãy dẹp tan những trò quấy phá hải ngoại thì mới có sự đoàn kết thực sự của toàn dân.
+Điều quan trọng là cần có một Gorbachev giải thể đảng cộng sản để xây dưng một Việt Nam vững mạnh, đủ sức vệ quốc và kiến quốc.

**


VIII.TRUNG CỘNG XÂM LƯỢC, VIỆT CỘNG BÁN NƯỚC

Trong quyển CỘNG SẢN LUẬN, chúng tôi đã nhận định hai điểm quan trọng về chủ nghĩa cộng sản:
-Quốc gia:
Trong quốc gia, cộng sản thực thi chế độ độc tài đảng trị, lừa dối nhân dân và tàn ác, xảo quyệt. Cộng sản không thương nhân dân, không yêu vô sản, cộng sản cướp đoạt quyền tự do, dân chủ của nhân dân.
-Quốc tế:
Cộng sản không phải chủ nghĩa quốc gia mà là chủ nghĩa quốc tế cộng sản. Sự thực chủ nghĩa cộng sản là một chủ nghĩa thực dân, đế quốc. Nga đã cướp đất các tiểu quốc xung quanh mà lập Liên bang Sô Viết và xâm chiếm các nước Đông Âu.

Trung Quốc cũng thế. Trung Quốc đã chiếm Tây Tạng, và đô hộ Mông Mãn, Việt Nam. Không phải sau 1949, cũng không phải sau 1980, Trung Quốc mới cai trị Việt Nam mà họ đã được bọn Cộng sản Việt Nam cam phận nô lệ từ năm 1925 khi Nguyễn Ái Quốc dưới cái tên Lý Thụy đã theo Borodin sang Trung Quốc mà giao thiệp với đảng cộng sản Trung Quốc và tôn Trung Cộng làm thầy. Vì vậy, chúng ta không lạ khi thấy Hồ Chí Minh, Tố Hữu, Xuân Diệu ca tụng Stalin, Mao Trạch Đông là lãnh tụ vĩ đại của họ, và Trung Quốc là đồng chí anh em. Cái họa của đất nước và nhân dân Việt Nam là từ đấy.

Chính nhờ Trung Quốc giúp sức cán bộ, binh sĩ, vũ khí, lương thực mà cộng sản Việt Nam thắng Điện Biên Phủ, và được chia nửa nước. Chính nhờ Trung Cộng và Liên Xô mà cộng sản Việt nam chiếm được miền Nam. Muốn có những thắng lợi đó, cộng sản đã ký kết nhiều mật ước, trong đó là công hàm của Phạm Văn Đồng đã hiến Trường Sa cho Trung Quốc, và sau đó, bọn Đỗ Mười, Lê Đức Anh đã liên tiếp nhượng bộ Trung Quốc hết phần biển đến phần đất.


I.CHIẾN THUẬT VÀ CHIẾN LƯỢC CỦA TRUNG QUỐC

Trong Điện Biên Phủ, và Cải Cách Ruộng Đất, Trung Cộng đã áp đặt mọi chính sách, còn Việt nam chỉ thụ động chấp hành. Ngay cả CCRD, cán bộ Trung Quốc đã đi sâu vào các làng xóm miền Bắc và chuẩn bị vào khu V để thực thi chính sách cướp của giết người. Điều này cho thấy Trung Quốc coi Việt nam là một quận lỵ của Trung Quốc, còn bọn Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp chỉ là những tay sai ngoan ngoản. Và như đã nói, Đệ tam quốc Tế cộng sản (Komintern ), chính là đầu não của chủ nghĩa đế quốc cộng sản. Người của Komintern đã nằm trong các đảng cộng sản các nước để trực tiếp sai khiến và theo dõi họ. Bọn đầu nậu của các đảng cộng sản chư hầu, tổng bí thư, thủ tướng chỉ là những tên bù nhìn của Nga Tàu. Họ chửi Bảo Đại, Ngô Đình Diệm nhưng bọn họ cũng là tay sai ngoại bang , vâng lệnh Nga, Tàu. Nhưng tư bản và cộng sản khác nhau. Tư bản không tàn sát, không bóc lột dân chúng như cộng sản. Các chư hầu Mỹ như Đài Loan, Đại Hàn phát triển mạnh, có báo chí tư nhân và có nhiều quyền tư do hơn cộng sản.

Khởi đầu, người của Komintern đã lãnh đạo đảng Cộng sản Trung Quốc, và từ đó hệ thống Komintern thống trị thế giới, nghĩa là cộng sản các quốc gia chỉ là chư hầu của Liên Xô và Trung Quốc. Trong khoảng cuối thập niên 75, Trung Cộng ép buộc Việt Cộng phải theo các chính sách của Trung Cộng. Lê Duẩn ngả theo Liên Xô, chống lại Trung Quốc và đem binh xâm chiếm Kampuchia. Vì vậy chiến tranh biên giới hai nước đã xảy ra âm thầm, cho đến năm 1979 mới công khai. Mục tiêu của Trung Quốc có lẽ là "dạy cho Việt Nam một bài học" chứ Đặng Tiểu Bình chưa tỏ ý thôn tính Việt Nam., cho nên sau cuộc đánh phá mấy tinh biên giới, Trung Cộng rút quân. Việt Nam la ầm lên là đại thắng, đã đánh bại bốn kẻ thù lớn nhất thế giới là Nhật, Pháp, Mỹ và Trung Quốc. Song sau khi Liên Xô, tan rã, Việt Cộng lại quay sang xin làm tôi tớ cho Trung Cộng cho nên họ bị Trung Cộng căm thù, khi bỉ và đối xử tàn nhẫn. Từ đó, Việt Cộng răm rắp tuân lệnh Trung Cộng trong việc phản quốc hại dân, bán đất, bán nước cho Trung Cộng vì họ ngây thơ và ngu xuãn tin rằng Trung Cộng sẽ bảo vệ cho họ an toàn cai trị Việt Nam, nhân dân không nổi loạn và ngoại quốc không can thiệp. Họ không ngờ họ tự đút đầu vào miệng cọp. Nhưng dẫu sao, họ cũng như Hồ Chí Minh đã rơi vào kế hoạch thâm hiểm của Trung Quốc để tùng bước một dâng hiến Việt Nam cho quan thầy!

Từ 1979 cho đến 1988 đã xảy ra nhiều cuộc chiến ngoài biển và biên giới với Trung Quốc nhưng Việt cộng che giấu.Kết cuộc quân Việt cộng đã đại bại. Từ đó, Việt cộng càng sợ hãi Trung Quốc. Cuộc chiếm đoạt này cũng là do Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Ung Văn Khiêm, và sau này là Lê Đức Anh. .. đã ký mật ước bán nước.(1)


Trước khi mất, Trần Hưng Đạo đã trối trăng:

Vừa rồi Toa Đô, Ô Mã Nhi bốn mặt bao vây. Vì vua tôi đồng tâm, anh em hòa mục, cả nước nhà góp sức, giặc phải bị bắt. Đó là trời xui nên vậy. Đại khái nó cậy trường trận, ta dùng đoản binh. Dùng đoản binh chế trường trận là sự thường của binh pháp. Nếu chỉ thấy quân nó kéo đến như lửa, như gió thì dễ chế ngự. Nếu nó tiến chậm như cách tằm ăn, không cầu thắng chóng, thì phải chọn dùng tướng giỏi, xem xét quyền biến, như đánh cờ vậy, tùy thời tạo thế, có được đội quân một lòng như cha con thì mới có thể dùng được. Vả lại khoan thư sức dân để làm kế sâu rễ bền gốc, đó là thượng sách giữ nước vậy". (Đại Việt Sử Ký Toàn Thư)


Nay thế trận đã rõ.Ngày xưa, ông Hồ kính cẩn lạy tạ cho nên Trung Cộng còn có chút che dấu nanh vuốt. Cũng có thể ông Hồ là một người Tàu đã được cải trang sau 1932. Tuy nhiên, đôi khi họ cũng bộc lộ tâm lý và hành độ thực dân đế quốc.Theo lời kể của ông Ngô Vĩnh Bình, Trần Huy Liêu với tư cách Phó chủ tịch Hội Hoa Việt Hữu Nghị đã được ngoại trưởng Trần Nghị đã hỏi một câu thiếu ngoại giao và thiếu văn hóa:
“Các đồng chí có sợ chúng tôi không?
Trần Huy Liệu đã đáp: “Các đồng chí cứ nhìn lại lịch sử thì rõ!
http://www.vannghequandoi.com.vn/-nhanvt-vn-skin/1--nhanvt-vn-skin/4453-trn-huy-liu-la-chng-nhan-la-cau-hi-ca-th-k-hai-mi.html

Trần Huy Liệu cũng như Đặng Thái Mai tính tình cứng cỏi cho nên cả hai ông không được làm quan to được trong chế độ cộng sản.

Nguyễn Minh Triết, Chủ tịch Nhà nước Việt Nam, khi đến thăm Hà Giang – một trong những tỉnh từng bị quân đội Trung Quốc san bằng trong cuộc chiến Việt – Trung cách nay ba thập niên đã thốt những lời vô cùng lễ độ của một tên đầy tớ rất trung thành:

Tình hữu nghị Việt Nam – Trung Hoa là số một! Phải làm sao giữ mãi, trân trọng. Dù nó có gặp khó khăn, có gặp những vấn đề gì trở ngại thì hãy đoàn kết, thân ái với nhau. Trao đổi để tìm ra cái giải pháp khắc phục! Hai bên biên giới phải là hai bên biên giới hữu nghị. Nhân dân hai bên phải thực sự đoàn kết!

Trong khi đó, ông Dương Danh Dy, cựu Bí thư thứ nhất Đại sứ quán Việt Nam tại Trung Quốc, cựu Tổng lãnh sự Việt Nam tại Quảng Châu, Trung Quốc đã đau xót, ngậm ngùi trả lời đài Á Châu Tự Do như sau

Tôi làm việc với Trung Quốc suốt từ năm 1962, đến năm nay về hưu rồi nhưng mà vẫn cứ tiếp xúc, vẫn phải làm với Trung Quốc - anh láng giềng to, khoẻ, lại tham, xấu tính. Mệt lắm! Lúc hữu nghị mình tưởng nó giúp mình hết sức nhưng mà nó luôn luôn tìm cách thọc gậy.

Ngay trong những lúc họ giúp đỡ mình to lớn nhất, họ vẫn có ý đồ. Lúc đầu mình không để ý. Cho nên trong một buổi phát biểu gần đây tôi có nói thế này: "Mắt tôi đã từng thấy thế hệ cha anh bị Trung Quốc mang lòng tin ra để đánh lừa, thế hệ tôi cũng có lúc bị Trung Quốc mang lòng tin ra để đánh lừa. Tôi hy vọng và mong rằng thế hệ sau tôi không mắc những cái nhược điểm đó".

http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Armed-forces-of-China-massacred-9-Vietnam-fishermens-in-Jan-2005-TrVan-01182010154742.html?searchterm=None

Nhưng than ôi, Trung Quốc bấy giờ không lừa đảo nữa mà cướp bóc, xâm lược trắng trợn kể từ khi Lê Duẩn cậy thế Nga chống lại Trung Quốc.

Họ đã có những chiến thuật, chiến luợc như sau:
1. Giai đoạn đầu: 1945-1975:
giả nhân nghĩa, lường gạt ,cho vay, cho mượn để tính giá cắt cổ. Công sản Việt Nam cần chiến thắng nên đã sẵn sàng nhắm mắt cầm bút ký các hiệp ước bất bình đẳng. với Trung Quốc.

2. Từ 1975 đến nay:Trung cộng áp dụng chính sách cứng và mềm:
+dùng quân sự đánh chiếm biển động và biên giới.
+dùng biện pháp mềm, bắt bọn đầu gấu ký kết văn tự bán nước dưới danh nghĩa kinh doanh, khai thác, mà cho Trung Cộng thuê đất, phá rừng, ký các hợp đồng kinh tế.

Nói tóm lại, Trung Quốc dùng cả hai chiến thuật quân sự vũ bão và kế tàm thực trong khi bọn cộng sản tham nhũng bất tài, hết ký kết hiệp định này đến hiệp ước, bán đứt cả giang sơn tổ quốc Việt Nam.

II.TAI HỌA CỦA VIỆC CỘNG SẢN BÁN NƯỚC

1.Kinh tế:
(1).Trong khi nhân dân Việt Nam đói khổ, thất nghiệp, trai gái phải đi làm nộ lệ xứ người , bị lường gạt và đối xử vô nhân đạo, việc xâm lược của Trung Cộng làm cho dân ta khổ hơn. Bọn Trung Cộng đưa nhân công sang Việt Nam, cướp hết công việc của nhân dân Việt Nam.
(2). Hàng hóa của chúng tràn ngập và bán rẻ,khiến hàng hóa Việt nam mất ngay thị trường trong nước.

2. Môi trường:

Việc khai thác Bau xit, phá rừng để bọn cộng sản Việt Nam làm giàu trong khi bọn Trung Quốc tàn phá quê hương, gây ra nạn lụt lội và ô nhiễm môi trường.Chưa kể việc Trung Quốc xây thủy điện đã giết chết sông Hồng, sông Đà và Cửu Long giang, đồng thời tiêu diệt đồng bằng Bắc Việt và đồng bằng Nam Kỳ.

3. Về quân sự:

Việc cộng sản Việt Nam cho Trung Quốc khai thác rừng chính là việc bán nước, đem đất nước của cha ông bán rẻ cho quân thù, một quân thù dã man tàn bạo mà ông Hồ và đảng cộng sản đã mang tội cõng rắn cắn gà nhà, rước voi giầy mả tổ. Thế là từ nay, Trung cộng hiên ngang lập hãng xưởng, căn cứ quân sự trên đất nước ta. Họ sẽ mở con đường từ Trung Quốc sang Việt Nam, đến Tây Nguyên, một loại đường xuyên Trường Sơn mà Việt cộng đã làm để xâm chiếm miền Nam trước đây. Nối với đường mòn Hồ Chí Minh họ có thể đem quân đến miền Nam Việt Nam, Miên Lào và Thái Lan nếu cần. Các cơ sở khai thác, kinh doanh có thể biến thành pháo đài, và các công nhân sẽ là những chiến binh đã đầy đủ đạn dược lương thực.

Từ đường mòn xuyên Hoa Việt Này, họ sẽ không chế Đông Nam Á, mà gần nhất là khống chế các tỉnh miền Trung. Từ Cao Nguyên họ nối liền Hoàng Sa, Trường sa. Thủy và bộ binh đủ ép chết Việt Nam, và cắt Việt Nam ra nhiều khúc. Chính bọn cộng sản Việt nam đã tiếp tay cho Trung Cộng xâm lấn nước ta.

4. Chính trị:

Rõ ràng là một cuộc xâm lăng. Phía Bắc dân Trung Quốc phá rừng, lập làng xã, xóa biên cưong hai nước, trong năm mươi năm, Lạng Sơn, Thái Nguyên, Tuyên Quang sẽ là huyện lỵ của Trung Quốc và dân cư sẽ là người Hoa chiếm đại đa số.
Tại miền Trung, việc khai thác bauxite và lập các hãng xưởng Trung Quốc tương lai sẽ đưa đến việc mở rộng chế độ thực dân trên đât nước ta theo kiểu tằm ăn dâu.Trong một trăm năm nữa, Việt Nam sẽ trở thành quận lị Trung Quốc.

Nay Trung Cộng đã đặt xong những buớc cơ bản cho chương trình xâm lược theo kiểu tằm ăn dâu. Nếu họ động binh đánh chiếm thế giới, việc đầu tiên là chiếm công khai Việt Nam bằng quân sự để làm tiền đồn bảo vệ chính quốc, và làm bàn đạp xâm lăng các nước khác.

Họ có thể dùng quân sự không kiêng sợ gì ai. Họ cũng có thể đưa ra trăm ngàn mưu kế như bọn cộng sản Việt Nam lập Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam để cướp phá nhân dân Miền Nam. Họ có thể làm những việc sau bằng cách dùng một vài tên địa phương lập chính phủ để chống lại cộng sản Việt Nam:
+Chính quyền Fulro
+Chính phủ Chiêm Thành
+Quân Kampuchia tiến đánh Miền Nam đòi lại Thủy Chân lạp.Việc này Shanouk đã nói.

Trung Cộng sẽ đem hàng triệu lính , vũ khí, lương thực giúp các tổ chức này như họ đã làm tại chiến tranh Việt Nam. Lúc bấy giờ Việt Cộng cũng bị tiêu diệt vì Trung Cộng tin dùng người Trung Cộng hơn Việt Nam. Sau khi bọn Kampuchia, Fulro, Chiêm Thành thắng lợi, thì bọn này lại bán nước cho Trung Quốc. Kế hoạch này sẽ được lập lại ở Thái Lan, Indonesia, Ấn Độ, Miến Điện v. v..Nói tóm lại, trước sau Việt Nam sẽ bị xóa bản đồ trên thế giới. nếu nhân dân ta không tranh đấu, cứ cúi đầu làm nô lệ cho bọn Việt cộng và Trung Cộng.

III.TÌNH HÌNH MỸ HOA

Sau tháng tư 2010, Hồ Cẩm Đào đi Mỷ về thì tình hình mới rõ rệt. Nhưng nay thì Trung Cộng đã sẵn sàng. Trung Cộng đã ra lệnh tổng động viên. Và bao năm nay, họ đã tich thảo đồn lương, luyện tập binh sĩ và chế tạo vũ khí. Họ làm thế để hù dọa Mỹ hay chuẩn bị đánh thực nếu hòa đàm bất thành?

Trung Cộng cho rằng Mỹ không dám đánh Trung Cộng vì:
+Kinh tế và quân sự Trung Cộng mạnh hơn trước nhiều.
+Mỹ đang gặp khó khăn kinh tế, không dám can thiệp việc châu Á và thế giới
+Mỹ không giải quyết được chiến tranh Afganistan và Iraq nên không dám đánh Trung Cộng, Nếu đánh thì Mỹ thua vì tứ diện thụ địch.
+Mỹ mạnh nhưng rất yếu vì phe phản chiến thường dễ dàng khuynh đảo chính quyền nếu chính quyền gặp khó khăn về chính trị kinh tế và quân sự.
+Cuộc bầu cử sẽ làm cho phe chủ chiến thua phiếu, rồi lại phải hứa hẹn rút quân. . .
+Mỹ có vũ khí tối tân nhưng không giải quyết được du kích chiến. Mỹ có thể chiếm được Trung Quốc nhưng không giữ được Trung Quốc.

IV. TÌNH HÌNH VIÊT NAM

Một số những tên tai to mặt lớn trong đảng là tay sai Trung Quốc, chúng cũng cũng như Hô Chi Minh, Trương Chính, Phạm Văn Đồng, Hoàng Văn Hoan. . . đã bán mình cho Trung Quốc.Hơn nữa, nay chúng có tài sản lớn, chúng chỉ cần yên thân để an hưởng tuổi già, không muốn chiến đấu nữa mặc cho nước mất, dân khổ, chúng không cần, dù chúng là tướng tá. Càng địa vị cao chúng càng hèn hạ. Ngày xưa chúng đánh Mỹ là có Nga Tàu hà hơi tiếp sức, nay chúng nhờ vào đâu mà chiến đấu? ..
Giả sử trong đảngcộng sản có phe yêu nước muốn chống lại Trung Quốc, họ sẽ gặp nhiều khó khăn dù ngày nay, cộng sản Việt Nam mua vũ khi Nga.
Việc mua vũ khí này chưa đạt tiêu chuẩn cần và đủ vì những lý do sau:

+Mấy chiếc máy bay, mấy tàu thủy mua của Nga thì cũng chỉ làm giàu cho Nga, không thể chiến đấu với lực lượng đông đảo của Trung Quốc. Trung Quốc xưa kia dùng biển người nay họ sẽ dùng rừng pháo, hỏa tiễn các loại để chống lại Việt Cộng với tỷ số mười hoặc ba mươi chọi một.
+Trong hàng ngũ cộng sản có nhiều tai mắt của Trung Quốc, mọi bí mật quân sự sẽ bị tiết lộ.
+Nhân dân Việt Nam căm thù cộng sản vì cộng sản đàn áp, cướp bóc nhân dân. Muốn nhân dân đoàn kết phải có một chính phủ phi cộng sản vì nước vì dân. Một chính phủ dân chủ và đoàn kết toàn dân thì mới được nhân dân trong và ngoài nước, và các nước tự do ủng hộ trong chính nghĩa bảo vệ độc lập và xây dựng dân chủ, tự do.
+Nga là một nước xa, họ đã không giữ lời cam kết cho nên bọn Lê Duẩn bị hớ mà phải đâu hàng Trung Quốc. Nga đang suy sụp, Nga chỉ có cách bán vũ khí mà sinh sống, Nga không dại gì nhảy vào đánh nhau với Trung Quốc chỉ vì một nước Việt Nam nhỏ bé.

Dù Trung Quốc nhường Mỹ nhưng chắc chắn là Trung Quốc đã chiếm và sẽ chiếm Việt nam bằng cách nắm cổ mấy tên lãnh đạo phản quốc. Đó là cách cai trị gián tiếp, là cách mượn tay Việt Nam giết Việt Nam.Viêc cấm sinh viên biểu tình, bắt bớ giam cầm các nhà tranh đấu dân chủ chính là thực hiện chính sách dùng người Việt cai trị, tàn sát dân Việt của bọn Trung Quốc xâm lược .

Đảng Cộng sản từ Hồ Chí Minh cho đến nay càng ngày càng lộ rõ bộ mặt bán nước, phản dân. Mong nhân dân ta phải hiểu rõ mà tự tranh đấu cho mình và tương lai con cháu.

____


(1). In the Paracel Islands battle, the South Vietnam fleet sank two Chinese ships and caused damage to two others, whereas on the South Vietnam side, one Patrol craft escort was sunk, 40 soldiers were captured. In 1988, when China invaded the Spratly Islands, Hanoi forces let China sink 3 ships, kill 72 soldiers and capture 9 others.
The reasons for those invasions have been known far earlier. It is part of the "Survival Space" Program, because China has foreseen the two main national resources in Manchuria and Sinkang will soon be dry up. To carry out the program, China started the easiest steps. It began with what the VCP had promised China earlier. It was a secret agreement between the communist governments of Vietnam and China.
According to Reuter, on 12-30-1993, the VCP denied the secret agreement with China. However, they could not prove that such agreement has not existed. Le-Duc-Anh visited China and the Chinese told him to wait 50 more years to discuss about the dispute. Might China look at Le-Duc-Anh as an ungrateful and disloyal person, who forgets the earlier promise?
According to the China Foreign Ministry, their sovereignty on those two Paracel and Spratly Islands is indisputable (Beijing Review, Feb 18, 1980), because Hanoi had already settled the matter with China. China also provides evidence to support their claim:
- In June 1956, two years after Ho-Chi-Minh formed his new North Vietnam government, Ung-Van-Khiem, Deputy Foreign Minister of North Vietnam government told Li-Zhimin, Charge d'affaires of the China Embassy in Hanoi that: "According to Vietnam document, Xisha (Hoang-Sa or Paracel Islands), and Nansha (Truong-Sa or Spratly Islands) are Chinese historical lands." [sic]
http://www.hqvnch.net/default.asp?id=236&lstid=135


No comments: