Saturday, July 16, 2011

VIII. TIỀN GIANG 2


tr.205- 208; cột21-34
KIM CỔ KỲ QUAN QUYỂN VIII
TIỀN GIANG 2
tr.203- 211; cột 17-34

tr. 203- cột 17
665. Đường nhiều ma quỉ hôi tanh
Đi tắt cũng khó đi quanh dễ gì
Trước lo chúa khổ Bắc-Kỳ
Sau lo Nam Việt bất tuỳ nguy bang
Văn chương Bắc địa hiển vang
670.Nam-kỳ dốt nát gian nan chẳng lừa
Bấy lâu dạ ở thỏng thừa
Bây giờ xét lại lọc lừa nghĩ xa
Đừng lòng chung chạ Phật ma
Dương gia ly bạn Diêm la ly bình
675. Khuyên người cải thửa tà tình
Đem lòng minh chánh Phật nhìn chúng sanh
Muốn cho hưởng phước ngươn hanh (1)
Thời người bỏ dạ đua tranh bạo tàn
Bạo tàn là việc điếm đàng
680. Nhà tu phải tránh bạo tàn cho xa
Người ta ba thứ người ta
Người thời tưởng Phật người ma khuấy đời
Tưởng Phật thiền Phật thiền Trời
Tưởng ma đem dạ báo đời thiền ma
685. Chỉ đời Tiên Thánh Diêm la
Bữa nay đốt đuốc hôm qua sáng loà
Chớ thấy vóc ngọc mình ngà
Thời người qui chánh cải tà khó âu
Thấy cạn người chẳng lo sâu
690. Việc người người biết biết đâu việc mình
Khiến nên bất thính nhỉ tình
Việc ai nấy biết việc mình minh mông
Việc người thiệt có mà không
Tôi không mà có dạ mong chịu hoài
695. Quân xử thần tử đắc tài
Phụ xử vong tử chịu hoài tiếng nhơ
Bao gìờ minh thiện hồi sơ
Phật Trời rửa sạch bợn nhơ cho mình
Phàm nhơn lấp tội chê tình
700. Người Phật mấy tội trong mình phải khai.

Che người dương thế tội ai
Có tội che Phật mình khai tội mình
Có không chứng có thiên đình
Không mà chịu có việc mình ai hay
705. Có tôi khó dấu phương Tây
Phật tra xưng tội khổ thay phàm trần
203- 18
Bữa cơm Phiếu mẫu (2) minh thần
Thân tôi chí khổ gia bần là tôi
Thảm phiền dạ muốn nổi trôi
710. Phật Trời cảm dạ than ôi đêm ngày
Gian nan chẳng kể thân này
Cực bề ăn ở theo rày đoạ thân
Biết phải khó việc phải ăn
Biết quấy cũng khó nói phân quấy người
715. Ôm lòng bụng khóc miệng cười
Trân trân giả dại như người lảng tai
Đường thỏ thấy tỏ đuôi nai
Dậm hòe đường vắn ngày mai chen rừng
Khiến nên đeo dạ ớt gừng
720. Thương cây nhớ cội thôi chừng chiêm bao
Qua cầu ba bực thấp cao
Thượng trung hạ chí biết sao vận thời
Hạ trung chí thượng an đời
Tỏ trong ba bực tỏ lời chiêm bao
725. Than nhựt than nguyệt than sao
Ba than ba thở chiêm bao vuông tròn
Dạ tôi than thở hao mòn
Cầu trời khẩn Phật mất còn cho xuôi
Vận nghèo trở gối tạm lui
730. Cầu trời khẩn Phật gở xuôi mối sầu
Thi ơn thi đức Nam lầu
Các ban không dạ lo sầu tận lương
Các nước mắc chốn oan ương
Ngày sau không trổ tích lương độ đời
735. Khó mở miệng lớn kêu trời
Chê già đổi mặt thay lời lăng xăng
Giữ lòng mười gốc một căn
Nước nào dạ ở lăng xăng chê già
Tội oan lòng ở bất hoà
740. Nào ai có ép tới mà nhiếc thêm
Than ngày rồi lại trách đêm
Bao nhiêu tù tội lại thêm tội tà
Lạy già rồi lại chê già
Thức hùng mới biết nước nhà tiểu trung
745. Đa oán đa dạ đa hung
Thiểu nhơn tri thức chí trung đạo nhà.
Đa nhơn bất thuận bất hoà
Lâm nguy thêm đạo già bạc đen
204- 19
Cơn giàu nhiều kẻ làm quen
750. Cơn nghèo bạc trắng thoa đen hì hà.

Ở sao bữa nghịch bữa hoà
Tức mình mà nói việc nhà quên thôi
Nói hoài chưa mát dạ tôi
Phải không chưa biết thương ôi cho đời
755. Có không quấy phải nguyện trời
Dầu tôi có thác còn lời để coi
Nịnh dầu có ghét chẳng soi
Người trung có dở mà coi cho cùng
Dầu mà thượng trí chẳng dùng
760. Phải coi cho đủ lời khùng chí công
Tự ý kẻ nghe người không
Nào ai có ép việc công phủ thờ
Bá gia sớm đợi tối chờ
Thân tôi hồn phách vật vờ chưa an
765. Thương đời Phật khiến lo toan
Nhục thời trước mắt hiển vang chưa tường
Ép ai niệm Phật tầm thường
Mà người phiền Phật nhiều đường gian nan
Gian nan Phật khiến tu tan
770. Người người tưởng việc bình an làm giàu
Phật cười rồi Phật làm sầu
Nam mô bồ tát làm giàu tiếng chi
Kẻ thời mòn thịt phân ly
Người thời tiêu cốt tiếng chi minh tường
775. Ta nay như bột như đường
Tạm dùng một lễ cúng dường thanh minh
Sống thời cắt nghĩa tâm kinh
Thác rồi để chữ u minh chê cười
Nôm na quên bảy quấy mười
780.Tiếng thời nghe tiếng nghi người khùng điên
Bột đường nước mát thì yên
Đậu xanh đậu trắng như riêng mỡ dầu
Làm ơn kết oán bạc đầu
Chiếu cổ trải lót cái dầu xài chơi
785.E người nhiều nỗi hụt hơi
Người còn chiếu cổ xài chơi mới lầm
Tu tâm tu lén tu thầm
Mình lầm Trời Phật chẳng lầm nịnh trung
Việc nào sanh việc thời hung
790. Tức mình mình hại người trung của mình
204- 20
Tây dầu lòng ở bất bình
Người mình nghĩ lại thương mình thì an
Nói vậy tôi nói dọc ngang
Tức mình đạo chánh hại tan một hồi
795. Tức mình muốn chết cho rồi
Tức thôi là tức nằm ngồi chẳng an
Tức là thậm tức Nam-bang
Tức người Nam-Việt hại oan Nam-kỳ
Bắc kinh (3) xưa cũng chẳng gì
800.Nam-kỳ nay lại Nam-kỳ chớ ai.

Ngồi buồn bắt mặt trông mai
Xưa nay một lệ tại ai phụ thầy
Chi công tội phước tỏ bày
Nam-kỳ lục tỉnh việc này ai hay
805. Thiệt là cay đắng đắng cay
Như người có tội không ngay thì hành
Không tội xỉ mạ sao đành
Đụng đâu đánh đó người hành động lây
Hành tiền hành bạc khó thay
810. Nghĩ đường nhơn nghĩa không ngay trong lòng
Có tội hành tội mang còng
Không tội mà cũng bắt còng dẫn đi
Tội chi không biết tội chi
Nghe người Nam-Việt tôi gây bắt đầy
815. Có ai mà hại nước nầy
Nghề võ thời đánh trả thầy nam mô
Nào hay ngô lại hại ngô
Tây nào có biết nam mô mà tầm
Nước đục bất dục ăn nằm
820. Xả gia cầu đạo chí tầm Tây phang
Bất tù lao khổ gian nan
Cầu qua tây điện hỏi han nước nhà
Ý sao từ trẻ tới già
Nhiều người lòng muốn ở mà theo tây
825. Như vầy sợ mất nước đây
Cho nên người muốn theo tây bạc tình
Lạy cha cùng mẹ cạn tình
Ở đây nhiều việc bất bình chúa tôi
Như vầy nước mắt bịch vôi
830. Bịch vôi có chỗ chúa tôi vọng cầu
Ca ca cung chính từng lầu
Ai ai vui vẻ tôi sầu chúa tôi
205- 21
Nước còn trôi nổi nổi trôi
Trời cao tỏ rạng Phật ôi cứu kỳ
835. Mắt thời để đó làm gì
Tôi thì bán rẻ biên thuỳ mua ăn
Đừng chê lão quán nói nhăng
Măng tre dầu đắng khó ăn dụng xào
Quán đây lỡ bước thì vào
840.Bà con có chỗ quán nào thì thôi
Thương người đội mão kim khôi
Giả làm thương quán giúp tôi nạn nghèo
Thiên Luông phò chúa qua đèo
Ngũ-Thiệu còn mắc nạn nghèo giả điên
845. Phép Trời thăm thẳm trừ Phiên
Giặc này không đánh cũng yên bây giờ
Lo cho một đạo nhà thờ
Thân tôi hồn phách vật vờ bảo quan
Lo cho niệm Phật lao xao
850. Chùa Thàng rực rỡ biết sao cứu rày.

Nơi nơi huỷ hoại đạo thầy
Chẳng nghe lời Phật càng ngày tiêu hao
Nhiều bàn từng thấp từng cao
Lòng không minh chánh biết sao việc tà
855. Trẻ tu bất luận lạy già
Già tu đắc chí trẻ hoà theo tôi
Ở sao dạ đánh đu dôi
Làm sao một dạ theo tôi trọn niềm
Niệm Phật tưởng Phật Phật tìm
860. Niệm cho tận ý trọn niềm thuỷ chung
Có phần tận hiếu tận trung
Không ai mang đoạ si lung đừng phiền
Ai ai cũng có căn tiền
Luân hồi trả quả dữ hiền quả tu
865. Hoặc là tu trí tu ngu
Hoặc là ở thế công phu dữ hiền
Tại vì căn quả chớ phiền
Người tu mắc đoạ người hiền an thân
Hoặc là thủ nghĩa thủ thân
870.Không phần Phật định khổ thân già đời
Tại mình xuất khẩu nan lời
Tu xa mãn đoạ đem lời bảo ngôn
Ví như bá nhẫn hiền môn
Đời này đừng ỷ sức tôn bại đồi
205- 22
875. Việc trước ắt tích thấy rồi
Cớ sao người chẳng lo hồi thượng thiên
Cõi nầy tam giái tương liên
Hậu lai cõi thọ trung niên cõi nầy
Qui lai nhứt thống tỏ bày
880. Trường sanh bất tử có ngày không đêm
Chừng nào nhựt nguyệt nghỉ êm
Đại điềm hội Phật tỏ thêm ngời ngời
Một ngôi thinh tịnh Phật Trời
Vỏ quân dân quốc tỏ lời cạn phân
885. Bá gia lòng muốn lập thân
Tai nghe lời chánh phải phân lời tà
Ngày sau bình trị nước nhà
Chồng kêu vợ dạ thuận hoà dưới trên
Con thời thưa dạ mới nên
890. Lễ nghi phép tắc dưới trên một lòng
Sao không bông chuỗi kiềng vòng
Trâm cài lược giắt giữ lòng chánh minh
Xét rồi hậu nhựt nước linh
Sau thời trung hiếu gái trinh giữ mình
895. Trai thời thọ sắc triều đình
Mão vàng thẻ bạc minh tình trung cang
Nơi nơi nhà dọc dãy ngang
Phố phường quán xá hiển vang vui mừng
Tôi nay dạ xát ớt gừng
900. Cay co chua mặn việc rừng việc sông.

Hội này đông đảo đảo đông
Hội sao đường trống gian không lại gần
Cõi trần than thở cho trần
Giáo răn nhiều thuở thương trần trần ôi
905.Phú dầu người có phụ tôi
Bần trung bần hiếu thương ôi tôi cùng
Có đâu bần giỏi xưng hùng
Phú gia chê phận bần cùng sạch trơn
Đây tôi chẳng phải Tây-Sơn
910. Đem lòng bắt Nguỵ xưng hơn chẳng đầu
Hai bí còn có ba bầu
Có đâu đem dạ chẳng sầu tiền căn
Gặp cơm gặp cá thời ăn
Chẳng lo tội phước tiền căn rối lòng
915. Vui chi bông chuỗi kiềng vòng
Quần đôi áo mới bỏ lòng Thánh Tiên
206- 23
Nước còn xao xuyến chẳng yên
Đem lòng chê Thánh chê Tiên thương phàm
Dạ sao chữ ( giữ) dạ lo làm
920. Không lo giữ đạo xác phàm ra ma
Tại mình trở lại trách ta
Trách ta ta trách con ma hại mình
Trường sanh lưu hậu lương tình
Thiên thanh tỏ rạng coi hình không sao
925. Không mưa không gió lao xao
Không làm ruộng rẫy ngôi cao thanh nhàn
Không ăn của thế chàng ràng
Không mưa không nắng thanh nhàn một nơi
Của tiên của Phật ăn chơi
930. Có chồng có vợ thảnh thơi ngôi Trời
Tới đó người thiệt một đời
Trường sanh bất tử ngôi trời vạn gia
Một cõi Trời Phật tiên nga
Trân châu báo vật vạn gia chói ngời
935. Ở giữa có một ngôi trời
Xây quanh tiên thánh chầu trời minh linh
Cõi Phật không sách không kinh
Không chuông không mõ tâm linh ở đời
Không có thú vật nương thời
940. Không ma không quỉ thiệt đời Phật ta
Thập bát đem lại vạn gia
Nói cho các nước bỏ ma theo trời
Phật cho xét tỏ việc đời
Trong hai muôn nữa thiệt đời truờng sanh
945.Hội này chen chúc yến anh
Còn lo một nỗi hôi tanh hậu trần
Nhơn nhơn các hữu kỳ phần
Còn lo một nổi âm thầm điều binh
Thương đời cho đặng khương ninh
950. Từ nay sắp tới âm binh dấy loàn.

Nhiều người chê nói bắt quàng
Nghĩ đi nghĩ lại bắt quàng là tôi
Một mình biết đặng ba ngôi
Nghĩ đi nghĩ lại thiệt tôi con trời
955. Thương người chẳng biết độ đời
Biết độ chẳng biết vận thời làm sao
Nói biết là tiếng nói cao
Biết thời người biêt làm sao thì làm
206- 24
Tôi nay cổ vướng nhiều đàm
960. Đục ngừ tiếng nói hai hàm lở đau
Đói dùng bữa cháo bữa rau
Mình đau mà độ người đau sao tròn
Độ sao thác mất độ còn
Phật cho độ vậy vuông tròn độ lâu
965. Độ đời cho biết cạn sâu
Độ bịnh thời dễ khó âu độ lòng
Khó độ bầy cá ròng ròng
Độ mật thời dễ cái còng ai mang
Trào tây độ bịnh độ tang
970.Bịnh người mình độ sợ mang bịnh mình
Phật độ trong bụng ngoài hình
Cãi Phật mình độ sợ mình lỗi chăng
Giáng hương một góc một căn
Hai người một bụng của ăn dư hoài
975.Độ trước là độ khoe tài
Nhứt gia vi chủ con ngài sợ lâm
Thương thầy nhiều dấu cơ thâm
Mãng nghe tiếng nói sợ lâm luật hình
Trách ai tư lự một mình
980.Thầy còn ngồi đó tớ tình riêng căn
Mắt ngọc sợ mắc lo ăn
Lỗi niềm cơm áo lạc căn Võ-hoàng
Có ai cản lộ ngăn đàng
Mạnh ai nấy bước tới tràng mà thi
985. Làm tớ dạ dắt thầy đi
E là phận tớ lòng khi phần thầy
Thấy đó đời khó phân bày
Tớ trung thời dắt phận thầy bói đuôi
Tôi sợ người độ không xuôi
990.Độ xuôi tôi cũng đổ xuôi về trời
Thấy sao trâu nhỏ ngó trời
Trâu lớn của Phật cỡi thời khỉ la
Không dè đại thánh ngài ra
Ngài ra bất tử thiệt ta không dè
995. Không nếp có đâu có mè
Không vừa thì để sau hè mà coi
Phật dạy tôi thời xét soi
Có không bá đạo không coi thì tường
Bảo tôi ra dấu chỉ đường
1000. Việc đời khó dễ sao tường kiết hung.

207- 25
Mặc tình uốn éo nịnh trung
Tôi không có ép nói hung lỗi mình
Phật Trời nào có ép tình
Chẳng dùng đừng ngó biết mình đừng chê
1005. Thiệt tôi lời nói thì quê
Ai làm nấy độ không chê đạo nào
Đạo nào tự ý đạo nào
Giỏi thời độ giỏi của nào cho ai
Cho ai một vốn phải hai
1010. Phải ai tay nấy nào ai chia lời
Dục lợi là việc ở đời
Ở đời chẳng biết tội Trời Phật đâu
Mắc tội Trời Phật mới sâu
Sâu thời không thấy việc sâu thấy gò
1015. Chúa loạn có mắt theo phò
Tôi loạn cũng có tôi phò thân tôi
Người dầu chẳng nghĩ thì thôi
Nghĩ tôi tôi cũng thương tôi thương người
Lại e chút dạ chê cười
1020. Để thương khó tưởng những người lưỡng tâm
Phân vân tại quân cơ thâm
Dấu thời đổi đấu lưỡng tâm bất bình
Khiến sao khác dạng khác hình
Nhứt tâm Trời Phật bất bình phân ly
1025. Cuộc đời dạ phải hồ nghi
Chắc mà không chắc phân ly tớ Thầy
Gian nan dấu để tỏ bày
Nam mô bồ tát đạo thầy vi ngôn
Đạo thầy mưu vệ tử tôn
1030. Biết nghe lời Phật sống khôn thác càng
Chưn đi huê nở hai hàng
Tóc mây đuột đuột võ vàng âm bao
Dạ sầu thương nhớ ngôi cao
Lại e dân chúng lao xao đại điềm
1035. Lại e dân chúng khó tìm
Lại e tôi ở trọn niềm hay không
Sau còn hai hướng Tây Đông
Gió thời hai hướng thuận phong nhi hành
Anh em bền chí làm lành
1040. Đời này nhiều việc Phật hành khó phân
Nói vầy là nói dần lân
Nói đi nói lại tỏ phân dặn dò
207- 26
Thầy đà quá vãng phế đò
Lời ghi để dấu dặn dò nhớ xưa
1045. Để dành che nắng che mưa
Ai tin bến cũ đò xưa thời về
Tuy là đạo tác ngoài bìa
Lập thiền cơ nghiệp trở về cố hương
Cá không ăn muối cá ươn
1050. Người không nghe Phật khó thương để đời.

E bay mỏi cánh giữa vời
Bơ vơ cảnh cũ lỡ lời dạ thưa
E đi chậm bước tới trưa
Chớ tin bến cũ đò xưa mà lầm
1055. E là e dạ mưu thầm
Vui đâu chuốc đó không nhầm tri mưu
E là e dạ tư ưu
E người hữu dõng vô mưu phước tài
Nai kia vạt móng nằm dài
1060. May kia còn thịt rủi hoài tan xương
Chó săn cả lũ chẳng thương
Dỏng đuôi mà chạy mỏi xương nằm dài
Giỏi chi cả lũ khoe tài
Con nai trở mặt ngó hoài lũ săn
1065. Giỏi chi sủa chạy lăng xăng
Thịt đà tới miệng dở săn nhịn hoài
Con nào cao cẳng có tài
Con nào thấp cẳng cung hoài dưới trôn
Bây hư luyện tập một môn
1070.Con nai chạy khỏi hết khôn nhịn thèm
Mắc nước lông lá ướt mèm
Hụt chưn cụt mở lại thèm gò khô
Con ráy da láng mun ô
Lặn nước cũng giỏi lên khô cũng dùng
1075. Chàng ráy (Lía?) thiệt đứng anh hùng
Giỏi chi con chó chạy cùng khô khan
Tới đâu miệng sủa nghe vang
Ngoắt đưôi mà chạy lại mang hưởi lồn
Tầm bậy mà có tiếng đồn
1080. Nhiều người dị nghị như cồn phù sa
Chẳng thương ơn mẹ nghĩa cha
Thiệt đời thiểu Phật đa ma hại hoài
Vật còn nhớ nghĩa lâu dài
Ngựa linh bỏ cỏ thương tài tử du
208- 27
1085. Dậm chưn la hét rừng thu
Cứu đường Đinh-quí ai tu cho người
Nghĩ thôi nhiều việc tức cười
Vật còn nhớ nghĩa huống người quên ơn
Thương là thương đức thánh nhơn
1090. Ghét là ghét kẻ phi ơn nhiếc hoài
Thương là chưởng thực lâu dài
Ghét là ghét kẻ bất hoài lời xưa
Thương người trí huệ đẩy đưa
Ghét là ghét kẻ chẳng ưa Phật trời
1095. Thương ông Bàn-Cổ (4) lập đời
Ghét là ghét kẻ trái lời Minh-Vương
Thương thầy dạy đạo mạc Thương
Nói ra như ngựa buông cương thiếu gì
Thương đời Võ-Hậu nhà Tùy
1100.Ghét là ghét kẻ chẳng bì cổ kim.

Thương người lập đạo cơ nghiêm
Ghét là ghét kẻ phi kim chẳng dùng
Thương đời Ngũ-Hổ chẳng dùng
Ghét là ghét kẻ chẳng dùng lời ngay
1105. Thương người Triệu-Khắc bỏ thây
Ghét là thiệt ghét lũ bây cáo cầy
Thương là thương đạo có thầy
Ghét là thiệt ghét ăn mày ắc tăng
Thương là thương đạo có căn
1110. Ghét là thiệt ghét cải tăng chùa thiền
Thương là thương trước lòng hiền
Ghét là ghét kẻ vong tiền phế ngôn
Thương đời Đường thất thế tôn
Ghét là thiệt ghét chưng khôn đời này
1115. Thương người biết đạo ra bài
Ghét là thiệt ghét Tàu Thầy Annam
Thương là thất hiếu hữu tam
Ghét là thiệt ghét quan tham dấy loàn
Thương người trung hiếu lở đàng
1120. Ghét là thiệt ghét xóm làng a dua
Thương người trí huệ nhịn thua
Ghét là thiệt ghét a dua Tây Tàu
Thương là thương kẻ ưu sầu
Ghét là thiệt ghét sang giàu không phân
1125. Thương người trung hiếu bần nhân
Ghét là quan chức không phân chánh tà
208- 28
Thương là thương hết trẻ già
Ghét là thiệt ghét trẻ già không tu
Thương người chiếm bảng trung thu
1130. Ghét là thiệt ghét không tu vô tình
Thương là sĩ khó một mình
Ghét là thiệt ghét vô tình tai nghe
Thương là thương kẻ trồng tre
Ghét là ghét kẻ không nghe đồn hoài
1135. Thương đời Trần-Giảo lâu dài
Ghét đời Lữ Thị ỷ tài sát Ngô
Thương người thọ tử lăn vô
Ghét đời Võ-Hậu sát Ngô tu phần
Thương người trung hiếu chẳng gần
1140. Ghét là ghét kẻ phản thần phá gia
Thương người trung hiếu nước ta
Ghét là ghét kẻ tà ma chẳng hiền
Thương người Tây trước trung tiền
Ghét là ghét hậu chẳng hiền dạ tham
1145. Thương xưa tu chẳng cất am
Lều tranh trại muối không tham bạc tiền
Thương nay lập quốc cầu hiền
Nước thời khác nước bạc tiền thủ thân
Không có đồng bạc khó phân
1150. Bạc thời xài bạc thủ thân công bình.

Cá đâu lấy lưới vấn mình
Người đâu dạ ở việc mình sấm vang
Nỡ nào hiền lại nói ngang
Nở nào giữ đặng hiển vang đời đời
1155.Thôi thì hết Phật hết trời
Hết người trung chánh hết lời thảo ngay
Làm sao biết đặng dở hay
Làm sao biết đặng vạy ngay ở đời
Làm sao tỏ rạng Phật Trời
1160. Làm sao tỏ đặng chuyện đời hiếu trung
Còn hoài hung dữ dữ hung
Mấy người trung hiếu hiếu trung tiêu điều
Như vầy thác ít sống nhiều
Thác nhiều sống ít mai chiều chiều mai
1165. Nói có ba mặt sáu tay
Làm sao khỏi nắng đố ai trốn trời
Ra công dạy đạo lập đời
Ngôi nào dạ cải đam (đem) lời ép đâu
209- 29
Phải dò đường cạn đường sâu
1170. Không dò sao biết nẻo đâu sâu gò
Ý sao trào loạn muốn phò
Dạ sao mà dạ không dò nịnh trung
A dua múa mặt làm lung
Bất kỳ quấy phải nịnh trung không cần
1175. Thiệt là chí thiết thương trần
Sông mê trước mặt không cần giếng Tiên
Nước nhà hè ngã vạc nghiêng
Vì nói Nam-Việt hòa phiên kết thù
Hại ai bốn chữ linh phù
1180.Linh phù ai hại lao tù thương Tây
Phật Trời xem xét gian ngay
Ngả hườn hai ngả đắc Tây bói mờ
Bắc kinh mất nước Nam nhờ
Cũng như lập miễu phượng thờ người Tây
1185.Nói quấy nghe lại mới hay
Thuở xưa nhà lá trào Tây ngói nhiều
Giúp đũa như chó sủa chiều
Giúp lời mà có của nhiều ai hay
Nói bậy nghe bậy khó thay
1190.Nói phải nghe phải biết hay biết làm
Biết ngọn sao chẳng biết vàm
Biết ăn biết nói biết làm khó chi
Không biết thiệt nhiều người khi
Biết ăn biết nói biết chi thì làm
1195.Biết hết từ ngọn chí vàm
Từ vàm chí ngọn thì làm mà coi
Mình đánh mình khó cầm roi
Xuất tình cho biết không coi không cầu
Đây sầu e đó chẳng sầu
1200. Đây cầu e đó chẳng cầu Tây-Phương.

Mặt tình thương ghét ghét thương
Ghét thương thương ghét Tây phương hảng tường
Tới đây dạ giốc bán đường
Miệng ngon ruột ngọt om đường bỏ thây
1205. Vái trời phò hộ người ngay
Cho tôi không cánh mà bay mới tài
Thiếu chi kẻ bịnh nằm dài
Phần ai Phật định cho tài trừ ma
209- 30
Rạng đền đẹp đẽ đôi ta
1210. Đời này thậm khổ quỉ ma tranh hành
Ai ai khá khá làm lành
Tụng kinh nhiều tội Phật hành khó tâu
Thập vương tam bảo khó âu
Biến thiên biến vạn biến đâu không còn
1215.Nam-mô Bồ-tát chìu lòn
Trốn chui trốn nhủi dấu còn tiếng sau
Vợ chồng như thể trầu cau
Nhiều vôi phỏng miệng thuốc lau cay nồng
Xứng đôi vừa lứa đẹp lòng
1220.Cay co khúc mắc vợ chồng báo lai
Mất nước là nước mang tai
Nào hay một nước sanh hai lợi nhiều
Bán bưng mua bợ xế chiều
Lợi ít chẳng muốn lợi nhiều người ham
1225. Lợi nhiều hại nữa còn tham
Nhãn tiền nhục lợi còn ham lợi hoài
Trâu kia bỏ cỏ nằm dài
Người còn chẳng biết tích tài hại thân
Làm người quân tử phải phân
1230.Ý sau quân tử phi ân tích tài
Tích đức thì đặng lâu dài
Tích tài gây hoạ như ngoài Đại-Tây
Chừng nào hột cải lên cây
Người còn chẳng biết việc hay nói dài
1235, Xuất tình bình phú thơ bài
Đặt để ý tứ trổ ngoài một gan
Nói ngay trong bụng tích gian
Ngặt tình thậm ngặt dạ mang dê chuồng
Một trăm mối việc điều buồn
1240. Phật hành doạ tục dòm lòng song khai
Đây trai đó cũng là trai
Mặc tình em bậu đành ai thì đành
Chim khôn lựa nhánh lựa nhành
Gái khôn kiếm chốn trai lành gởi thân
1245.Phật trời lòng muốn thi ân
Dục trần là tục rửa thân lên giồng
Ai ai hiệp dạ thuận lòng
Chớ như thân gái có chồng khó phân
Con ma khó dựa gần ân
1250.Con Phật mới đặng cận thân trao lời.

210- 31
Dâm dục là tục trong đời
Hiệp nhãn mới đặng gần trời gần tiên
Kinh nguyệt nhiều kẻ chẳng yên
Rửa đường kinh nguyệt cõi tiên hiêp hoà
1255.Bất kỳ là trẻ là già
Huê tàng tuyết ngọc việc mà dính chi
Dục dâm tiếng đoạ thi phi
Hữu tà hữu chánh người khi thời lầm
Mang lời chê lén cười thầm
1260.Hữu ma hữu Phật phải lầm dạ dân
Chánh tà tà chánh khó phân
Phật ma ma Phật phàm dân bất tường
Dục dâm là việc giữa đường
Chánh ma không chánh Phật tường người ôi
1265. Dục dâm là việc tanh hôi
Nghĩ đi nghĩ lại có ngôi phật trời
Chẳng ai ép dạ người đời
Việc dâm là thiệt nhơ đời quá nhơ
E sạch chẳng sạch mà dơ
1270. E dơ mà sạch lòng dơ dơ mình
Nên hư trên có thiên đình
Việc người người biết việc mình mình hay
Việc lạ mắt lạ khó thay
Việc quen mà sợ không hay việc người
1275.Việc lạ mặt sức người cười
Dựa thân cận Phật thương người biết đâu
Cười người chẳng khá cười lâu
Cười ta tháng trước tháng sau cười mình
Thân ma dựa đặng Phật hình
1280.Tưởng đâu là dễ đem tình cười chê
Chia bề kết nghĩa phu thê
Việc là trần tục rửa mê cho người
Đờn ông nhiều kẻ chê cười
Một ngàn còn lại thiếu người một trăm
1285.Đờn bà chịu tiếng dục dâm
Một ngàn còn lại năm trăm dư ngoài
Phật trời ra trước độ dài
Tam thinh chiếu thế thiểu dài thiểu sanh
Một trăm dư bảy phế canh
1290.Thương đời nhiều kẻ khôn tranh bất tài
Bất ưu đảng hậu cười hoài
Nhơn ưu hậu hữu lâu dài phải lo
210- 32
Tam thinh xuất hiện tiêu tro
Chớ đừng thấy vậy ăn no vui cười
1295. Vui cười thiệt chẳng phải người
Người ma người quỉ vui cười chẳng lo
Chẳng xem việc thế đói no
Làm người lo bụng bụng lo cho mình
Phải lo gói gấm tình hình
1300. Chẳng lo mắc đoạ tại mình biết đâu.

Âm binh làm việc cao sâu
Ngày sau Phật khiến thấy đâu thấy tường
Biết thì chữ ( giữ) dạ độ đường
Minh mông như biển khó lường bao nhiêu
1305.Không tiêu thế cũng như tiêu
Hồn ma bóng quỉ phi diêu chẳng còn
Đổi sông đổi biển đổi hòn
Đổi trời đổi đất núi còn nổi thêm
Đổi người hồn Phật mới êm
1310.Đổi ngày rồi lại đổi đêm sáng ngời
Gom biển rồi lại gom trời
Gom mười tám nước gần thời một bên
Gom tuổi rồi lại gom tên
Các nơi đều đủ không nên đặt trùng
1315. Âm tác lâu lớn mới dùng
Nước Nam dân thứ anh hùng các nơi
Lội qua lội lại mà chơi
Người đồn nhiều chỗ nhiều nơi chẳng vừa
Lòng ai thì nấy lo lừa
1320.Chê tôi tôi cũng lo vừa thân tôi
Xác phàm ai cũng tanh hôi
Sợ lầm lòng thánh nên tôi sợ thầm
Sợ e lỗi dạ mà lầm
Khó xem kiếng Phật tay cầm tay coi
1325.Xử mình thọ tội ba roi
Người đều ngó thấy khó soi chánh tà
Việc nhà xem thấy bất hoà
Dụng tâm ra đấu bình hoà vận thi
Tâm đạo vấn đạo thức tri
1330.Tầm đạo bất vấn bất tri khoe tài
Chẳng phải thiếu việc kêu nài
Nhiều người bất trí bất tài khoe khôn
Ỹ mình trí ngữ đa ngôn
Chẳng dò dạ Phật khoe khôn dạ phàm
211- 33
1335.Đạo nào xem cũng chàm nhàm
Thua người ruộng rẫy ăn làm lòng ngay
Khổ chưng thì phải khổ tay
Biết đường trung hiếu giữ ngay khổ lòng
Khá ngay lai láng tràn đồng
1340. Biết thời gom lại vào lòng hai phân
Tuy là ăn nói vang rân
Biết đều quấy phải hai phân thời vừa
Việc nào đừng nói thiếu thừa
Nói sao nói vậy phải chừa nói thêm
1345. Đừng có nói bớt nói thêm
Tội ai nấy chịu thì êm ở đời
Thêm bớt mắc tội nơi trời
Nói ngay khỏi tội gian đời tội đa
Ngó thấy người sống hôm qua
1350.Bữa nay người thác người ma làm trời.

Phải xét ngay vạy ở đời
Sống mà cũng phải thác thời cũng hay
Lẩn thẩn ngày tối không hay
Lụi hụi thảng mản năm nay hết rồi
1355. Lao xao lo bạc một hồi
Lãnh bài điểm chỉ gói rổi việc Tây
Lo ăn mà chẳng đủ thay
Kẻ đủ người thiếu đời này lo hoài
Không ai lo trí lo tài
1360. Lo ăn tới chết nằm dài hết lo
Người còn lo đói lo no
Đời này thác lạ lại lo làm giàu
Ý sao người chẳng ưu sầu
Ngồi đâu nói chuyện làm giàu thiệt hay
1365. Đường sanh đường tử tên bay
Cực là thiệt cực thương thay hai đường
Chẳng lo quân nhược thần cường
Người nào dạ muốn một đường theo tây
Thác rồi cũng nắm hai tay
1370. Của tiền để lại con tây nó xài
Con nam lo việc lâu dài
Vọng đông tứ đại cầu tài giỏi thay
Chữ miệng liệu biện theo tay
Miệng đâu chữ đó như tây bây giờ
1375. Hai họ có một bàn thờ
Ngày sau bá tánh vật vờ xử tiêu
211- 34
Phật Trời cõi thọ thăng siêu
Hườn phàm tác sự tâm Nghiêu Thuấn tình
Vị đoan vị thị tạo hình
1380.Khai tâm xuất khẩu ác tình thiện thâm
Khai khẩu phá thạch phá lâm
Khai khẩu chánh sự loạn tâm nan hình
Nhơn bất chánh gia bất hình
Tâm nhi bất chánh sự hình bất an
1385. Vi lương nan vi thiện nan
Vi nhơn ác vị vị nan loạn tình
Minh chánh đắc vị gia bình
Quốc vương an trị dân tình thuận ngay
Của muôn luồng gió cũng bay
1390. Thác rồi cũng để hai tay xuôi mình
Để đâu cũng chẳng cải hình
Sống thì tranh đấu thác tình đem theo
Dầu mà cúng kiếng mấy heo
Hồn không ăn uống còn theo Diêm đình
1395. Vong tồn hiếu nghĩa tưởng tình
Hai ngôi còn xử việc mình dương gian
Phước thời hồn phách đặng an
Tội thì chừa lại dương gian hưởng phần
Noi theo thánh đạo dò lần
1400. Phàm trần nói việc Phong thần ít tin.

1401. Mấy khi có Phật giảng kinh
Linh thời tại ngã bất linh tại tình
Anh em xét lại trong mình
Việc nào tôi để bất bình hỏi tôi
1405.Phật trời thì ở cao ngôi
Cõi trung tôi ở biết tôi tầm khùng
Ngày sau các nước không mùng
Nghĩ ngơi có chỗ chung cùng có nơi
Nam nữ bất đồng ăn chơi
1410.Bất cọng nhứt tịch phạm nơi loạn tình
Thất tuế bất cọng sự bình
Đời này loạn ngữ loạn tình loạn tâm
Nam nữ bất đắc loạn dâm
Di đà thánh giáo minh tâm kế truyền
1415. Bây giờ nói vậy người phiền
Nói theo đàng điếm bạc tình người ưa
Người nay muốn ở theo xưa
Theo nay thì thiệt người ưa mới vầy.
(còn nữa)
_______
(1). Nguyên hanh: tốt đẹp ( chữ trong kinh Dịch)
(2). Phiếu mẫu:Hàn Tín người đất Hoài Âm nước Sở đời Tây Hán, thuở hàn vi thường câu cá ở sông Hoài. Có khi cả ngày tìm không được một bữa cơm. Phiếu mẫu thương thình thường cho cơm ăn. Tín tạ ơn, nói:
- Tôi ngày sau được đắc đạo sẽ xin báo đáp.
Một hôm, Hàn Tín đem cá ra chợ bán, gặp đứa tiểu nhân tên Ác Thiểu đón đường làm nhục, bảo:
- Chà, bán cá mà còn đeo gươm cho oai, nhưng có dám đâm ta không?
Tín ngẩn ngơ. Tên Ác Thiểu lại tiếp:
- Nếu không dám thì hãy chui dưới trôn của ta đây mà qua ...
Tín không do dự, cúi mình chui dưới trôn của nó mà đi. Người ở chợ đều cười ồ lên, cho Tín quá hèn nhát. Có người tên Hứa Phụ vốn xem tướng giỏi, nói với Tín:
- Tướng ngươi sang lắm, hưởng đến tước vương hầu, oai danh thiên hạ.
Hàn Tín phì cười:
- Một ngày chẳng có một bữa cơm no, còn trông giàu sang sao được.
Khi Hạng Lương khởi binh đánh Tần Thủy Hoàng, Hàn Tín đến đầu mong lập công, nhưng Lương khinh Tín, chỉ cho làm chức Chấp kích lang để dùng hầu hạ nơi trướng mà thôi. Sau Hạng Lương chết, cháu là Hạng Võ lên thay cầm quân, vẫn khinh thường Tín, cho Tín là tên "lòn trôn", hèn nhát nên không dùng vào việc lớn.
Trương Lương là quân sư của Hán Lưu Bang, biết Hàn Tín là người có tài kinh bang tế thế nên tìm đến, yêu cầu Tín bỏ Sở sang giúp Hán. Tín bằng lòng.
Hàn Tín được Hán Lưu Bang đăng đàn bái tướng phong chức Nguyên nhung, cầm quân đánh Sở. Đánh được nhiều trận thắng lợi to, cuối cùng hạ được Sở Hạng Võ, gồm thâu thiên hạ, thống nhứt đất nước, giúp Lưu Bang lập nên cơ nghiệp Hán triều, Tín được phong làm Sở vương.
Về quê cũ cai trị, Hàn Tín cho người tìm Phiếu mẫu và Ác Thiểu đến. Cả hai phủ phục, gầm đầu không dám nhìn lên. Hàn Tín sai người lấy ngàn vàng thưởng cho Phiếu mẫu gọi là đền đáp ơn ngày xưa. Phiếu mẫu lạy tạ ra về. Đoạn Tín lại phong cho Ác Thiểu làm chức Trung húy.
Ác Thiểu cực kỳ ngạc nhiên, thờ thẫn một lúc mới nói:
- Lúc trước tôi ngu lậu thô bỉ, chẳng biết đại nhân mà xúc phạm uy nghiêm, nay tội ấy được tha chết là may, còn dám mong đâu được ban chức tước.
Hàn Tín ôn hòa bảo:
- Ta chẳng phải là kẻ tiểu nhân hay cố chấp, đem lòng cừu hận. Hành động đối xử của nhà ngươi ngày xưa xem qua tuy có vẻ quá đáng nhưng cũng là một bài học luyện chí cho ta. Vậy nhà ngươi đừng tị hiềm, mà hãy nhận lấy chức ta ban.
Ác Thiểu cảm mến lạy tạ ra về. Hàn Tín lại nói với kẻ tả hữu:
- Tráng sĩ đó trước kia làm nhục ta. Lúc ta còn hàn vi, không thế lực gì, nếu ta chống cự, giết nó đi thì chưa chắc ta được như ngày hôm nay. Nhờ ta biết nhẫn nhục nên mới yên thân mà giúp được nước lập nên công danh. Nó giúp ta đấy, nên ta mới phong thưởng chớ không phải là việc vô cớ.
(3). Bắc kinh: nói Bắc kỳ cai trị Nam Kỳ sau 1975.
(4). Bàn Cổ 盤古 được coi là vị thần khai thiên lập địa, sáng tạo ra vũ trụ trong thần thoại Trung Quốc. Đây cũng là vị thần đầu tiên trong Tam Thanh của Đạo giáo. Theo Lão giáo, Bàn Cổ là thủy tổ của loài người, do Trời sanh ra, cũng giống như bên Thiên Chúa Giáo là Adam.




No comments: