Thursday, November 20, 2008

201. TÁC PHẨM LÊ ĐẠT

====


BÓNG CHỮ




Chia xa rồi anh mới thấy em
Như một thời thơ thiếu nhỏ
Em về trắng đầy cong khung nhớ
Mưa mấy mùa
mây mấy độ thu

Vườn thức một mùi hoa đi vắng
Em vẫn đây mà em ở đâu

Chiều Âu Lâu
bóng chữ động chân cầu

==




PHỐ CŨ

Phố cũ e đường xưa gặp lại
Ngã thu đèn nháy một hưu tình
Kỷ niệm úa vòng quanh quẩn lối
Mùi cà phê đợi mắt đêm hương

===

NHỚ



Em mãi mãi xa
Em mãi mãi gần
Má nắng bạc mầu mưa chung thân nhớ
Mắt thượng huyền
Trăng khuyết nữa phân ly

===


THU NHÀ EM

Anh đến mùa thu nhà em
Nắng cúc lăm dăm vũng nhỏ
Mà cho đấy rửa lông mày
Nông nỗi heo may từ đó
Đêm mưa tuổi nổi ao đầy
Đồi cốm đường thon ngõ cỏ
Bướm lượn bay hoa ngày
Tin phấn vàng hay thuở gió
Tóc hong mùi ca dao
Thu rất em
và xanh rất cao




==

VÔ ĐỀ



Mây thấp nặng mướp giàn chữ đắng
Áo ban mai quái nắng bay dài
Không em phố chột trời hoang vắng
Hoa nói gì
xuân gọi tắc-xi đi



===

THUỘC LÒNG

Em tựa bản trường ca hiểm hóc
Học trăm năm chưa dễ đã thuộc lòng



===

NGỎ LỜI



Đời người thơ hạnh phúc có lẽ là lần tìm những lời tinh mơ nhất để tỏ tình
Ngỏ lời bằng những ngó lời

Bạn đọc nữ yêu thân đừng bao giờ đặt câu tọc mạch nguy hiểm:
“Ngỏ lời với ai?”

Ai đó có thể là chính bạn




==


TÌM TRẦM




Lòng rừng già mà hoa thì con gái
Tóc dư hương
cho thương ngậm ngải tìm trầm



==

THỨC

Thức chợt mới hay mơ rằng thực
Hoa đền tên nở nức hương đêm



TRÁI MÙ U


Xuân tự bao giờ
Mà hoa tuổi mở
Xuân tự bao giờ
Mà hoa ngực nở
Cho mùa dạ hương
Để má mấy thương
Để hường mấy nhớ
Mấy vườn liêu trai
Đèn phải hơi ai
Mà đèn đỏ mặt
Nhà ngổn ngang đường
Dây điện nhện vương

Lối sữa lộc măng mẩy nhựa
Trăng tròn thêm trái nhớ mù u



TRUNG DU

Tháp gô-tích núm đồi trưa thở nắng
Chuông ngân chim
thân trắng
bướm cựa mình
Lửa gạo thắp hoa đèn soi cỏ lạ
Mây Sơn Tinh
nước cả
ngã ba tình



===

Lê ĐạtMỗi ngày mỗi lớn - Gửi Kế hoạch Nhà nước 1956Kinh tế không thể vác ba-lô đi bộHoàn thành kế hoạch hai năm.Cuộc sống mới cần đi xe lửaNhững chuyến xe tốc hành,Kiến thiết cho nhanhĐất nước mười năm xơ xácBom đạn cày trên ngườiNước mắt soi nụ cườiRũ máu bước đi kiến thiếtNhững con đường đã chếtNghe gọi sống vùng lên,Vạch cỏ vạch lau đứng dậyGiơ tay chào những công trườngChúng ta đi nắng lửa cháy lưng,Chân nẻ toác trên đá rát,Mồ hôi lấn từng tấc đất,Tay không nặn những con đường.Cây mọc trên rừngRừng không có lốiChỉ có gió lùa sớm tốiCon vượn leo lênCon chim bay lênTa không là vượnTa không là chimTa cũng leo lênChặt gỗ về làm tà vẹtRách da tím thịtSốt rét rung giườngCầu sập xuống sôngNước trôi loang loángĐôi bờ cát trắngMười năm nhớ nhauSóng cả sông sâuCầu chìm đáy nướcTay ta làm cần trụcNhấc cầu qua sôngLấy lối cho tầu chạy.Những người hôm nay cầm máyHôm qua còn vác càyPhí bỏ hai bàn tayTrong nhà thằng địa chủMọi thứ còn bỡ ngỡTrên công trường thành thợDắt máy như dắt trâuLửa điện lóe trên đầuÁnh những bàn tay giải phóngĐời dân ta mỗi ngày mỗi lớnBước đi từng bước khổng lồ,Đem những giấc mơBiến thành sự thựcThành bù loong đinh ốcGá lắp lại cuộc đời.Thực dân làm mười hai nămTa hoàn thành trong bốn thángMỗi ngày thi đua cách mạngBằng mấy chục ngày thườngTa nắm cổ thời gianQuất cho phi nước đại.Kéo ngày mai gần lạiThúc vào lưng cuộc đờiMở máy đến chân trời cộng sảnTiếng còi rúc gọi trong ánh sángMời tất cả lên tầu.(2-1956)==


BÊN KIA SÔNG ĐUỐNG



Em ơi! Buồn làm chi
Anh đưa em về sông Đuống
Ngày xưa cát trắng phẳng lì
Sông Đuống trôi đi
Một dòng lấp loáng
Nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kỳ



Xanh xanh bãi mía bờ dâu
Ngô khoai biêng biếc
Đứng bên này sông sao nhớ tiếc
Sao xót xa như rụng bàn tay


==

No comments: