Wednesday, March 18, 2009

MẠC THỊ HÀ TIÊN * VỤ ÁN THÍCH THIỆN MINH

=

Vụ án Thầy Thích Thiện Minh chết trong ngục tù cộng sản - I


Mạc Thị Hà Tiên3 of 6 tiếp)



43. Vai trò Thích Minh Nghị, chùa Long Vĩnh, Sài gòn
.
Thích Minh Nghị gốc chùa Long Vĩnh, Sài gòn, là cộng sản nằm vùng trong Viện Hóa Đạo. Do luồng lách vào làm đệ tử “ngang hông” Thầy Thiện Minh. 1978 giữ chức vụ Phụ tá Thư ký (Thích Minh Kiến phó Tổng thư ký VHĐ) kiêm Chánh văn phòng Viện Hóa Đạo. Quá trình công tác tốt, đến 30-04-75 đeo quân hàm cấp Thượng tá, có mang colt trong người, việc nầy nhiều người rõ biết. Minh Nghị thường với Thích Pháp Châu là cặp bài trung trong công tác kinh tài hải ngoại dưới quyền điều hợp của Thích Đồng Điển (Thích Thông Kinh,) chùa Đông Hưng, Sài gòn. Nhóm kinh tài – Trí vận nầy: Thích Thông Kinh, Pháp Châu, Minh Nghị, Nhật Từ, Bùi Hồng Quang, họ đi về Hoa Kỳ - Việt nam như đi siêu thị bởi khi qua cửa hải quan đều có “bùa hộ mệnh” đi kèm (xem giấy công tác của Bùi Hồng Quang, phụ lục cuối bài) . Do tánh khi hung bạo, Minh Nghị đã đánh chết một chú tiểu trong chùa nên bị thất sủng.


5. Từ vụ án Thích Thiện Minh (1978) đến những biến động phân hóa GHPGVNTN hải ngoại ngày nay (2008) đến “những con bạch tuộc săn mồi dấu mặt”.

Tập san Chuyển Luân, Hoàng Nguyên Nhuận tự ví đời mình gói gọn trong “ba giải”: Đối với tư tưởng ông kêu gọi giải hoặc; đối với lịch sử ông theo hướng giải thực; và đối với tôn giáo ông biểu tỏ giải nghiệp (Hoàng Nguyên Nhuận, Phồn hoa kinh, đd)

Từ vụ án Thích Thiện Minh (1978) đến “Phật giáo thời Cộng sản và những liên hệ gây động loạn và mâu thuẫn” (xem http://www.queme.net/vie) [ * ] đến những biến động GHPGVNTN hải ngoại hôm nay trong cách nhìn tham chiếu để xem Hoàng Nguyên Nhuận (Hoàng Văn Giàu, điệp viên tôn giáo dưới quyền Tướng tình báo cộng sản Ba Quốc, bí danh của Thiếu tướng tình báo Đặng Trần Thức nằm vùng ở Saigon trước 1975) [ * ] trong quan hệ với Sư Thích Mãn Giác, với Châu Văn Thọ (Chủ nhiệm kiêm chủ bút Báo Phật giáo Việt nam); với Nhất Hạnh, Thích Tuệ Sĩ, Lê Mạnh Thát, Bùi Ngọc Đường, Trần Quang Thuận cộng hợp điều phối cùng Bát đại Huề thượng (nhóm Về Nguồn); với Bùi Hồng Quang, Trần Chung Ngọc, Thích Nhật Từ (nhóm Giao Điểm); với Thích Thông Kinh, Thích Hạnh Đạo (nhóm đặc tình), họ đã và đang giải hoặc, giải thực và giải nghiệp kiểu nào đây?

Chùa Phật giáo Việt nam, Los Angeles, California, Hoa Kỳ của Thầy Thích Mãn Giác (1922-2006), rồi Thích Nguyên Hạnh, rồi Thích Nguyên Đạt, nói đây là Bản doanh, là Tổng hành dinh giải hoặc của nhóm Hoàng Nguyên Nhuận. Thế nhưng, chùa Phật giáo Việt nam, lúc Thích Mãn Giác chưa về châu “tổ Mác” thì những năm 2003, nơi đây thả dàn cho Châu Văn Thọ cùng với lão Tướng Đỗ Mậu và bọn Hồng Quang, Hồng Phấn, Lê Hậu (tức Thích Nguyên Hạnh), Bùi Ngọc Đường, Trần Quang Thuận, cả đồng bọn cùng đối ẩm những chiêu “đâm sau lưng” chiến sĩ người Việt tỵ nạn cộng sản. Lúc bấy giờ Giới Tử, Cơn bảo trong tách trà [ * ] cũng “đánh hôi” ăn bả, to mồm bênh vực cho Thích Mãn Giác, con ngáo ộp cũa XHCN. Rồi năm 1989, nhóm Giao Điểm (theo tôn chỉ: “đánh phá nhà thờ cầm cờ Phật giáo”) đả kích Luật sư Nguyễn Văn Chức theo kiểu “chó vua Thuấn sủa vua Nghiêu” khi Ông Chức “giải mã’ Thích Trí Quang qua bài Nguyễn Văn Chức, Thích Trí Quang và tôi [ * ]. Đến khi nhà nước Xã nghĩa sắp sửa “ra trình làng” vào năm 2007 qua ván bài “Tổng Giáo Hội” Phật giáo Việt nam thì bổng hoạnh tai chi hoạnh tử, Huề thượng thi sĩ Huyền Không bổng “đứt dây chuông” mà về chầu “Tiên – Sư – Cha – Bác”, khiến cho ông Nhuận hụt hẩng “cuộc chơi” nên bèn phải “bóp bụng” đổi tông mà múa bút hô hào người người: “trước kia ủng hộ Thầy Mãn Giác thì nay hãy quay hướng con tàu sang ủng hộ Nhất Hạnh về Việt nam 2007. Quái chiêu chưa? Từ Chùa Phật giáo Việt nam , Huê Kỳ mà lại LINK sang tận làng Mai, Pháp quốc, cái “cáp ngầm liên lục địa” kia được nối kết từ hồi nào rồi vậy ta? Trong khi Hoàng Nguyên Nhuận nói:“PG nhờ dân tộc mà có cơ hội thi hành công quả”. Nói thế mà nghe được ư?

Ở đây cũng nên nói tới việc trở cờ của Thích Mãn Giác, một tu sĩ kiêm thi sĩ hiền lành nhưng háo danh và mê đắm phụ nữ, từng có vợ Nhật thời du học Nhật trước 75. Ai cũng biết Thích Mãn Giác tranh chấp và thù ghét Thích Minh Châu thời Đại học Vạn Hạnh. Sau này vượt biển sang Mỹ nối gót Thầy Thiên Ân làm chủ chùa Việt Nam vùng Los Angeles, California. Cộng sản cử người tới bắn tiếng là sẽ giao trả Đại học Vạn Hạnh lại cho Phật giáo và sẽ mời Mãn Giác về làm Viện trưởng. Cơ hội cho Mãn Giác rửa thù Minh Châu. Thế là Mãn Giác híp mắt « giả từ chống Cộng », ngồi chờ Cộng sản rước về làm Viện trưởng. « Trả Đại học Vạn Hạnh » lại cho Phật giáo là miếng mỡ treo trước miệng mèo Thích Mãn Giác, và nay là trước miệng mèo Lê Mạnh Thát và Thích Tuệ Sỹ ! Than ôi, món mồi danh lợi không chỉ thu hút người đời thường mà ngay cả giới Hoà thượng, Thượng toạ như Thích Mãn Giác, Lê Mạnh Thát, Thích Tuệ Sỹ cũng đua đòi, giành giựt.

Trong nhà Phật chỉ có vun bồi công quả hay tu tạo phước điền hay tu tập thiện duyên, phước duyên, thắng duyên chứ kho tàng Ba tạng thánh giáo nhà Phật không hề có cái cụm từ “nửa nạc nửa mỡ” thật vô duyên như cụm từ thi hành công quả cả. Công quả mắc gì lại thi hành? Thì cứ tẹt ra quần mẹ nó là thi hành “chỉ thị trên giao” cho nó oai hay cứ “lời chào cộng sản” như [2 bức] Thư Hồ Chí Minh gởi Stalin [
* ] cho nó thuần hóa luôn thể. Còn như ông Nhuận nói: “dân tộc nhờ có PG mà thăng tiến, không đọa lạc”. Đây lại là cái kiểu ngoại lai, vong bản mất gốc nữa rùi. Khi Phật giáo chưa gieo hạt trên vùng đất Giao Chỉ - Giao Châu thì dân tộc nầy cũng đã thăng tiến và “ăn nên - làm ra” những chiến công lẫy lừng “Nam quốc sơn hà Nam đế cư” mà không bị đồng hóa bởi Hán tộc phương Bắc, Tuy có chậm tiến, thăng tiến chứ chưa bao giờ dân tộc Việt do vì không có Phật giáo mà trở nên đọa lạc như ông Nhuận nói cả. Có đọa lạc chăng là kể từ khi chủ nghĩa Mác- Lê do tên tội đồ Hồ Chí Minh áp đặt cho dân tộc Việt nầy. Từ đó, xã hội phân hóa, lòng người ly tán, con trai Việt phải nô lệ vạn dậm cõi ngoài theo cái gọi là “xuất khẩu lao động”; con gái Việt bị đem trưng bày ở chợ ngưởi quốc tế cho cái gọi là xuất khẩu hôn nhân; Rồi cột mốc đất liền biên giới Việt – Trung “biết đi”, lãnh hải trên biển Việt - Trung “biết trôi”, lần mất về tay Tàu cộng. Nhuận ơi! Chưa nghe một lần ông hỏi: chừng nào bầu trời không phận Việt nam xuất khẩu cho Tàu nữa đây. Cái đọa lạc mất nước như thế 80 triệu đồng bào ai cũng thấy, cũng biết cũng nghe mà sao nhóm Giáo Điểm - Chuyển Luân, Đông Dương thời báo của ông không nói ? Hay ông muốn nói phục vụ dân tộc [XHCN] là phục vụ PG, và phục vụ PG là phục vụ dân tộc [XHCN]. Nếu thế thì ông cũng nên nói rõ luôn cho người người cùng biết, cho cả Sư Thích Tín Nghĩa, Hoa kỳ cùng biết là: Cái chết của Thầy Thiện Minh là do cộng sản giết; mà do cộng sản giết là gây ra cái chết của Thầy Thiện Minh. Quá đúng 100% luôn, cho đi thẳng vào Lăng Ba Đình bưng ... bô Bắc bộ phủ mà khỏi thông qua tuyển chọn, hay lựa lọc gì ráo. “Cung kính bất như phụng mệnh”, là Truyền thống tổ đạo 2000 năm đó. Chỉ cần Sư Thích Tín Nghĩa cũng như Ông Nguyên Nhuận Hoàng Văn Giàu mà cùng cất cao tiếng nói trên trang nhà www.phatgiaovietnam.net : Thầy Thiện Minh Chết Trong Nhà Tù Cộng Sản. Thầy Thiện Minh Chết Trong Nhà Tù Cộng Sản. Thầy Thiện Minh Chết Trong Nhà Tù Cộng Sản. Chỉ chừng ấy thôi thì mỗi năm Sư Tín Nghĩa khỏi cần phải “Ngày kỵ Thầy” hay “Ngày giỗ Thầy” hay Ông Nhuận củng khỏi phải ca bài “Hạnh nguyện của một nhà sư” rùm beng để hòng lừa dối thiên hạ nữa, làm thế thì tội nọ bằng non, chín sông khôn rữa sạch sạch. Mà thiên hạ thì không thể bị lừa dối mãi được đâu. Thích Tánh Hải, Tôn giáo hoà hợp XHCNVN, bài học tang thương máu - lệ suốt 70 năm (1930-2007) mà nay vẫn chưa phai [
* ] là công án cho chúng ta tư duy trên đường giải trừ pháp nạn XHCN. Cám ơn Thầy Thích Tánh Hải thật là nhiều. Mô Phật.

Rồi nay lại có con nhạn lạt đàn Sư Thích Giác Nhôm [Giác Nhiên], giáo chủ đạo chàng hảng (chẳng Nam tông, cũng không Bắc tông mà lại nằm giữa “ngã ba Bà Điểm, Hóc Môn”), chẳng lo giác ngộ, giác chiếu, giác giường, giác chổng mà lại đi giác tào lao, bá láp đứng đầu danh sách Cộng đồng Giáo hội Phật giáo Việt nam hải ngoại trông dáng vẻ Thích Giác Nhôm nầy, nó hợm hỉnh khác nào cái Mồng gà trên cổ vịt vậy hỉ. Thượng thủ Thích Tâm Châu bởi sa chân theo đám Về Nguồn Xã nghĩa nên đã cháy rụi sự nghiệp xế chiều để nhập bọn cùng với đám “đâm trâu thất nghiệp”: Thân hữu già Lam. Nay Sư Giác Nhôm [Thích Giác Nhiên] lại đi “rao bán thuốc dạo Sơn Đông” ra Tâm Thư phóng xạ ô nhiểm gì nữa đây.

6. Phản kháng của GHPGVNTN chung quanh cái chết của Thầy Thích Thiện Minh.

Chung quanh cái chết của Thầy Thích Thiện Minh, dù áp lực bạo quyền luôn răn đe những ai lên tiếng đòi công lý cho vụ án, vẫn có những tiếng nói phản kháng vang lên, mở đường trước nhất và mạnh mẽ nhất là Thầy Thích Đôn Hậu; Thầy Thích Đức Nhuận, Thầy Thích Huyền Quang; Thầy Thích Quảng Độ. ..

Thầy Thích Đôn Hậu: - “Thiện Minh chết không phải vì xuất huyết não, mà vì BÀN TAY TỘI ÁC CHÍNH TRONG CƠ QUAN TẠO RA!”; -Hãy dưa cái chết của Thượng tọa Thiện Minh ra ánh sáng, nghĩa là phải đưa cái người giết Thiện Minh ra ánh sáng. Không nói lôi thôi gì hết. Có người giết! (xem: Phụ lục, phần 2. Thích Đôn Hậu, Lời tuyên Bố).

Thầy Thích Huyền Quang (Quyền Viện Trưởng Viện Hoá Đạo GHPGVNTN), Tuyên Cáo Ngày 20 .11.1993 có đoạn: “Thực hiện Chúc Thư do Ngài [Thích Đôn Hậu] để lại, Văn Phòng Lưu Vong Viện Hoá Đạo GHPGVNTN đã viết "Đơn Xin Cứu Xét Nhiều Việc", (lược) và minh bạch hoá việc Công an TP Hồ Chí Minh tra khảo đến chết Hoà Thượng Thích Thiện Minh năm 1978.[*].

Thầy Thích Quảng Độ, 4 điểm Thống nhất Phật giáo.Thứ tư, làm sáng tỏ cái chết của Cố Hòa thượng Thích Thiện Minh năm 1978 [ * ]

7. Truyền thông Phật giáo quốc doanh xuyên tạc về cái chết của Hòa thượng Thích Thiện Minh.

Cái chết của Thầy Thích Thiện Minh đã bị nhà nước bưng bít từ hàng chục năm qua. Một số tờ báo lao nô cộng sản như Báo Giác Ngộ, Thành hội PG TP HCM; Từ trang nhà www.quangduc.com của Thích Nguyên Tạng, Thích Tâm Phương, Thích Thiện Hiền, Thích Giác Tín của Nhóm Thân Hữu Già Lam bên Úc; đến báo Phật giáo Việt nam của Thầy Thích Mãn Giác, Hoa Kỳ, đến Báo Giao Điểm, đến Thích Đồng Bổn, Danh Tăng Việt nam v.v… đều cùng một “bài bản” đưa tiểu sử sai lệch của Thầy khi nói rằng Thầy Thích Thiện Minh do bị xuất huyết não mà chết. Trong khi sự thật thì Thầy Thích Thiện Minh đã bị tra tấn đến chết trong nhà tù cộng sản.

Thích Đồng Bổn (chủ biên), Danh Tăng Việt nam: “Vì tuổi già sức yếu và bệnh tật, nên Ngài đã thu thần viên tịch tại nơi an trí”. [ * ]. Quái chưa! Nơi an trí là nhà tù, là địa ngục cộng sản. Thế mà đem cụm từ an trí ghép với cụm từ thu thần viên tịch thì quả là dành hết “bốn bồ dốt nát” về mình mà chẳng chừa cho thiên hạ chia phần.

Sư Ông Nhất Hạnh nói sai lệch về cái chết của Thầy Thích Thiện Minh. www.tudanhaingoai.com , Trang nhà của Sư Thích Tín Nghĩa, buôn sóc nầy cũng theo kiểu “bút máu” mà tiếp tay, mớm mồm giúp Nhất Hạnh bố láo khi nói: “Thầy Thiện Minh phải xé áo làm dây để tự tử” (một đại Hoà thượng lãnh đạo Phật giáo như cố Hoà thượng Thích Thiện Minh làm sao có chuyện “tự tử” theo lối cường điệu của Tín Nghĩa mới còn là chú tiểu ngày cố Hoà thượng Thiện Minh lãnh đạo cuộc đấu tranh năm 63 ?!).[ * ] Ai mà còn lạ gì với “Nhất Hạnh, Bố láo như một dòng sông Hạnh – Phượng Mai thôn.[ * ]. Cũng như “Đảng viên cộng sản, HT Trí Quang tự truyện nói láo không ngượng miệng” [ * ]. Thật quả là Nhất Hạnh - Tín Nghĩa “cha truyền con nối” mà.


8. Nhìn lại chân dung toàn cảnh vụ án Thầy Thích Thiện Minh.
Cuộc đối - đáp giữa công an nhà tù Hàm Tân với Thượng tọa Thích Trí Thủ, GHPGVNTN:

Công an … Nhưng cũng xin ông nhớ cho là, dù đã chết thì ông Đỗ Xuân Hàng vẫn là một tù nhân. Chưa có lệnh nào xóa án cho ông ấy cả.

Hòa Thượng Trí Thủ hơi giận:

- Thưa ông, cũng chưa có tòa án nào kết tội ông Đỗ Xuân Hàng cả.

Tên trung tá công an bướng:
- Nhưng ông ấy vẫn bị liệt vào hạng bị tình nghi về chính trị.

Hòa Thượng Trí Thủ gắt:
- Vậy, thưa ông, tình nghi và tù nhân giống nhau?

Tên trung tá công an đứng dậy:
- Vâng, thưa ông, giống nhau.
(chuyện Thầy Thích Thiện Minh, đd)

Trích đoạn cuộc đối đáp trên cho thấy: Nhìn từ phía nhà nước thì Thầy Thiện Minh (Đỗ Xuân Hàng) “bị liệt vào hạng bị tình nghi về chính trị”. Bị tình nghi về chính trị mà trở thành tù nhân! Thôi đúng rồi! Cho nên khi ông nhà nước chỉ tình nghi cả dân miền Nam là quân ngụy có nghĩa là bị tình nghi về chính trị” cho nên từ Quân, Dân, Cán, Chính miền Nam phải đi tù cải tạo ròng rã mút chỉ cà tha, may mà Dân miền Nam không bị giết hết như hoàn cảnh Thầy Thiện Minh, quả là tụi Vẹm “độ lượng khoan hồng” quá rồi còn gì nữa hỉ.

Dưới vòm trời XHCNVN, “dù đã chết thì ông Đỗ Xuân Hàng vẫn là một tù nhân” mặc dù “chưa có tòa án nào kết tội ông Đỗ Xuân Hàng cả” mà chỉ có ông công an trại tù Hàm Tân, Phan Thiết, người đẻ ra luật, cũng là người kết án mà cũng là người thi hành án, cả 3 quyền: Lập pháp, Hành pháp và Tư pháp đều nằm trong tay Công an cả, công an trị cả, đây là hiện tượng chỉ có ở Buông - Sóc XHCN mà thôi. Chung quanh vụ án (dù chưa bị tòa kết án cũng đã có mang án rồi) Thích Thiện Minh cho thấy không có nhân chứng, vật chứng, không bị truy tố ra tòa, cũng không có Luật sư biện hộ; nội hàm vụ việc không có gì nguy hiểm nghiêm trọng ngoài việc Thầy Thiện Minh chỉ đơn thuần bày tỏ quan điểm chính kiến. Bày tỏ quan điểm chính kiến mà cũng có tội hay sao? và đưa đến cái chết hay sao? XHCNVN là kẻ làm ra luật mà lại sống ngoài vòng pháp luật và sống trên pháp luật, cũng chính từ đó họ đã gây ra cái chết oan khuất, thương tâm với Thầy Thiện Minh, GHPGVNTN (1978). Ngoài ra còn phải kể đến Vụ án Nguyễn Duy Trinh khai tử Phật giáo ở chiến khu 5(1951) [ * ]; Vụ án 12 vị Tăng ni Thiền viện Dược Sư tỉnh cần thơ (1975); Vụ án cơ sở Từ thiện – xã hội GHPGVNTN Quách Thị Trang, vu vạ đời tư các nhà lãnh đạo Viện Hóa Đạo (1977); Vụ án cướp Giáo sản GHPGVNTN (1975 -1981); Vụ án 25 năm tù với Thượng tọa Thích Thiện Minh (Huỳnh Văn Ba) 1978; Vụ án Thầy Thích Huyền Quang (1982); Vụ án Thầy Thích Quảng Độ (1982); Vụ án chiếm đất Việt nam Quốc Tự bán cho nước ngoài (2008) .

Cũng xin nói thêm, với cả vụ án Linh mục Nguyễn Kim Điền (1988); Vụ án Tu sĩ Võ Văn Bửu (Phật Giáo Hòa Hảo) 2006; cùng những vụ án Cải cách Ruộng đất (1955); Vụ án Cuộc khởi nghĩa Quỳnh Lưu (1956); vụ án Nhân Văn Giai phẩm (1957); Vụ án Xét lại chống đảng (1967); Vụ án đày dân đi kinh tế mới (1976); Vụ án cải tạo tư sản (1977); Vụ án Thuyền nhân Việt nam (1978); Vụ án giết 3,157 dân làng Ba Chúc, Tri Tôn, An Giang (1978); Vụ án Dân oan toàn quốc (1990); Vụ án Nông dân Thái Bình (1991); Vụ án đàn áp sắc tộc Tây Nguyên (2004); Vụ án chống tham nhũng (2005); Vụ án bảo vệ toàn vẹn lảnh thổ Việt nam (2007) … Hơn 30 năm qua (1975-2008) những án oan đưa đến chết chóc, đau thương với GHPGVNTN và Dân tộc, hồ sơ pháp nạn XHCN chất cao như núi, hơn cả tòa nhà chọc trời ở New york nữa.

Tổng quan mà xét thì nhà nước XHCNVN là tội đồ dân tộc và tôn giáo; Là tổ chức khủng bố loài người. Một tổ chức khủng bố như thế thì không đủ tư cách, là bất xứng với tên gọi Phó chủ tịch Ủy ban chống khủng bố Liên Hiệp Quốc; không xứng đáng ngồi ghế Ủy viên không thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc.

Nhắc lại quá khứ không phải để nuôi dưỡng hận thù mà là đòi lại sự công bằng cho người bị hại; cũng là nói lên tính nghiêm minh của pháp luật rằng là kẻ chủ mưu gây án thì phải bị đưa ra trước toà án quốc tế để làm sáng tỏ những vụ án oan khuất còn chìm trong tăm tối. “nếu anh bắn vào quá khứ bằng súng lục thì tương lai sẽ bắn vào anh bằng đại bác”, cái chết của Thầy Thích Thiện Minh trong ngục tù cộng sản cũng phải được mọi người tư duy như thế. Cho nên, có thẳng thắn giải toả nỗi oan khuất với quá khứ, những oan khiên với dân tộc, thì mới có tư cách nói chuyện xây dựng hiện tại và phát triển tương lại của đất nước. Có giải oan cho người mất thì mới chúc sinh cho người sống và mở đường cho mời gọi (không là tập hợp cũng không là hòa giải) sức mạnh toàn dân theo mô hình “mặt trời mặt trăng cùng sáng, mỗi vẻ có cái chiếu sáng riêng của nó” (mô hình Khương Tăng Hội) để cùng trung hưng dân tộc Việt. Nói theo Hòa thượng Thích Huyền Quang là phải “Sám hối và Chúc sinh toàn quốc” [ * ]

Nhà lãnh tụ Trung Quốc nói: “không sợ Tây xâm chỉ sợ Hán Gian”; Theo góc độ câu nói đó để nhận định về Pháp nạn XHCN ngày nay thì vai trò, sự tác hại của nhóm giáo gian “Bát đại Huề thượng” Xã nghĩa không phải nhỏ và cần phải nhận diện nghiêm túc chân tướng những đối tượng nầy. Bởi vì đầu mối của biến cố pháp nạn GHPGVNTN ngày nay, ngoài nhà nước, nguồn chủ lực Pháp nạn ra thì bên cạnh đó luôn có bàn tay giáo gian cộng hợp mà gây nên tất cả. Liên quan đến cái chết của nhà sư Thích Thiện Minh có bóng dang thấp thoáng của nhà sư Thích Trí Quang, Thích Trí Thủ, Thích Minh Châu, Hoàng Văn Giàu cùng với nhóm “
Ban chấp hành Đoàn sinh viên Phật tử Sài gòn”, những người đang “nhởn nhơ” nơi các “trạm trung chuyển” đặc tình hải ngoại mà chùa Việt nam ở Houston, Texas, Hoa Kỳ của Sư Nguyên Hạnh, đồng bọn của Thầy Thích Mãn Giác rồi Thích Nguyên Đạt là một trong những “bãi đáp” kinh tài xã nghĩa. (Câu chuyện chùa Việt nam với Thích Mãn Giác, Châu Văn Thọ, Hoàng Văn Giàu, Thích Nhất Hạnh, sẽ nói vào 1 dịp khác). Chính vì chung quanh vụ án Thích Thiện Minh còn dính liếu đến những tên giáo gian hải ngoại như vừa nói, cho nên từ báo chí Phật giáo thân cộng trong ngoài nước đến nhà nước xã nghĩa, qua ngòi bút giáo gian như Thích Tín Nghĩa, giổ Thầy; Giới Tử, cơn bão trong chén trà; Hoàng Nguyên Nhuận, Phồn hoa kinh; hay kiểu “đánh phá Nhà thờ cầm cờ Phật giáo” của nhóm Giáo Điểm… Đó đều là những loại tung hỏa mù xuyên tạc lịch sử, che lấp sự thật về cái chết của Hòa thượng Thích Thiện Minh khi các báo nầy nói rằng: “Ông Đổ Xuân Hàng (Thích Thiện Minh) do xuất huyết não mà chết”, đó là nói theo chủ đạo của nhà nước xã nghĩa.

Từ “nhận định về những sai lầm tai hại của đảng cộng sản đối với dân tộc và Phật giáo Việt nam [ * ] cho đến một XHCN bệnh hoạn theo kiểu “tình nghi với tù nhân giống nhau”; thì XHCN, chỉ có [thay] đổi mà không thể [cải] sửa được nữa. Đã đến lúc toàn dân: Liên minh Dân tộc, các tôn giáo phải thành lập Ủy Ban Tố Cáo Tội Ác Cộng Sản Với Dân Tộc Và Tôn Gíao, đưa CHXHCNVN ra tòa án Liên Hiệp Quốc để đòi quyền sống cho dân tộc Việt.

Từ Thích Trí Thủ đến Thích Trí Quang đến Hoàng Nguyên Nhuận đến Thích Mãn Giác; Rồi từ Hoàng Nguyên Nhuận liên kết với Nhất Hạnh; từ Nhất Hạnh (đệ tử Thầy Trí Quang) “nối mạng” trở về với Thích Trí Quang với chùm “dây mơ, rễ má” “vòng vo tam quốc” như thế cho thấy Giáo gian với đặc tình cấu kết, đan xen nhau từ trong ngoài nước đánh phá, triệt hạ GHPGVNTN mà từ tháng 08-2007 vừa qua, Bùi Ngọc Đường (Bùi khủng bố), Trần Quang Thuận, Thích Quảng Ba đã cho nã phát pháo đầu tiên trên vòm trời GHPGVNTN. Thế nhưng, qua Giáo Chỉ 09-2007 chúng đã hiện nguyên hình tiếm danh GHPGVNTN theo kiểu “bên vua có chúa”. Cũng từ đó cho thấy mọi biến động phân hóa GHPGVNTN ngày nay đều có mặt nhóm Thân hữu Già lam, Quân sư “quạt mo” Thích Quảng Ba (Úc Châu) cùng tay chân của cặp bài trùng Thích Tuệ Sỹ - Lê Mạnh Thát, hậu duệ của Thầy Thích Trí Thủ dự vào và cao hơn chút nữa đó là bóng dáng của một Phạm [Văn Bông] Thái Sư – Thái thượng Hoàng: Thích Trí Quang, người đã hơn 1 lần thố lộ: “không hề muốn thấy GHPGVNTN với Huyền Quang –Quảng Độ còn tồn tại nữa”.

Chung quanh, bên dưới Trí Quang còn nhiều “tay chân” phò tá cho Phạm Thái Sư, giúp ông thực hiện tham vọng “Hoàng triều cương thổ” trong Phật giáo mà Lê Mạnh Thát (quan võ), Thích Tuệ Sĩ (quan văn) đang ra sức giáo gian phá đạo. Vừa qua, 2004, Tướng tình báo cộng sản Ba Quốc (Đặng Trần Đức) trước khi “về bên nước Mác”, y đã không ngần ngại bạch hóa Hoàng Văn Giàu là tay chân của hắn. Anh Giàu (Hoàng Nguyên nhuận), tên gián điệp cộng sản đã từng ôm chân Thầy Trí Quang, Thầy Thiện Minh mấy mươi năm qua và cái chết của Thầy Thiện Minh,“Anh Giàu” ít nhiều cũng có dự phần.

Cho nên, chỉ khi nào giải mã “trọn gói” Thích Trí Quang là ai thì đám đặc tình xã nghĩa trong ngoài nước sẽ lộ mặt, sinh lộ cho Phật giáo đồ mở ra và pháp nạn XHCN cũng sẽ sang trang. Căn nguyên pháp nạn XHCN ngày nay là ở chỗ đó.

(còn tiếp Phần 2)

No comments: